← Quay lại trang sách

III - TiC

Thấm thoát hai tháng hè đã qua. Sau bao nhiêu họp hành, văn nghệ, lao động… Mặc kệ họ muốn nhồi nhét gì thì nhồi nhét, chúng tôi nghe tai này cho lọt qua tai kia. Ba dòng thác cách mạng ư? Một chục dòng thác cũng chẳng ăn nhằm gì đến chúng tôi, nói chi ba. Sợi chỉ hồng gì đó xuyên suốt ư? Kệ mịa nó, muốn xuyên đi đâu đó thì xuyên.

Đây là sinh hoạt cuối cùng: thi làm báo tường, tức là bích báo mình vẫn hay gọi ngày xưa, có giải thưởng đàng hoàng. Phường 25 có 5 tổ và mỗi tổ phải có một tờ báo tường. Đề tài chủ yếu là: bạn đã học tập được gì qua lao động và sinh hoạt chính trị trong mấy tháng Hè qua. Tuy nhiên, sợ không ai tham gia viết bài nên thằng tổ trưởng nói nhỏ: muốn viết gì cũng được, đừng viết phản động, đồi trụy thì thôi. Miễn là có bài cho đủ tờ báo với người ta.

Dĩ nhiên tôi cũng có bài tham gia, nhưng không còn nhớ mình viết gì! Chỉ nhớ sau khi viết xong, tôi nghĩ ra một bút hiệu thiệt độc đáo và đem khoe chị tôi. Khi đó bút hiệu tôi ký là như vầy:

MNCCTPT

Bí hiểm ghê chưa?

Chị nhìn đâu mười giây rồi quay lại nói

- Mi ký tên kiểu ni tụi nó chọc chết.

Trời! Bút hiệu tôi bí hiểm thâm sâu, ai mà hiểu nổi?

Tôi không tin, hỏi chị tại sao?

- Dễ ẹt! Là tên của mi với tên Minh Châu ghép lại chứ gì?

Trời ơi, Còn chi để nói? Đúng ngay tim đen luôn, vì tên tôi là TNC, còn lại PTMC tức là Phạm Thị Minh Châu là tên của nàng.

Tôi quê quá. Nghĩ ra được cái bút hiệu tên hai đứa ghép chung, trộn loạn xà ngầu độc đáo vậy mà chị đoán ra cái rụp. Thiệt tình!

Bí quá không nghĩ ra cái tên nào khác hay hơn. Thấy tôi thất vọng, chị suy nghĩ chút rồi nói

Hay là mi ký tên “ TiC” đi

Tôi ngơ ngác, TiC là sao?

Chị khoái chí

- Thấy chưa, tên ni mới độc đáo “TiC” nghĩa là: “Thái iêu Châu” đó.

Trời! tôi xém chút nhảy cỡn lên vì thích thú. Độc quá đi thôi, nhưng thắc mắc vậy sao không là “TyC”? Chị cười

- Không được. Viết “y” tụi nó đoán là “yêu”, còn viết “ i ” mới bí hiểm. Tụi nó chọc mi còn cãi được.

À, té ra vậy. Chị tôi đúng là nữ Gia Cát, tính trước sau mọi bề cho thằng em rồi.

Tôi hỏi tiếp

- Lỡ tụi nó hỏi “TiC” là gì thì mình nói sao?

- Ơ hay, tụi nó hỏi kệ nó. Mi đừng trả lời thì đâu ai ép!

Ờ nhỉ. Vậy nếu Minh Châu hỏi?

Chị suy nghĩ một chút rồi nói

- Minh Châu hỏi thì mi nói: T là Thái, còn C là Châu.

- Rồi còn chữ “i”? tôi hồi hộp, run run hỏi

-“i” thì mi nói: Châu muốn hiểu sao cũng được.

Hahaha! Bà chị tôi thiệt là hết xẩy!