Chương 1041 Lời mời từ Chapman (Hết phần này) 2
Không còn quan tâm đến chuyện này nữa, Lục Minh lật thanh công cụ, lấy ra từ thanh công cụ thứ khiến hắn phải gián đoạn lần tu luyejn này.
Giấy chứng nhận của căn phòng Giao dịch.
Lúc này, giấy chứng nhận của căn phòng Giao dịch đang phát ra ánh sáng yếu ớt, trong ánh sáng tỏa ra, có thông tin mơ hồ, truyền vào não Lục Minh.
"Gặp mặt?"
Lục Minh hơi nhíu mày... Hắn không muốn gặp Chapman lúc này...
Rốt cuộc, bây giờ là lúc cầu ổn, không có chuyện gì quan trọng hơn tu luyện.
Ý nghĩ lóe lên, Lục Minh truyền ý thức vào quả cầu pha lê.
"Không gặp."
Rất nhanh, quả cầu pha lê lại sáng lên.
"Tôi biết Lục Hải Phong ở đâu."
Điều này khiến Lục Minh đột nhiên nheo mắt lại!
"Ở đâu!?"
"Vậy, gặp mặt chứ? Nếu muốn biết thì có thể đến căn phòng Giao dịch.”
Lục Minh trầm ngâm một lúc, lại truyền ý thức: "Làm sao tôi có thể chắc chắn rằng nơi đó của anh tuyệt đối an toàn?"
Chapman dùng một phương án đơn giản để xóa tan mối lo ngại của Lục Minh: "Cậu có thể dùng phân thân đến gặp tôi."
Khả năng phân thân thì đơn giản...
Ý nghĩ vừa động, một phân thân bằng thép xuất hiện bên trái Lục Minh, tách ra một phần ý thức, cư ngụ trong phân thân bằng thép, phân thân bằng thép cầm lấy giấy chứng nhận căn phòng Giao dịch.
Theo năng lượng tràn vào, giấy chứng nhận căn phòng Giao dịch bắt đầu phát sáng.
Con đường ánh sáng xuất hiện, phân thân bằng thép của Lục Minh bước trên cây cầu vô hình, đến căn phòng Giao dịch.
⚝ ✽ ⚝
Trong căn phòng Giao dịch cổ kính, Lục Minh một lần nữa gặp lại Chapman.
Anh ta mặc bộ vest chỉnh tề, tóc chải chuốt gọn gàng, so với trước đây, trên mặt Chapman còn đeo thêm một cặp kính gọng vàng, khiến anh ta thêm phần nho nhã và tinh anh.
Lục Minh mở lời thẳng thắn: "Lục Hải Phong ở đâu!?"
Giọng điệu vẫn bình tĩnh như thường, nhưng Chapman lại cảm thấy áp lực ập đến.
Điều này không có nghĩa là Lục Minh mạnh đến mức nào - chỉ là phân thân thì có thể mạnh đến mức nào?
Nhưng điều này có nghĩa là, oán niệm của Lục Minh sâu đến mức nào và sát ý nặng đến mức nào...
Chapman muốn hỏi "Đó không phải là cha cậu sao?”, nhưng lời đến miệng, Chapman lại nuốt vào bụng - anh ta cũng có thể đoán được logic bên trong, bây giờ kích thích Lục Minh rõ ràng là không sáng suốt.
Dứt khoát lắc đầu, Chapman nói: "Tôi không biết Lục Hải Phong ở đâu."
"Vậy, anh đang đùa tôi đấy à?”
"Cũng không hẳn..."
Chapman vừa rót trà cho Lục Minh vừa nói: "Tôi không biết Lục Hải Phong ở đâu nhưng chủ nhân của tôi biết Lục Hải Phong ở đâu."
Vĩnh Hằng...
Lục Minh lẩm bẩm hai chữ Vĩnh Hằng, chậm rãi gật đầu.
Đúng vậy, Vĩnh Hằng chắc chắn biết Lục Hải Phong ở đâu.
"Nhưng cái này phải trả giá.”
Đưa tách trà đến trước mặt Lục Minh, thấy Lục Minh nhận lấy tách trà, trên mặt Chapman lại nở nụ cười.
Lục Minh lại gật đầu: "Trong căn phòng Giao dịch, tất cả mọi thứ đều phải trả giá... Tôi cũng không định lấy không lợi ích của anh."
Nói xong, Lục Minh lại nói: "Vậy giá cả là gì?"
"Nhiệm vụ theo đuổi Vĩnh Hằng..."
“Cậu phải hoàn thành nhiệm vụ theo đuổi Vĩnh Hằng trong thời gian ngắn nhất, như vậy, Vĩnh Hằng các hạ sẽ cho cậu biết mọi chuyện cậu muốn biết.”
Từ rất sớm, Lục Minh đã nhận được nhiệm vụ theo đuổi Vĩnh Hằng, lúc đầu, Lục Minh không mấy để tâm đến nhiệm vụ này.
Mà sau đó, tức là sau khi vào phó bản Phồn Dục, Lục Minh đã nâng cao mức độ ưu tiên của việc này - lúc đó mục đích của hắn chính là muốn dò hỏi tin tức từ Vĩnh Hằng.
Thực ra bây giờ mức độ ưu tiên của việc này cũng khá cao nhưng rõ ràng không cao bằng mức độ ưu tiên nâng cao thực lực - Lục Minh vốn định đợi đến khi nâng cao thực lực của mình đến một giai đoạn nào đó rồi mới đi tìm Vĩnh Hằng, nhưng không ngờ bây giờ chính Vĩnh Hằng lại sốt ruột trước. Hắn ta còn đưa ra một mức giá mà Lục Minh không thể từ chối...
"Bắt đầu từ khi nào?"
Uống cạn nước trà, Lục Minh hỏi như vậy, Chapman trả lời dứt khoát: "Bây giờ, ngay lập tức, liền!"
"Tôi sẽ đưa cho cậu một tọa độ, đó là vị trí của căn phòng Tiến hóa! Cậu tự đến căn phòng Tiến hóa, sau khi hoàn thành nhiệm vụ liên quan, chúng ta cùng đến căn phòng Phong ấn!”
Nói đến đây, Chapman hơi dừng lại, không biết từ lúc nào đã khẽ thở dài.
Anh ta lại mở lời.
"Lục Minh, chúng ta có được coi là bạn không?"
Câu trả lời của Lục Minh đơn giản và dứt khoát: "Không."
Điều này khiến Chapman như nghẹn ở trong lòng, nhưng rất nhanh sau đó, anh ta đã nở nụ cười.
“Tôi muốn nhờ cậu giúp tôi một việc."
"Không giúp, không rảnh..."
Chapman vẫn cười, chỉ tự nói.
“Căn phòng Phong ấn cách nơi phong ấn Vĩnh Hằng các hạ rất gần... Mà theo tôi đoán, nhiệm vụ theo đuổi Vĩnh Hằng rất có thể là chìa khóa để Vĩnh Hằng các hạ phá vỡ phong ấn."
"Khi chúng ta đến căn phòng Phong ấn, khả năng lớn là có thể liên lạc với Vĩnh Hằng các hạ... Điều này cũng có nghĩa là, cậu có thể yêu cầu Vĩnh Hằng các hạ trả công trước.”
"Để thoát khỏi phong ấn, Vĩnh Hằng các hạ chắc chắn sẽ không keo kiệt gì... Nói cách khác, đây là một cơ hội tốt để tống tiền một Tà thần cấp cao.”
“Tôi muốn nhờ cậu giúp tôi, đưa ra một điều kiện với Vĩnh Hằng các hạ...”
"Để Ngài ấy dùng sức mạnh thời gian, giúp tôi hồi sinh một người."
“Cậu giúp tôi, tôi ghi nhớ, sau này vào thời điểm thích hợp, tôi nhất định sẽ trả ơn - bất kể sống chết..."
Nói rồi, ánh mắt Chapman trở nên mơ hồ.
Nhưng khi anh ta quay đầu nhìn Lục Minh, lại phát hiện không biết từ lúc nào, ý thức của Lục Minh đã rời khỏi con rối bằng thép...
Điều này khiến Chapman cười khổ.
"Thôi vậy."
⚝ ✽ ⚝
Thâm uyên.
Lục Minh đứng dậy từ trong hỗn độn, vươn vai.
"Vậy thì, lên đường thôi."