Hoàng Hoa Thám Quê Xưa
Đây Hoàng Hoa Thám quê xưa
Núi rừng suối khe
Tre gai ấp lảnh
Tam Đảo trập trùng trước mặt
Sau lưng Cai Kinh chất ngất
Ngàn dặm khí núi mịt mù
Tan sương lưng trời nở dội sim mua.
⚝ ✽ ⚝
Đây Hoàng Hoa Thám quê xưa
Đất gái đi cày, trai mắt xếch
Đồi sỏi vỡ hoang, cấy lúa ba giăng, móng tay tím chết
Làm củi đi than
Lội suối luồn rừng
Cuốc đất vượt tre
Dựng lên từng bếp từng nhà
Từng thôn ấp
Ngạc Hai Cầu Gồ Đá Ong Giếng Mật
Dĩnh Thép Dốc Đỏ Suối Lửa Na Lương
Dựng lên Yên Thế
Đường son trời rộng đồng xanh.
Hoàng Hoa Thám quê xưa
Yên Thế ơi! Bất tử
Đất nước ngọt sao như sữa
Đất nước êm sao như hát
Bao canh khuya nghe kể chuyện Hoàng Hoa
Mười lăm năm chống Pháp gian lao
Thù máu chảy dài trong mộng trẻ.
Bâng khuâng tiếc nhớ
Lưỡi mác thép xanh
Thân giặc xả ngang
Ngọt lịm
Khai hậu gióp năm súng nghèo đạn hiếm
Đầu giặc nhằm xuyên một đạn ba thằng
Ngày ngày nương náu hốc đá bụi sim
Đêm đêm tướng thầy lính tớ làng mạc tung hoành.
Hữu Nhuế Phồn Xương
Mười năm xây đồn đắp luỹ
Đào sâu hố cạm hào chông
Thù thêm ghi xương tạc tuỷ
Mây thành giăng chiều hôm
Núi sông thăm thẳm gọi
Mắt thức năm canh không thấy mỏi.
Cắn răng vợ cấy trâu cày
Ghì súng hái củi săn nai
Trữ đạn rèn gươm nấu nung ngày mở nước
Yên Thế ơi
Con cháu ngươi sử xanh từng tên ghi chép.
Yên thế ơi!
Núi rừng ngươi làng mạc lửa thiêu
Đêm đêm còn nhấp nhánh với trăng sao
Xác giặc tả tơi
Cỏ cây đọng máu
Na Lương khe sâu còn âm vang quân reo.
⚝ ✽ ⚝
Hoàng Hoa Thám quê xưa
Thù máu trăm năm đã trả
Nợ máu trăm năm đã rửa
Trời xanh đương toả nắng bình minh
Chim non đương dậy hát với trời xanh
Bát ngát Nhã Nam đôi mùa lúa chín
Bố Hạ cam vàng chíu chít
Đường xa mở hội sim mua
Đồi son ngực tròn óng ánh cờ sao
Con trẻ khăn đỏ đến trường trâu mẹ
nhìn theo nghé ọ
Những bia đá rêu phong mỉm cười lệ ứa.
Yên Thế quê xưa
Mộng lớn Hoàng Hoa
Với sương mai vẫn ngàn năm thánh thót
Đầu Hoàng Hoa giặc chém vẫn ngàn năm trừng mắt
Thịt da Hoàng Hoa giặc đốt tươi thêm đồng xanh.