Chương 345 Khi ta là hủy diệt (Bốn) 3
Nhìn thấy có người đang định lên tiếng, Lục Minh lại lắc đầu: "Không có gì để thương lượng, ta không chấp nhận mặc cả."
"Còn nữa, đừng nghĩ đến chuyện giết ta rồi lấy thứ đồ này trong tay ta.”
“Lần này Gaia nữ sĩ đã nói rõ, mọi chuyện do ta quyết định."
Gaia không nói điều này, nhưng Lục Minh không tin nhóm người này có gan đi hỏi Gaia.
Chỉ Gaia người phụ nữ đó...
Ha ha...
Nếu không phải thực lực của cô ta gần tới Tà thần, thì làm gì có ai muốn giao dịch với cô ta chứ?
Mọi người tập trung ánh mắt vào Chúa tể thiên đường.
Có thể thấy, anh chàng đẹp trai này nhắm mắt trầm tư, sau đó lên tiếng: “Gấp hơn năm lần.”
Ý của câu này là, nếu như kết hợp với Hạt nhân sợ hãi trong tay Lục Minh, thì nồng độ sức mạnh đức tin đã tăng lên hơn năm lần.
Tính như vậy thì ba phần lợi nhuận, dường như cũng không khó chấp nhận lắm.
“Thống nhất càng nhanh thì ta càng sớm kích hoạt. Các ngươi muốn cân nhắc nữa không?”
Lục Minh vừa chơi đùa với Hạt nhân sợ hãi, vừa hỏi như vậy.
⚝ ✽ ⚝
Kết quả không có gì bất ngờ.
Bài toán đơn giản như vậy, tất nhiên mọi người đều lựa chọn hợp tác rồi.
Sau khi từ quán cà phê đi ra, Lục Minh thông qua Quỷ môn quan trở lại Địa phủ, chớp mắt đã xuất hiện ở điện Diêm vương.
Ảnh Tử đứng trước ngai vàng trong điện Diêm Vương, dao động khí thế trên người đã mạnh hơn lúc mới vào phó bản rất nhiều.
Hôm nay đã là ngày thứ hai sau khi bọn họ tiến vào phó bản.
Mà thực lực của Ảnh Tử cũng đã ngừng bước không tiến.
Đúng như lời ông chủ nói, Ảnh Tử bị kẹt giữa hung thần cấp thấp và hung thần cấp trung - tức là đỉnh cao của hung thần cấp thấp.
Sức mạnh không thể tiến thêm một bước.
Thế nên, Lục Minh cũng có thể trông cậy vào Gaia.
Mặc dù hắn không thích Gaia, nhưng vì lợi ích, cũng vì uy hiếp, hắn không thể không bắt tay với cô ta.
Lục Minh gật đầu với Ảnh Tử một cái, Ảnh Tử tất nhiên hiểu được ý tứ của Lục Minh. Sau khi Ảnh Tử khởi động Quỷ vực, Lục Minh đã tiến về một khu vực trống trải.
Trước mặt có đài cao ngưng tụ, Lục Minh thấy vậy liền lấy Hạt nhân sợ hãi ra, đặt ở trên đài cao.
"Bắt đầu đi."
Giọng nói của Lục Minh vang lên.
Ánh sáng đen kịt nhạt nhòa lóe lên từ Hạt nhân sợ hãi, xuyên qua địa phủ, bay về phía dương gian.
Nếu nói Gaia là địa chủ.
Thì Thượng đế, Phật Tổ, v.v. là lão nông.
Vậy thì Lục Minh, cùng với Hạt nhân sợ hãi trong tay hắn, chính là phân bón.
"Không..."
Lục Minh đột nhiên lên tiếng, tự lẩm bẩm.
"Là đồng phạm."
⚝ ✽ ⚝
"Chuyện là như vậy."
Trong điện Diêm Vương.
Phán quan và Nha tử đang thẩm vấn một con Lệ quỷ. Khi Lệ quỷ kể xong câu chuyện, lập tức bị tiểu Bạch và lão Hắc áp giải xuống.
“Chúng ta đi đâu thế?”
Lệ quỷ không biết tên hỏi như thế, tiểu Bạch và lão Hắc cười ha ha.
“Đi uống canh Mạnh Bà, sau đó tiến vào luân hồi!”
"Được."
Nhưng làm gì có luân hồi cơ chứ?
Khi mọi thứ bị vạch trần, thì có thể biết được trong quy trình làm việc của địa phủ, quan trọng nhất chỉ là khâu hiển thánh trước mặt người khác, còn luân hồi thì ai thèm quan tâm.
Sau khi uống xong canh màu vàng, lệ quỷ lập tức mơ mơ màng màng quên sạch mọi thứ. Tiểu Bạch và lão Hắc nhanh chóng áp giải lệ quỷ đến nơi sâu nhất của địa phủ.
Ba người ngẩng đầu lên, phía trước có một tấm bảng hiệu: nhà hàng Minh Ký vô cùng bắt mắt.
⚝ ✽ ⚝
Nguyên liệu mới."
Đầu Bếp nhìn Lệ quỷ trắng nhợt như tờ giấy thì vươn tay phủ lên người nó. Sức mạnh của Ác linh cao cấp không phải là thứ Lệ quỷ có thể chống cự được.
Thế là, Lệ quỷ nhanh chóng hóa thành quỷ khí tinh khiết, sau đó bị Đầu Bếp ném vào trong vạc nguyên liệu.
Sau khi làm xong tất cả những điều này, đầu bếp quay sang nhìn Tiểu Cao.
"Cậu luyện tay đi. Lần này nguyên liệu kiếm được dễ dàng, nên đừng sợ lãng phí."
Tiểu Cao gật đầu.
Đúng lúc này, dao động năng lượng của Hạt nhân sợ hãi lướt qua, tay Tiểu Cao run lên, suýt nữa thì không cầm chắc được dao bếp.
Tiểu Cao quay đầu nhìn về phía Hi Vọng ở cửa, trầm ngâm một lát rồi hỏi: “Bắt đầu rồi sao?”
Hi Vọng: "Ừ."
Nghĩ ngợi một chút, Tiểu Cao không vội nhóm lửa, ngược lại lại ngồi phịch xuống bên cạnh Hi Vọng, châm một điếu thuốc.
Ánh mắt anh ta sâu thẳm, như có cảm giác gì đó, anh ta nói.
“Bắt đầu từ Quỷ trấn, tiếp đó đến Dạ yến, rồi lại đến Dị vực xâm lấn.”
“Tao đã theo lão đại vào phó bản ba lần rồi, trong đó có hai lần qua cửa hoàn mỹ, nhưng chưa lần nào lại đứng về phe boss phản diện như thế này.”
Nói xong, Tiểu Cao hít một hơi thuốc, trầm ngâm nói: “Lần này làm như vậy, tao thực sự cảm thấy không quen.”
Mối quan hệ giữa Tiểu Cao và Hi Vọng không tệ, dù sao thì Tiểu Cao cũng là con sen số hai của Hi Vọng, thế nên Hi Vọng cũng đã tiết lộ một chút về kế hoạch của Lục Minh cho anh ta biết.
Hi Vọng "ừ" một tiếng.
Sau đó, nó chuyển bàn chân chó, để lộ ra một xấp giấy dày.
Câu chuyện mà Nha Tử ghi lại.”
"Xem đi, xem xong anh sẽ càng cảm thấy không quen hơn.”