← Quay lại trang sách

Chương 503 Nhiều mặt đề phòng Diêu Quang

Bởi vì nguyên nhân ở mô hình nguyên lực, Tô Trầm chỉ có thể trước lúc chiến đạo dựng đựng một cái mô hình Bạch Tháp Chiết Dược, sau đó trong quá trình chiến đầu tùy thời dùng. Nhưng sau lần đó, hắn muốn sử dụng lần nữa thì hầu như là không thể.

Mô hình nguyên lực quá độ phức tạp làm cho nó thiếu rất nhiều giá trị thực chiến, cũng vì vậy mà không được Tô Trầm coi trọng.

Bởi vì mô hình nguyên lực chứa đựng không gian có hạn, cho nên Tô Trầm không có khả năng lúc nào cũng dùng đến, thành ra càng ngày càng ít sử dụng.

Nhưng hiện tại Mạt Đặc Lạc Khắc lại nói ra mấy chữ này.

Tô Trầm hơi sửng sốt một chút, sau đó lắc đầu nói: “Không được, Bạch Tháp Chiết Dược quá phức tạp, hơn nữa khoảng cách nhảy quá ngắn.”

“Đó là bởi vì ngươi không có được chân diện mục của nó.” Mạc Đặc Lạc Khắc trả lời: “Nếu ta không có nhìn nhầm mà nói thì Bạch Tháp Chiết Dược hẳn là bản cũ hạ cấp của Hư Không Khiêu Dược.”

“Hư Không Khiêu Dược?”

“Không sai. Hư Không Khiêu Dược, một trong những áo thuật không gian đỉnh cấp nhất ở thời kì Ảo Thế Đế Quốc. Hư Không Khiêu Dược không phải là áo thuật không gian dịch chuyển xa nhất, nhưng là thuận tiện sử dụng tốt nhất, nhanh nhất trong áo thuật không gian. Năm đó Đại Áo thuật sư Lạp Mễ Nhĩ dựa vào Hư Không Khiêu Dược này sáng tạo ra truyền kỳ một người diệt một bộ lạc Bạo tộc. Nó là thuật di động tốt nhất trên chiến trường, có thể thần tốc không ngừng thoáng hiện tại các vị trí, đương nhiên cũng có thể dùng để bỏ chạy. Tuy khoảng cách mỗi lần không tính là quá xa, nhưng mà liên tục không ngừng nhảy lên đồng dạng hình thành một cách thoát ly chiến trường rất hiệu quả. Huống chi Hư Không Khiêu Dược khoảng cách chỉ là hơi ngắn mà thôi, một cái Hư Không Khiêu Dược hoàn chỉnh có thể từ đông đại môn thành Thanh Hà trực tiếp nhảy đến tây đại môn.”

“Nhưng khi ta sử dụng nó, thậm chí không có cách nào từ thư phòng nhảy đến phòng khách.”

“Đó là bởi vì nó là bản cũ hạ cấp. Sở dĩ ta cho rằng Bạch Tháp Chiết Dược là Hư Không Khiêu Dược bản cũ là vì Bạch Tháp thế lực này là do Lạp Mễ Nhĩ sáng tạo. Không thể không thừa nhận, người kia xác thực phi thường có thiên phú. Hắn không ham thích đi khám phá lĩnh vực gì mới, mà cho đến nay đều cố gắng phổ biến áo thuật, muốn để ngay cả Áo tộc tầng dưới đều có thể nắm giữ áo thuật càng cường đại.”

Tô Trầm nhún nhún vai: “Thế giới này vĩnh viễn không thiếu người mộng tưởng.”

Từ lần đầu tiên nhận thức Bạo tộc Ô Nhĩ Lý Khắc, cho đến là Bố Lỗ Khắc, lại đến Mạt Đặc Lạc Khắc, còn có Lạp Mễ Nhĩ ở trong miệng Mạt Đặc Lạc Khắc, Tô Trầm nhìn được, có rất nhiều tồn tại có chung giấc mộng để theo đuổi như mình.

Mỗi người đều khát vọng một cái gì đó, theo đuổi một cái gì đó, cũng vì cái gì này trả giá bằng tâm huyết cùng cố gắng cả đời.

Mặc kệ động cơ thế nào, mặc kệ thủ đoạn thế nào, ít nhất bọn họ vì giấc mộng mà phấn đấu nỗ lực, đó là đáng giá thừa nhận, cũng là căn cơ để bọn hắn có được thành tựu.

Giấc mộng của Lạp Mễ Nhĩ chính là làm cho càng nhiều Áo tộc tầng dưới có thể nắm giữ áo thuật cường đại.

Cho nên phương hướng phấn đấu của hắn từ xưa đến nay chính là giảm cấp áo thuật.

Nguyên kỹ cũng được, áo thuật cũng thế, phương diện không gian này luôn luôn thuộc về một tầng thứ rất cao.

Giống như Kỷ Nhược Vũ có huyết mạch yêu thú loại không gian, đến bây giờ mới chỉ có thể cảm nhận về không gian chứ không thể sử dụng loại nguyên kỹ như không gian chiết dược, liền có thể lý giải được thủ đoạn này thần kỳ cỡ nào, là hiếm thấy thế nào.

Trên thực tế từ lâu đã có người nói qua, người thường trước khi đạt đến Diêu Quang, cũng không cần nghĩ về nguyên kỹ loại không gian chiết dược. Cho dù có huyết mạch thiên phú, cũng phải đến Khai Dương cảnh thì mới có thể tiến hành không gian chiết dược được.

Bạch Tháp Chiết Dược lại đột phá trình tự này, làm cho Tô Trầm ở Dẫn Khí đã có thể sử dụng, hơn nữa không quan hệ với huyết mạch, có thể thấy được chỗ vĩ đại của nó.

Mạc Đặc Lạc Khắc nói: “Lạp Mễ Nhĩ thành công, hắn thành công giáng thấp Hư Không Chiết Dược thành Bạch Tháp Chiết Dược. Tuy chuyện này dẫn đến mô hình nguyên lực rườm rà, khoảng cách nhảy có hạn, làm cho tính thực dụng không mạnh, nhưng mặc kệ thế nào, nó chung quy vẫn là thành công. Ngươi rất may mắn, trước kia không sử dụng nó nhiều, ngẫu nhiên dùng đối thủ của ngươi sẽ không nhìn ra vấn đề. Nếu ngươi sử dụng Bạch Tháp Chiết Dược trước mặt những tên cường giả kia, tin ta đi, bọn họ nhất định sẽ muốn cướp bí thuật này của ngươi.”

Lời này làm cho Tô Trầm ngây người một chút, sau đó lẩm bẩm nói: “Bạch Tháp Chiết Dược không có tính thực dụng cao, muốn cướp nó... Chẳng lẽ là nói, nó còn có thể khôi phục thành Hư Không Chiết Dược?”

“Ha ha ha ha!” Mạc Đặc Lạc Khắc cười to rộ lên: “Ngươi rốt cuộc đã hiểu. Không sai, Bạch Tháp Chiết Dược là từ Hư Không Chiết Dược giáng cấp mà thành, cho nên khẳng định nó có một trình tự giáng cấp hoàn chỉnh. Nói cách khác, mỗi khi tu vi của ngươi tăng lên một bậc, nó có thể bài trừ một bộ phận mô hình không cần thiết của áo thuật này, do đó nó sẽ càng thon gọn, càng tiện lợi, hiệu quả càng mạnh.”

“Thì ra là như thế?” Tô Trầm sáng mắt: “Bạch Tháp Chiết Dược tựa như là một môn nguyên kỹ bị phong ấn, có thể theo tu vi không ngừng tăng lên mà giải khai phong ấn, cuối cùng nó sẽ lộ ra bản chất cường đại của nó.”

“Không sai, chính là như vậy.”

“Vậy ngươi có biết giải bằng cách nào không?”

Mạc Đặc Lạc Khắc hai tay giang ra: “Không biết.”

Tuy Ô Nhĩ Lý Khắc lưu lại Bạch Tháp Chiết Dược, nhưng không lưu lại phương pháp giải khai. Xác thực mà nói, hắn cũng không có.

Tô Trầm hơi buồn bực, nhưng lập tực cười rộ lên: “Không biết thì không biết, chúng ta tự phá giải là được. Không có gì ngoài chỉ là đơn giản hóa một cái mô hình, xóa bộ phận không cần, giữ cái cần lại. Ta tin là hoàn toàn có thể giải quyết chuyện này.”

“Không sai. Hệt như là cẩn thận thăm dò, từng chút một bài trừ, hoàn toàn có thể làm được. Ta thậm chí có cảm giác, Lạp Mễ Nhĩ không lưu lại phương pháp giải khai, có khả năng chính là muốn mọi người thông qua cố gắng của chính bản thân khôi phục hay thậm chí là sở hữu áo thuật hắn lưu lại. Trong tương lai, rốt cuộc là nó sẽ khôi phục thành dạng gì? Là giống Hư Không Chiết Dược như đúc, hay là tiến vào một tầng áo thuật mới mẻ chưa được ai lý giải, khó mà nói được.”

Tô Trầm nở nụ cười: “Có ý tứ. Lưu lại một môn áo thuật, cũng tương đương với lưu lại khả năng vô hạn. Ta thích!”

“Vậy là được rồi, đi nghiên cứu đi. Hiện tại ngươi là Phí Huyết cảnh, nếu có thể nghiên cứu ra thành quả, cự ly sử dụng của Bạch Tháp Chiết Dược có thể tăng lên gấp đôi, trình độ sử dụng thuận tiện cũng sẽ tăng lên. Lại phối hợp Ám ảnh ẩn nấp, có lẽ có thể đào thoát được cường giả Diêu Quang đuổi giết.”

“Có lẽ?” Tô Trầm lập lại một tiếng.

Tô Trầm nhướng mày.

Hắn liều mạng phấn đấu, không phải chỉ vì một câu “có lẽ có thể”.