← Quay lại trang sách

Chương 330 Cô, cớ gì tạo phản? 1

Đại mỹ nhân hiện trong phòng, không thể đoán được tuổi tác.

Nói mười tám tuổi cũng được, nói hơn ba mươi cũng được.

Không nghi ngờ gì nữa, vẻ đẹp của cô ta vượt ra ngoài khái niệm thời gian, vừa có hương vị chín chắn, vừa có sự tươi mát của thiếu nữ.

Ngũ quan của cô ta như được vẽ ra, tinh xảo không giống người thường, thân hình ẩn dưới lớp áo choàng đen, dù bị che khuất bởi lớp áo choàng rộng rãi, vẫn có thể thấy được sự uyển chuyển.

Ai cũng yêu cái đẹp.

Lục Minh cũng vậy - chỉ đơn giản là ngắm nhìn.

Nhưng nhìn mãi, ánh mắt của Lục Minh lại dần thay đổi...

Bởi vì nhìn kỹ, hắn cũng không thể nhìn rõ khuôn mặt của người phụ nữ - chỉ biết ngũ quan hoàn hảo, nhưng mắt cô ta màu gì? Mũi cao hay không? Miệng anh đào hay đầy đặn? Làn da trắng hay vàng? Chiều cao như thế nào, cân nặng ra làm sao... hắn đều không nhìn rõ. Chỉ có thể cảm nhận được, đẹp, rất đẹp... thế thôi.

Cảnh tượng kỳ lạ khiến Lục Minh từ từ quay đầu đi.

Hắn không dám nhìn tiếp nữa.

Cho đến khi giọng nói dịu dàng, dễ nghe, vô cùng quyến rũ phát ra từ nơi người phụ nữ đang đứng.

"Đây là người chơi đã giết Cổ Sở?"

Trái tim Lục Minh khẽ run lên.

Ông chủ cười đáp: "Đúng vậy, đây chính là người chơi đã giết Cổ Sở."

"Ồ."

Người phụ nữ chỉ ồ lên một tiếng, Lục Minh liền nghe thấy tiếng bước chân vang lên, theo tiếng bước chân đến gần, hương thơm ngào ngạt phả vào mặt.

"Tên của ngươi là gì?"

Có thể nghe ra, giọng nói của người phụ nữ tuy dễ nghe nhưng thực sự có một chút ngạo mạn, Lục Minh ngẫm nghĩ rồi ngẩng đầu lên, nhìn khuôn mặt tinh xảo nhưng mơ hồ của người phụ nữ, bình tĩnh nói: " Lục Minh."

Lục Minh không nhìn thấy ánh mắt của người phụ nữ, chỉ thấy người phụ nữ gật đầu.

"Xin chào Lục Minh, ngươi đã giết Cổ Sở, vậy thì thay thế Cổ Sở giúp ta làm việc đi."

Không phải hỏi ý kiến hắn, mà là thông báo cho hắn.

Có thể thấy được sự kiêu ngạo của người này...

Mà cho đến tận bây giờ, Lục Minh vẫn không đoán được thực lực của người phụ nữ này, hắn chỉ ngơ ngác nhìn khuôn mặt của người phụ nữ, một lúc sau, cho đến khi âm ảnh dưới chân truyền đến cảm giác lạnh lẽo, Lục Minh mới tỉnh táo lại.

Hắn đột ngột nheo mắt lại.

Bởi vì hắn cảm thấy một mùi hương quen thuộc từ người phụ nữ.

Cảm giác tin tưởng và phục tùng bẩm sinh này.

Sự tin tưởng kỳ lạ, không biết nguồn gốc này...

Trong lòng đã có câu trả lời, nhưng Lục Minh vẫn lên tiếng.

“Cô là...”

“Ta không có tên. Nếu ngươi nhất định phải dùng tên gì đó để gọi ta... thì hãy gọi ta là Thế Giới đi. Không, không gọi là Thế Giới, không hay, gọi là Gaia đi...”

Cảm giác trong lòng trở thành hiện thực.

Lục Minh tuy mặt không biểu cảm nhưng thực sự có một cảm giác vô lý.

Hắn quay đầu nhìn Ông Chủ, lại nhìn người phụ nữ tự xưng là Gaia.

Một lúc sau, Lục Minh sắp xếp lại mọi thứ.

Hắn cân nhắc rồi nói.

"Cô, vì sao lại tạo phản?"

⚝ ✽ ⚝

Từ tạo phản này dùng rất không thích hợp.

Nhưng Lục Minh thực sự không tìm ra tính từ nào hay hơn.

Thế Giới...

Gaia!

Hai từ này biểu thị điều gì, thực sự không thể rõ ràng hơn.

Nếu trước khi tiếp xúc với Thế Giới, Lục Minh cảm thấy Thế Giới chỉ là một cái tên, thì bây giờ, sau khi chứng kiến những chuyện trong phó bản, Lục Minh có thể rõ ràng, Thế Giới chính là Ý chí thế giới!

Người phụ nữ tự xưng là Gaia trước mắt hắn bây giờ, cũng chính là Ý chí thế giới của phó bản này!

Điều này giải thích rất nhiều điều.

"Đầu tiên, lý do khiến hiện tượng quái đàm trở thành sự thật.”

Lời của Ông Chủ giúp Lục Minh sắp xếp lại tư lộ, vạch trần mọi thứ.

"Bản chất của hiện tượng đó thực ra chỉ là một sự thay đổi về quy tắc thế giới. Một sự thay đổi không liên quan đến quy tắc vật lý, chỉ liên quan đến quy tắc về phía ma quỷ."

"Thực ra, các quy tắc của thế giới vô cùng nhiều, chúng ăn khớp với nhau, bất kỳ một quy tắc nào thay đổi cũng sẽ gây ra hậu quả tàn khốc. Ngay cả Tà Thần bình thường cũng không thể phá vỡ các quy tắc của thế giới. Nhưng mà, chủ nhân muốn lập một quy tắc gia đình mới, điều này không khó, cũng không đến nỗi khiến gia đình tan đàn xẻ nghé, ngài thấy sao?"

Xét đến việc Ông Chủ và Gaia đều biết Lục Minh là người chơi, lời nói này của Ông Chủ có vẻ như được nói riêng cho Lục Minh nghe.

Nói xong câu trên, Ông Chủ cười.

"Tất nhiên, trong chuyện này, Căn phòng Giao dịch cũng góp một phần sức lực.”

“Thực ra, ý chí của thế giới của nhiều thế giới không thể hiện hình. Ngay cả Gaia nữ sĩ cũng không thể. Nhưng ngài ấy đã thức tỉnh ý thức, liên lạc với Căn phòng giao dịch. Mà giao dịch của chúng ta, chính là giúp Gaia nữ sĩ ngưng tụ hình thể.”

Căn phòng Giao dịch để Gaia ngưng tụ hình thể, Gaia thay đổi các quy tắc của thế giới, từ đó mang đến sự hủy diệt cho thế giới.

Đây chính là logic của phó bản này.

"Thứ hai, tôi và Gaia đều biết ngài là người chơi. À, nói thêm một câu, ý chí của thế giới chỉ cần hiện hình là sẽ trở hữu sức mạnh gần bằng Tà thần. Mặc dù không phải là Tà thần, nhưng cũng không yếu hơn bao nhiêu.”

"Tôi nói vậy là muốn ngài chủ động từ bỏ ý định qua cửa hoàn mỹ, vì người chơi gần như không thể chống lại sự tồn tại của thực lực gần mạnh bằng Tà thần đâu...”

“Tất nhiên, nếu như ngài muốn thì tôi cũng có thể nói cho ngài biết phương pháp qua cửa hoàn mỹ.”

Nói xong, Ông Chủ chỉ tay về phía Gaia.

"Xóa sổ ý chí của thế giới, ngài sẽ có thể qua cửa hoàn mỹ.”

Nói xong, Ông Chủ khựng lại một chút, rồi tiếp tục nói.

"Nhưng mà, ở đây có một vấn đề."

"Bản thân ý chí thế giới là hiện thân của thế giới, bản thể vẫn là thế giới. Nếu ngài hủy diệt ý chí của thế giới, thì cũng tương đương với việc hủy diệt toàn bộ thế giới. Theo quy tắc của hệ thống phó bản toàn cầu thì ngài không thể dùng sự hủy diệt để chế ngự sự hủy diệt, nếu làm thế thì sẽ không thể qua cửa hoàn mỹ.

“Tóm lại... phó bản này là vô phương cứu chữa."

Lục Minh há miệng, nhưng lại không biết phải nói gì.