Hồng Hà Tên Con, Dòng Sông Yêu Dấu
Hồng Hà
Ngẩng trán lên
Cha hôn.
Nước sa đã về
Vải thiều đã đỏ
Bãi ngô ngả rạp
Gió tây chảy vàng đồng lúa
Mây đen Tam Đảo gọi gió chiều hôm
Lô, Thao thác réo ghềnh sôi
Biển Đông chớp nhói lửa chài chông chênh.
Mẹ đẻ con
Mùa ấy
Tên con tìm đặt
Ngay khi thai nghén
Vú nhỏ nổi gai
Bụng nhỏ căng tròn
Mặt váng vất những buổi chiều nhớ sốt
Trong thịt xương một xương thịt mang hồn.
Cha đón con
Đêm ấy
Áo cũ bọc che
Sao khuya vời vợi trên đầu
Canh khuya đất thở
Trái đất từ đây trên tay cha ôm giữ
Có tên con và những nguồn thơ.
Hồng Hà
Tên con
Dòng sông chảy miết
Giữa đôi bờ đói rét.
Dòng sông vang dội
Những nức nở khổ nghèo.
Dòng sông có những cuộc đời
Mắt khôn nhắm vì một mái nhà và tiếng trẻ.
Dòng sông mang từng trang lịch sử
Đêm đêm thức những linh hồn
Mắt ngước lên nhìn
Tìm những vì sao và ánh lửa.
Dòng sông năm năm bãi bồi bến lở
Làng mạc đồng trắng cỏ tươi
Lưng người bụng trâu lấm láp
Giữ cho những ước mơ ngàn năm không tắt.
Hồng Hà
Tên con
Dòng sông lặng lẽ
Cát bạc trời xanh mây trắng
Mây trắng cát bạc trời xanh
Bè gỗ lênh đênh
Buồm nắng không! Những cánh chim không! Những mây rơi
Không! Những thuyền xuôi ra biển
Những lưới giăng cá quẫy
Vó kéo nước tuôn
Những củi mục cành hoang
Những sáo trúc cồn lau bãi gió
Những hình ảnh đầu tiên của đời con mê mải
Những tiếng gọi đầu tiên trong hồn con lồng lộng.
Hồng Hà
Tên con
Dòng sông lấp lánh
Những sớm mai tràn nắng
Cát bãi thở hơi bờ sương quấn quýt
Giờ lúa xanh lại hát
Quả chín nhức thơm
Vỏ cây nhựa nứt nồng nàn
Hoa mọng như môi người
Sóng nước sơn ca dào dạt.
Hồng Hà
Tên con dòng sông bát ngát
Con dắt tay cha trên dòng sông đi mãi.