← Quay lại trang sách

Chương 409 Thu phục (2)

Ý đồ che dấu phiến đá thông linh lừa dối quá quan là chuyện không thực tế, quả thật Tô Trầm cùng mọi người là bạn tốt, nếu hắn chịu cầu mọi người, mọi người cũng có thể cùng giúp hắn giấu diếm.

Nhưng cái này cũng ý nghĩa bị người nắm lấy điểm yếu.

Hiện tại mọi người là bạn tốt, nhưng ai cũng không biết tương lai sẽ phát sinh chuyện gì.

Vì một khối phiến đá thông linh mà bị người nắm lấy điểm yếu, rất không ý nghĩa. Hơn nữa thật nếu bị xuyên phá, toàn bộ người giúp hắn che giấu cũng sẽ xui xẻo.

Tô Trầm không muốn như vậy, cho nên hắn nhất định phải có một cái cớ.

May mắn là, Tử lân yêu thú chính là một cái cớ tốt nhất.

Có cớ này, Tô Trầm là có thể danh chính ngôn thuận lấy phiến đá thông linh.

Thật ra điểm tâm tư ấy của Tô Trầm, không chỉ có Nguyệt Lông Sa, những người khác cũng không phải nhìn không ra.

Nhưng cũng chỉ là một phiến đá thông linh mà thôi, tri thức của Mạt Đặc Lạc Khắc này, đối với Tô Trầm mà nói là vật báu vô giá, đối với người khác mà nói không phải là cái gì cả. Người giống như Bì Nguyên Hồng, ngươi bảo hắn đi đọc sách, hắn sẽ ngủ.

Nói đến Tô Trầm cùng mọi người quan hệ tốt như vậy, nếu công nhiên giúp Tô Trầm che giấu, mọi người khả năng còn có thể có chút đau đầu, hiện tại chỉ giả bộ ngốc, ai cũng không có gánh nặng tâm lý, ngược lại còn có một cái nhân tình —— vừa được đồ vừa được nhân tình, đúng là chuyện mỗi người đều thích làm.

Đối với Tô Trầm cũng giống như vậy, cho dù tương lai lọt ra, Tô Trầm cũng có thể một mực chắc chắn là chiến cuộc cần, bất đắc dĩ mới chiếm lấy phiến đá thông linh. Tóm lại, rất nhiều chuyện chỉ cần có cách nói là dễ làm.

Kế tiếp Tô Trầm thuận lý thành chương nhỏ máu tươi của mình lên phiến đá thông linh, sau đó án theo áo văn mặt trên mà niệm chú ngữ, thật ra chính là một cái mô hình nguyên lực đặc thù.

Theo chú ngữ hoàn thành, phiến đá thông linh ý thức nhận chủ cũng đã hoàn thành, từ thời khắc này trở đi đã hoàn toàn thuộc sở hữu Tô Trầm, cho dù muốn giao ra cũng không được.

Bên này vừa thu phục phiến đá thông linh, bên kia Tử lân yêu thú cũng đã từ trong ảo cảnh mơ mộng tỉnh lại.

Kỳ quái là nó thế mà không có công kích, mà chỉ nhìn Tô Trầm.

Tô Trầm nhìn Tử lân yêu thú nọ, nhẹ giọng nói: "Ta biết ngươi không tin, nhưng ta muốn nói cho ngươi, ngươi ở trong mơ nhìn thấy đều là sự thật."

Yêu thú này tuy không hiểu ngôn ngữ con người, lại vẫn hiểu ý tứ của Tô Trầm.

"Ngao!" Nó ngửa đầu phát ra một tiếng hô gọi to rõ.

Theo tiếng hô gọi này, phương xa lại đồng dạng vang lên một tiếng yêu thú gào thét.

Là tử Lân thú nhỏ nọ, sau khi nghe được tiếng kêu của phụ thân thì đáp lại.

Nghe tiếng hô như thế, Tử lân yêu thú phát ra một tiếng thống khổ rên rĩ, tức giận nhìn Tô Trầm.

Tô Trầm nói: "Ta thực có lỗi đã giết chết thê tử của ngươi, nhưng nếu ngươi nguyện ý, ta có thể mang hài tử của ngươi đi ra ngoài. Sứ mệnh Tử lân nhất tộc đã chung kết, hài tử của ngươi từ nay về sau, sẽ nhận được tự do."

Hắn không thể dùng ngôn ngữ quá mức phức tạp để lý giải cho Tử lân yêu thú, nhưng mà hắn có phương pháp của chính hắn.

Ngay sau đó Tô Trầm lại lần nữa dùng ra ảo ảnh, trực tiếp diễn biến ra hình ảnh mặt sau.

Đây là một sự kiện tương đương mạo hiểm, bởi vì Tử lân yêu thú đã ý thức được mình đang ở trong mơ, chỉ cần hắn nguyện ý, có thể lập tức đánh tan.

Nhưng mà nó không có.

Thân ở trong mộng, nó lẳng lặng nhìn Tô Trầm vì nó diễn biến ra tất cả những gì phát sinh sau đó.

Nó biết, đó là Tô Trầm hứa hẹn với nó.

Ở cảnh trong mơ, hắn nhìn thấy đám người Tô Trầm rời khỏi nơi này, nhìn thấy một tiểu cô nương mang theo Tử lân thú nhỏ đi vào điền dã, mở ra trói buộc đối với nó, để cho nó từ nay về sau thu được tự do.

Cảnh trong mơ chấm dứt, khi Tử lân yêu thú tỉnh lại, nó nhìn thấy Tử lân thú nhỏ đang đứng ở cách nó không xa, một đôi mắt to ngây thơ nhìn phụ thân, như còn không rõ ràng đã xảy ra cái gì.

Tử lân yêu thú phát ra một tiếng gào thét.

Chu Quyên Giai Ở phía sau khống chế hiểu ý, để cho Tử lân thú nhỏ đi qua.

Vì thế hai Tử lân thú một lớn một nhỏ liền giáp cùng một chỗ, ma sát cổ đối phương, ngửi mùi quen thuộc của đối phương.

Cách chúng nó không xa, Tô Trầm đứng ở bên cạnh Chu Quyên Giai cùng Kiền Hạo Ly: "Tới thực đúng lúc."

"Xem ra tác dụng cũng không quá lớn... Tôi vốn trông cậy nó đến xoay chuyển càn khôn." Chu Quyên Giai cười đáp.

"Không phải mỗi một lần an bài đều phải lập kỳ công." Tô Trầm nhìn bộ dáng hai yêu thú một lớn một nhỏ nọ, cũng không quay đầu lại trả lời: "Cô không biết là kết cục như vậy, cũng thực không tệ sao?"

"Ô... xác thực không tệ." Chu Quyên Giai cười nói.

"Đáng tiếc, thời gian tốt đẹp nhất định ngắn ngủi." Tô Trầm thổn thức nói, hắn quay đầu hỏi: "Nhược vũ, còn bao lâu thì bắt đầu?"

Kỷ Nhược Vũ nhún nhún vai trả lời: "Đã muốn bắt đầu."

Một trận dao động kỳ dị truyền đến, như một viên đá quẳng vào hồ nước, không gian nổi lên gợn sóng.

Di tích không gian bắt đầu sụp đổ.

Ghềnh Kim thủy hà.

Nhân tộc cùng Bạo tộc hai lộ quân đội đang giằng co, quây chung quanh trung ương là ghềnh loạn thạch nọ.

Tiêu Phi Nam đứng ở cách không xa nghềnh loạn thạch, vẻ mặt nghiêm túc.

Cách đó không lâu, một gã thủ hạ nguyên cấm sư của hắn nói cho hắn, không gian di tích xuất hiện năng lượng dao động thật lớn, làm cho không gian ổn định kịch liệt hạ xuống, không gian sẽ sụp đổ rất nhanh, cái này ý nghĩa thăm dò sẽ chấm dứt trong hôm nay, cho nên sớm đứng ở bên cạnh chờ đợi.

Bạo tộc đối với không gian di tích lý giải sâu sắc thua xa Nhân tộc, nhưng bọn họ có phương pháp phát hiện vấn đề của bọn họ—— nhìn chằm chằm vào Nhân tộc.

Cho nên Tiêu Phi Nam vừa xuất hiện ở bên cạnh ghềnh đá, Mạc Lí Hán cũng xuất hiện theo.

Rất nhanh, không gian trên ghềnh loạn thạch bắt đầu nổi lên gợn sóng như sóng nước, không gian dao động không ngừng tăng lên.

"Đến rồi!" Một gã phó quan thủ hạ Tiêu Phi Nam phát ra thanh âm khẩn trương.

Bạo tộc bên kia hiển nhiên cũng ý thức được phát sinh chuyện gì, cũng lập tức hô lên, từ trong doanh địa ầm ầm chạy ra một đống lớn Bạo tộc. So sánh với Nhân tộc, quân nhân Bạo tộc này là hỗn độn, không thật tự, không kết cấu như thế.

Nhưng mà đây là Bạo tộc, kỷ luật chưa bao giờ là bọn họ theo đuổi, dũng khí cùng lực lượng mới đúng.

Nếu nói Bạo tộc tính tổ chức là cấp thấp nhất, như vậy sĩ khí vĩnh viễn là cấp cao nhất.

Binh sĩ hai bên đều vây quanh lại, trên ghềnh loạn thạch một đầu người đã nhô ra.

Là Bạo tộc.

"Rống!" Toàn bộ Bạo tộc cùng nhau hoan hô ra tiếng, đám người Tiêu Phi Nam tâm hơi hơi trầm xuống.

Nhưng kế tiếp xuất hiện chính là Nhân tộc, là Ngô Hiểu.

Lần này đến phiên Nhân tộc chúc mừng, Bạo tộc lo lắng.