Chương 290 Đoàn Vân và kế hoạch Tinh Anh 2
Đoàn Vân châm một điếu thuốc, nói tiếp: “Có người được sống cuộc sống bình yên, có người lại mang trọng trách tiến về phía trước. Nếu như không có những người mang trọng trách, thì lấy đâu ra cuộc sống bình yên?”
“Thật ra, tôi nghĩ rằng nếu tình hình thực sự tồi tệ như những gì anh nói, vậy thì để người bình thường tiến vào phó bản là một sự lựa chọn rất tốt.”
Đoàn Vân phủi tàn thuốc, cười nói: “Hai câu nói. Thứ nhất, cảm ơn các anh vì đã cố gắng trong suốt ba tuần qua...”
“Thứ hai, đừng tùy tiện xếp người khác vào hàng ngũ “người bình thường”... Anh làm sao có thể biết được, những người được gọi là “người bình thường” đó liệu có tình nguyện gánh vác trọng trách hay không?”
Nói xong, anh ta chỉ vào chính mình: “Ví dụ như tôi.”
Viên cảnh sát lập tức mỉm cười.
Anh ta đứng dậy: “Hoan nghênh gia nhập cục An ninh. Tôi là Đồng Dương, đội trưởng tương lai của anh.”
⚝ ✽ ⚝
Tôi và Thế Giới gặp nhau, tôi là người mang sứ mệnh.
Chẳng biết tại sao, sau khi Lục Minh biết được thân phận thực sự của Thế Giới thì hắn bỗng nhiên có cách lý giải sâu sắc hơn về câu nói này.
"Khẩu hiệu này thật đúng là..."
Lái xe Tiểu Cao: "Thích hợp?”
"Ừm, rất thích hợp..."
Hi Vọng ở bên cạnh, mở cửa sổ xe ra, Chiến Sĩ ngồi ở vị trí phó lái, bình tĩnh nói: “Thế Giới là từ hai nghĩa, còn về phần Sứ mệnh thì đại khái cũng là bảo vệ Thế Giới, và bảo vệ thế giới này.”
Đại khái... Cũng là như thế.
Mối đe dọa của hệ thống phó bản toàn cầu càng lúc càng lờn, Tà Thần như chiếc máy chém treo trên đầu cục An ninh. Những người chơi mới gia nhập cục An ninh còn chưa biết tình hình trước mắt nghiêm trọng đến mức nào, nhưng những người đang ngồi trên xe này sao có thể không biết?
Tiểu Cao lại nói: “Lần này Thế Giới để cả người bình thường vào phó bản, 2895 người vào, 1045 người sống sót đi ra, trong đó có một người qua cửa hoàn mỹ, tên là Đoàn Vân.”
"Và trong số 1045 người sống sót, có 857 người lựa chọn xóa ký ức, quên hết những chuyện liên quan đến phó bản, những người còn lại đều lựa chọn gia nhập cục An ninh.
Hèn nhát, sợ hãi...
Đây không phải là điều tự nhiên sao?
Cũng không thể mong đợi tất cả mọi người đều là những chiến binh.
Trong hai tuần đầu tiên sau khi phó bản toàn cầu mở ra, đến cả người của cục An ninh cũng đã có 1/5 số người xuất ngũ. Phải biết rằng những người đó đều là những nhân tài được tuyển chọn từ khắp các nơi trên thế giới.
Chiến Sĩ chậm rãi mở mắt, trong mắt lóe lên ánh sáng nhu hòa: "Tỉ lệ này đã coi như không tệ rồi.”
Tiểu Cao gật đầu: “Dù sao, nhiệm vụ bảo vệ thế giới không chỉ phụ thuộc vào chúng ta, mà còn phụ thuộc vào tất cả mọi người trên thế giới.”
Nói xong, Tiểu Cao quay đầu nhìn Lục Minh và Chiến Sĩ, cười tủm tỉm: “Cho nên, hai quái vật các người cũng đừng có mà coi thường những người bình thường chúng tôi!”
Giọng nói trẻ con của Hi Vọng vang lên: “Lục Minh nhà tôi đâu có ý tứ đó đâu?”
Chiến Sĩ: “Tôi cũng không.
”
Tiểu Cao: "Thôi đi, bản chất sinh mệnh không giống nhau, một người là cấp Thiên tai, một người thì có cấp Hung thần, các người nói những lời đó ai mà thèm tin chứ?”
Có lẽ vì đã quen nhau nên Tiểu Cao không còn cảm giác bất an khi đối mặt với Lục Minh nữa. Ba người một chó ồn ào suốt cả dọc đường ra sân bay, sau khi gặp lại tiểu đội Nghĩa Hiệp, bọn họ cùng nhau lên máy bay hướng về phía Đông Bắc.
Trên máy bay, Lục Minh Thương Thành, quét mắt nhìn những đạo cụ đã được làm mới trong đó. Sau khi mua một phần làm trống không gian và một Bạch Câu Tệ thì 4000 du hí tệ còn lại cũng không phát huy được tác dụng quá lớn.
Cho đến khi trời bắt đầu sáng, máy bay dừng ở thành phố Cáp, mọi người đổi xe, hai tiếng sau, một trấn nhỏ quen thuộc đập vào mắt bọn họ.
"Hoan nghênh trở lại thị trấn Bắc Nguyên."
Tiểu Cao nhìn Lục Minh, hèn nhát nói.
⚝ ✽ ⚝
Kế hoạch Tinh Anh!
Trong cuộc họp năm người lần thứ ba, Thế Giới đã đề ra chiến lược hành động.
Nó xuất phát từ hai câu hỏi rất đơn giản.
Thứ nhất: Số lượng cấp Thiên tai ở thế giới thực có đủ hay không?
Đáp án là không đủ, còn thiếu rất nhiều, cấp Thiên tai ai mà ngại nhiều cơ chứ?
Thứ hai: Sức chiến đấu cao nhất trong thế giới thực có đủ mạnh không?
Sức chiến đấu cao nhất ở đây là đang đề cập đến Chiến Sĩ và Lục Minh. Hai người này, một người là cấp Thiên tai, một người có cấp Hung thần cấp thấp.
Và câu trả lời cho câu hỏi này vẫn là không đủ.
Chiến Sĩ có thể giết chết ba cấp Thiên tai cấp thấp... Nhưng anh ta có giết chết được cấp Thiên tai bậc trung không? Thiên tai cấp cao thì sao?
Chiến Sĩ và Tử Thần hợp lực lại, có thể đánh thắng được Tà Thần không?
Vẫn là câu nói kia.
Sức mạnh chiến đấu không bao giờ là đủ!
"Cho nên, ưu tiên hàng đầu là phải nhanh chóng bắt đầu kế hoạch Tinh Anh... Vừa đúng lúc thiên thời địa lợi nhân hòa, số lượng phó bản cũng nhiều.”
Cái gọi là Kế hoạch Tinh Anh vô cùng đơn giản.
Chính là một tổ đội cường giả tập hợp lại với nhau, cùng nhau vào phó bản, chờ qua cửa hoàn mỹ nhận được ban thưởng của phó bản, nhanh chóng tăng cường thực lực.
Thiên thời? Tuần thứ tư mở ra 1856 phó bản chính là thiên thời! Phó bản có khó có dễ, khó không đánh lại, chẳng lẽ dễ lại không vượt qua được sao?
Địa lợi? Cục An ninh đã khống chế hơn một nửa phó bản, quân đội của các quốc gia cũng vui vẻ hợp tác với Thế Giới. Các phó bản đều trong khống chế của Thế Giới, tình báo cũng có độ chính xác cao, đây chính là địa lợi.
Nhân hòa? Vấn đề này chính là vấn đề mấu chốt, cũng chính là điều kiện để thực hiện kế hoạch Tinh Anh.
Cục An ninh thực sự có thể giải quyết tất cả những phó bản đó sao?
Thực ra, ba tuần đầu thì rất khó khăn.
Phó bản có đơn giản đến đâu thì cũng là phó bản, không ai dám chắc chắn mình có thể qua cửa hoàn mỹ phó bản nào đó.
Ngay cả bây giờ, Chiến Sĩ cấp Thiên tai và Lục Minh có Hung thần hỗ trợ cũng không dám đảm bảo 100%.
Nhưng mà có người có thể!
Học Giả có thể!
Đây là sự khác biệt trong năng lực hệ thống!