Chương 20
Khách sạn Ambrus là một công trình hình hộp dẹt nằm giữa một dãy những tòa nhà giống hệt ở gần cầu đường sắt.
Tòa nhà đã xuống cấp và có nhiều tin đồn kỳ lạ vây quanh. Chẳng hạn như trong một phòng khách sạn của nó, người ta biến mất không để lại dấu vết. Chuyện đó không làm Genko bận tâm. Ông đã chọn nó làm nơi mình sẽ ra đi chỉ vì nó khớp với hình ảnh tiều tụy mà ông luôn trưng ra với mọi người. Không ai được biết Bruno Genko thật – một thám tử thận trọng, cầu toàn, một người đàn ông giấu gia tài ở nước ngoài và treo tác phẩm của Hans Arp trong căn hộ.
Nhưng trên hết, không ai được phép tiếp cận các bí mật của ông.
Đó không phải là những gì ông đã phát hiện trong các cuộc điều tra của mình. Điều ông cố giấu là phương pháp mà ông sử dụng để phá những vụ án đó. Genko không thấy tự hào về thứ mà ông đã buộc phải làm.
Ông nhập ngày sinh của Linda và két an toàn bật mở. Ông lấy chiếc phong bì ra, ước lượng sức nặng của nó bằng mắt. Ông đã không nghĩ mình còn nhìn thấy nó một lần nữa. Nhưng tại sao ông không tự tay tiêu hủy thay vì yêu cầu Linda làm hộ sau khi ông chết đi? Thật ra, ông còn giữ nó bởi ông biết sẽ có lúc như bây giờ, khi mà mọi công cụ – cho dù bất hợp pháp – đều là cần thiết để đạt được mục đích. Trong trường hợp ấy, thứ nằm bên trong chiếc phong bì này sẽ trở nên hữu ích.
Genko nhét nó vào trong một chiếc túi đựng đồ giặt của khách sạn và lập tức rời phòng.
Khi về đến nhà, ông thực hiện nghi thức trút bỏ trang phục như thường lệ, mắt không rời khỏi chiếc túi vải được ông đặt tạm xuống sàn. Ông cảm thấy sợ, vì ông đã tự thề với lòng rằng mình sẽ không bao giờ thỏa hiệp với quỷ dữ nữa.
Mồ hôi chảy ròng ròng trên người, ông chỉ muốn đi tắm ngay, nhưng thay vì thế, ông mặc một bộ quần áo thể dục và ngồi vào trước máy tính. Lần này không có nhạc cổ điển nữa, tác phẩm trường phái Dada trên tường cũng không làm ông vui được.
Genko xé niêm phong của bì thư rồi dùng con dao rọc giấy để mở nó ra. Ông rút ra một vật nhỏ màu bạc và cắm vào cổng USB trên chiếc MacBook Air của mình. Sau đó ông bật kết nối Internet.
Thiết bị được ông giấu trong khách sạn Ambrus là chìa khóa để mở một cánh cửa mật.
Sau nhiều năm làm nghề, Genko đã học được rằng tại một số nơi trên Trái đất này, tất cả các luật lệ đều bị dỡ bỏ trong một khoảng thời gian không xác định. Những nơi mà cái ác thoải mái phát triển và bản chất sâu kín của con người được bộc lộ một cách không có giới hạn. Trong những miền hoang mạc của tính vị kỷ ấy, sự sống và cái chết có một giá trị tương đối, sự khổ sở của người khác trở thành một loại tiền tệ đổi chác.
Một trong những nơi đó chính là deep web – phần chìm của Internet, mạng ngầm bên dưới mạng Internet thông thường, vùng cấm địa của con người. Với bitcoin, bạn có thể mua bán gần như mọi thứ ở đó: vũ khí, ma túy, thậm chí con người.
Phụ nữ và trẻ em là những món đồ được săn lùng nhiều nhất.
Web chìm hoạt động cũng giống như mạng Internet chính thống. Tại đó có những công cụ tìm kiếm như Dark Tor và Ahmia. Hoặc là Grams, công cụ có giao diện giống với Google. Bạn có thể sử dụng chúng để duyệt các trang web chào bán hàng hóa dịch vụ đa dạng – từ một khẩu súng đã được xóa số đăng ký cho đến bàn tay dám bóp cò, – những trang blog chỉ dẫn bạn cách làm bom bẩn với các nguyên liệu có thể mua được ngoài siêu thị, thậm chí những đoạn video chỉ cách cưỡng hiếp một phụ nữ sao cho không để lại dấu vết.
Đối với Genko, web chìm trước hết là một cái chợ thông tin hoàn hảo. Các cuộc mua bán tại đó cũng sòng phẳng giống như chợ truyền thống, với hàng hóa là những thông tin nhạy cảm.
Công việc của Genko phụ thuộc nhiều vào khả năng đào được những thông tin có thể hữu ích hoặc giá trị. Để có được chúng, một thám tử tư thường phải tiến hành những cuộc điều tra dài dằng dặc và chán kinh khủng. Ra đường, nói chuyện với người khác, lọc các thông tin và kiểm tra tính xác thực của chúng. Đó là một quá trình tốn nhiều thời gian và công sức. Nhưng đôi khi, thời gian ông có để hoàn tất điều tra quá ngắn, mà phần thưởng lại quá cao, buộc lòng ông phải đi đường tắt.
Genko là một thám tử điều tra theo lối truyền thống. Ông sử dụng những nguồn tin đáng tin cậy đã được thử thách và phát tán những cái tin đã được làm giả một cách khéo léo nhằm đổi lấy thông tin chuẩn xác. Web chìm không phải là lãnh địa của ông và ông cảm thấy không thoải mái mỗi khi phải đi vào vùng tối của mạng Internet. Trong nhiều năm trời, ông chỉ đơn thuần quan sát vũ trụ song song này mà không để lộ mình. Quá trình học việc kéo dài đó cho phép ông học được cách vận hành của web chìm, cũng như làm thế nào nhận biết được những nguy hiểm có thể xảy ra. Trước khi bước vào đó, ông đã thiết lập cho mình một nguyên tắc duy nhất.
Tại web chìm, không một ai an toàn.
Giờ đây ông tự nhắc mình nguyên tắc đó trong lúc một đồng hồ đếm ngược xuất hiện trên màn hình tuyền màu đen. Việc truy cập không diễn ra lập tức, mà phụ thuộc một số giai đoạn. Đầu tiên, cũng giống như khi bạn lên kế hoạch đi tới một đất nước xa lạ, tốt hơn hết bạn nên tự bảo vệ mình. Vaccine cho web chìm là những phần mềm diệt virus mạnh mẽ và tường lửa vững chắc. Sau khi thiết lập hàng rào bảo vệ, người vào mạng phải bị kiểm tra bởi những người dùng khác. Nếu không được coi là ‘đáng tin’, ông sẽ bị tống khứ như một vật thể lạ.
Qua năm tháng, Genko đã tạo ra nhiều danh tính khác nhau để dễ dàng di chuyển trong vùng tối của không gian số. Mỗi khi cảm thấy có gì đó không ổn, ông vứt bỏ ngay danh tính vừa dùng và chuyển sang một cái khác. Đó có thể chỉ là một linh cảm, nhưng như vậy là đủ.
Cuối cùng đồng hồ đếm ngược cũng chạy xong và một thanh nhỏ xuất hiện. Genko nhập vào đó một cái tên. Đương nhiên web chìm cũng có các mạng xã hội của nó, và trên HOL – Hell OnLine – bạn có thể gặp những loại người đáng nguyền rủa và rất hỗn tạp.
Genko hi vọng mình tìm được Bunny ở đây.
Trong những hoàn cảnh khác, ông sẽ dành thời gian truy tìm Robin Sullivan ở ngoài đời thực. Nhưng vì cuộc sống của ông sắp chấm dứt, ông sẽ đi tìm bản ngã khác của hắn.
‘Một người an ủi độc ác’, Genko nhớ lại định nghĩa của Delacroix. Một ‘đứa con của bóng tối’ như cách gọi của Tamitria Wilson. Cả hai đều mang cùng một ý nghĩa: Robin Sullivan không kiểm soát được bản năng đồi bại của mình, hắn là nô lệ cho ám ảnh bệnh hoạn trong đầu. Nếu không thì hắn đã không có sự kiên gan cần thiết để kéo dài thời gian giam giữ nạn nhân lâu đến thế.
Hắn có tổ chức, Genko tự nhủ. Hòa nhập xã hội được, do đó mới không bị nghi ngờ. Chúng ta nhìn thấy con quái vật, nhưng đằng sau diện mạo đáng sợ của Bunny là một con người.
Một con người có hai mặt nạ.
Cái đầu tiên – mặt thỏ – chỉ là một trò đùa, một sự lừa gạt. Cái thứ hai – mặt người – mới là lớp mặt nạ thực sự, bởi nó che giấu bản chất thật của hắn với mọi người xung quanh.
Bunny đã để cho mình đi, ông nhớ lại trải nghiệm tại trang trại Wilson. Có lẽ bởi hắn còn muốn săn đuổi mình.
HOL là nơi thích hợp để tìm hiểu xem đó có phải là một nhận định chính xác hay không. Genko chọn một biệt danh và lập ra một hồ sơ cá nhân mới. Ông tự biến mình thành một kẻ thích làm nô lệ tình dục và trang trí trang cá nhân với những hình ảnh không thể lộ liễu hơn.
Sau đó, ông bắt đầu tương tác với mạng xã hội.
Những kẻ biến thái ở đây thường trao đổi các hình ảnh khiêu dâm hạng nặng. Đây là nơi để bộc lộ những mơ ước bệnh hoạn nhất và giải phóng những sự đồi bại khủng khiếp nhất. Tất cả mọi thể loại đều có mặt tại đây. Phổ biến nhất là những kẻ hiếp dâm thích tuyên bố trước hành động của mình và đăng tải ngay sau đó những đoạn video quay lại cảnh chúng ‘ra tay’ để nhận về những bình luận đầy háo hức, những cái ‘like’ của cộng đồng. Bạn có thể bắt gặp tại đây đủ kiểu biến thái. Từ bọn ái tử thi cho đến loại ‘ký sinh trùng’ chuyên đeo bám mà những con người bình thường không hề hay biết gì về chúng, sau đó chia sẻ những hình ảnh được chụp lén. Thường thì chính chúng cung cấp mục tiêu cho thể loại người dùng thích hò nhau đi tìm và đập cho ra bã một ông bố vô tội trên đường đi làm về, hoặc cưỡng hiếp một nữ sinh viên ở nhà một mình giữa đêm hôm khuya khoắt.
Dạo gần đây, chủ đề ưa thích của HOL là Samantha Andretti.
Bọn chúng ca ngợi hung thủ, gọi hắn là ‘người hùng’ và cảm ơn hắn vì đã ‘nêu một ví dụ’. Bên cạnh đó là vô số những nhận xét ác ý về nạn nhân, một kẻ còn đi xa đến mức gợi ý một cuộc tấn công vào bệnh viện nơi cô đang nằm điều trị và ‘kết thúc công việc’.
Genko cảm thấy ghê tởm loại sinh vật hiểm ác này, những kẻ phỉ báng sự thiêng liêng của sinh mạng con người, cũng như của bản thân chúng. Ông hình dung bọn chúng đang có một cuộc sống bình thường, tự hỏi liệu chúng có còn cha mẹ, hay đã làm cha mẹ. Ông không hiểu những người gần gũi và thân thiết nhất của chúng sẽ nghĩ như thế nào nếu phát hiện ra sự thật. Điều gì sẽ xảy ra khi chúng mày tiến gần điểm kết thúc, giống như tao? Thái độ của chúng mày trước cái chết sẽ như thế nào? Chúng mày sẽ mang theo xuống mồ con quái vật bên trong, nhưng chúng mày vẫn còn chưa biết liệu nó có phải thứ duy nhất đồng hành với mình tới thiên thu đâu.
Genko xua tan những ý nghĩ đó đi, ông không được mất tập trung. Một lần nữa ông đắm chìm vào thứ bóng tối độc địa mời gọi mình từ màn hình. Đã đến lúc thả mồi: Ông viết một thông điệp cho các bạn đồng hành dưới địa ngục.
Cần tìm Bunny, một chú thỏ thân thiện với đôi mắt hình trái tim. Sẽ trả hậu cho mọi thông tin, dù bí mật hay công khai. Ai biết vui lòng nhắn tin riêng.
Chỉ những kẻ nắm tường tận sự việc mới hiểu được thông điệp của ông. Genko dựa vào suy nghĩ rằng những con quái vật như Robin Sullivan sẽ không bằng lòng với việc sống cuộc đời bí mật, mà sớm hay muộn cũng sẽ tìm kiếm một diễn đàn để khoe khoang ‘công trạng’. Hell OnLine rất phù hợp cho mục đích đó.
Nếu hắn đã kể cho ai đó, nó sẽ lộ ra.
Genko quan sát đôi tay mình trên bàn phím. Chúng đang run rẩy. Mình kiệt sức rồi, mình phải đi ngủ thôi.
Tranh thủ việc còn lâu mới đến buổi tối và dù thế nào ông cũng không có lựa chọn khác ngoài chờ đợi một lời hồi đáp từ web chìm, Genko đi vào phòng ngủ rồi nằm xuống giường. Ông đặt tay lên ngực, nhắm mắt lại và lắng nghe tiếng đập của quả tim.
Nó còn đập được bao nhiêu lần nữa?
Trước khi mường tượng ra một câu trả lời, ông đã ngủ thiếp đi.
Một âm thanh xa xôi bắt đầu khuấy động bóng tối, tựa như một giọt màu trắng xóa rơi vào cả đại dương đen kịt. Genko từ từ trồi lên khỏi giấc ngủ. Trong một thoáng, ông ngỡ mình đang mơ.
Nhưng âm thanh đó là thật. Dường như là một điệu hát.
Ông không quen với việc nghe thấy tiếng người trong căn hộ của mình. Trước giờ nó chỉ có âm nhạc cổ điển hoặc sự thinh lặng. Hơn nữa, đây không phải là một giọng nói thông thường. Nó là giọng của một phụ nữ. Và nghĩ lại, ông nhận ra đây không phải một điệu hát.
Mặc dù có những lúc nghe khá du dương, nhưng nó giống một lời nỉ non ai oán.
Genko ngồi dậy, đầu óc vẫn còn váng vất. Mấy giờ rồi? Ngoài kia trời đã tối. Cơn đau nửa đầu khủng khiếp làm ông không tài nào suy nghĩ mạch lạc được. Ông đang khát khô cổ và cảm thấy buồn nôn trở lại, nhưng vẫn cố ép mình đi tìm nguồn gốc của âm thanh bí ẩn.
Nó phát xuất từ phòng làm việc của ông. Chính xác hơn là từ chiếc máy tính.
Có một quầng sáng lờ mờ bao quanh chiếc MacBook, từ màn hình phát ra. Genko lê đôi chân nặng trĩu đến đó để xem chuyện gì.
Ông ngồi vào bàn và lập tức nhận thấy điều gì đó đã thay đổi trong trang cá nhân của mình trên Hell OnLine. Bên dưới thông điệp mà ông đã đăng vài giờ trước, một cửa sổ nhỏ đã xuất hiện, với những bóng hình mờ mịt di chuyển bên trong. Genko phóng lớn cửa sổ đó và tăng âm lượng.
Đó là một video khiêu dâm.
Tuy nhiên, camera ghi hình được đặt ở một vị trí khác lạ, và chỉ cho thấy một phần của hai cơ thể trần trụi trong căn phòng mờ tối. Khúc hát hay lời ai oán mà ông nghe thấy ban nãy hóa ra là tiếng rên rỉ khoái lạc không dứt của người phụ nữ.
Chị ta đang nằm sấp, còn đối tác của chị ta, người mà ông chỉ thấy lờ mờ, đang thâm nhập chị ta từ phía sau.
Genko không mấy quan tâm đến đoạn phim và đoán nó đã vô tình được kích hoạt. Ông đang định đóng cửa sổ thì chợt sững người khi nhận ra một thứ. Cái bóng hắt lên bức tường phía sau người phụ nữ không phải là một hình người.
Rõ ràng trông nó giống một con thỏ khổng lồ.
Genko không dám hình dung Bunny đang xuất hiện bằng xương bằng thịt, nhưng ông cũng không thể hiểu được mình đang xem cái gì. Ý nghĩa của đoạn phim này là sao? Nó đang muốn cho ông thấy điều gì?
Tiếng rên rỉ lớn dần lên. Người phụ nữ sắp đạt cực khoái. Một bàn tay phụ nữ xuất hiện ở tiền cảnh và vô ý chạm phải camera, khiến nó rơi xuống sàn. Mặc dù vậy nó vẫn tiếp tục ghi hình từ vị trí đó.
Genko cố gắng xác định những chi tiết khác trong đoạn phim: Việc nó được quay ở đâu có thể là một thông tin hữu ích. Ở hậu cảnh, ông thấy một thứ gì đó, nhưng máy quay không bắt được nét. Ông căng mắt, cố gắng quan sát. Rồi ông phóng lớn khung hình. Trông nó giống như những con thú. Có thể là những con chó. Và chúng đang quan sát cảnh tượng. Thật vô lí, ông nghĩ bụng. Không, chúng không phải chó, mà là ngựa.
Genko bỗng lạnh toát người. Một lần nữa, ông đã nhầm.
Chúng là những con kỳ lân.
Bất giác ông vươn tay lấy cái điện thoại trên bàn, nhưng những ngón tay ông khựng lại, lơ lửng trước màn hình.
Số điện thoại của Linda nằm trong danh bạ của mình. Hắn đã có nó. Nhờ vậy mà hắn tìm ra Linda.
Nhưng giờ không phải là lúc suy nghĩ về điều đó. Ông cần phải biết Linda có bình an hay không. Tại web chìm, không một ai an toàn. Ông lục tung trí nhớ để tìm ra dãy số điện thoại đáng nguyền rủa. Từng số một, chúng bắt đầu hiện lên trong đầu Genko. Ông bắt đầu bấm nhưng liên tục nhầm lẫn và phải bắt đầu lại. Tại web chìm, không một ai an toàn. Suy nghĩ đi nào, nó cũng giống như một điệu hát ru: Mỗi dãy số có nhịp điệu riêng của nó. Genko do dự với hai số cuối cùng. Bảy và bốn. Ông bấm chúng rồi chờ đợi. Những khoảnh khắc vô tận trôi qua.
Đoạn phim vẫn tiếp tục trước mắt ông. Trong lúc đó, điện thoại bắt đầu có tín hiệu đổ chuông. Khi nghe thấy những hồi chuông đó phát ra từ trong máy tính, Genko bị sốc nặng.
Đây không phải là một đoạn phim quay từ trước.
Nó được truyền trực tiếp.
Tiếng ồn dường như chọc tức gã đầu thỏ. Hắn đột ngột tắt máy quay. Nhưng ngay trước lúc đó, Genko đã kịp nhìn thấy một lưỡi dao sáng loáng.