Chương 504 Hàng phục
“Đúng vậy, có lẽ.” Mạc Đặc Lạc Khắc rất chắc ăn nói: “Diêu Quang chính là Diêu Quang, coi trọng ra sao cũng không đủ.”
“Ta ghét đáp án này.”
“Vậy thì tiếp tục phấn đấu, vì chính mình tích góp thật nhiều con bài tẩy.”
Lăng Nguyên thủy trạch.
Chu Quyên Giai sánh vai cùng Đường Minh đứng boong thuyền “Trường Phong”, nhìn về phương xa.
Ở mặt nước xa xa, một cơn lốc xoáy thật lớn đang liên tục quấy lên, như là có thứ gì đang muốn thôn phệ hết tất cả.
“Nhìn, chính là nước xoáy ma quỷ, Ma Quỷ Ngạc nhất định ngay ở phụ cận!” Một tên thủy tặc chỉ vào nước xoáy hô to, trong thanh âm không che dấu được sợ hãi cùng run rẩy.
Trong cái nhìn của hắn, Ma Quỷ Ngạc không nghi ngờ gì chính là tồn tại đáng sợ nhất thủy trạch, bao nhiêu thủy tặc đều né không kịp, mấy vị lão đại này không việc gì làm lại đi muốn tìm thứ hung hãn nhất trên thủy vực này, quả thật chính là lão thọ tinh ăn tỳ, ngại mạng quá dài.
Nhưng oán thầm thì oán thầm, lão thủy tặc vẫn phải bất đắc dĩ mang người đến chỗ này.
Trước mắt lốc xoáy đang chậm rãi xoay tròn, lượng lớn nước sông ùa vào, một đầu cự ngạc trồi lên trên mặt nước.
Đó là quái vật này to lớn đến chừng nào, hẳn là như một tòa núi nhỏ, cái đầu nhấc lên có thể hất ngã cả một chiếc thuyền. Ánh mắt vô tình lạnh như băng nhìn mọi người chăm chú, như là tử thần đang nhìn chằm chằm.
Lão thủy tặc nhìn cự ngạc khổng lồ cùng dữ tợn lộ đầu ra mặt nước, phát ra tiếng hô hoảng sợ: “Nó ra rồi. Các ngươi đừng tới, kinh động nó thì đừng ai nghĩ chạy được.”
“Chúng ta cũng không định chạy.” Đường Minh cười nói.
“Đừng phát khùng, các ngươi không có khả năng đánh thắng nó, đó là trung phẩm yêu thú! Trung phẩm đó! Ngay cả Ngọc Sơn quân thấy nó cũng phải tránh lui!”
“Trung phẩm yêu thú!” Khương Hàm Phong huýt sáo: “Ngọc Sơn quân tránh lui? Nghe cũng không tệ, thế nào, Quyên Giai tỷ, có nắm chắc không?”
Chu Quyên Giai cười ngọt ngào: “Có chút khó khăn, nhưng không phải còn có các ngươi sao? Bày trận!”
“Bày trận!” Ngô Hiểu lập lại.
Bốn người Khương Hàm Phong, Vệ Dương, Mã Hiện, Nghiêm Linh đồng thời hành động, mỗi người cầm một cái nguyên cấm bàn trong tay, bốn phía nguyên cấm bàn cùng nhau thả ra ánh sáng, cùng lúc đó trên boong thuyền “Trường Phong” cũng có hào quang đại thịnh, tổ hợp cùng một chỗ với bốn nguyên cấm bàn, xen thành một đại nguyên năng trận.
Chu Quyên Giai trong trận, tóc dài phiêu diêu, hai mắt thả ra quang huy sáng lạn.
Giờ phút này, tinh thần lực của nàng điên cuồng bão tổ tăng lên.
Theo tinh thần lực tăng lên không ngừng, Chu Quyên Giai giơ hai tay lên, một cổ gợn sóng vô hình hướng về phía trước, chính là dừng trên đầu Ma Quỷ Ngạc.
“Rống!”
Ma Quỷ Ngạc phát ra tiếng rít gào trầm thấp phẫn nộ.
Nó cảm nhận được có một cái ý chí nào đó muốn khống chế nó.
Yêu cùng khác nhau với hung thú là, chúng nó đã sinh ra trí tuệ, có được năng lực tự học hỏi, cho nên trước tiên đã ý thức được ở đây có người ý đồ khống chế nó.
Rống!
Ý thức cuồng bạo ầm ầm quét ra, phản ngược ra ngoài.
“Ô!” Chu Quyên Giai hét lớn một tiếng, một tia máu tươi thấm ra khóe miệng.
Nhưng nàng cũng không buông tha, ngược lại lộ ra nụ cười khoái trá: “Ngươi chỉ có chút năng lực như vậy sao?”
Tiếp tục ngưng tụ ý thức thẩm thấu mê muội quỷ ngạc.
Khác Kim Linh Nhi ở chỗ là, Chu Quyên Giai không chế hung thú càng thêm trực tiếp cùng cuồng bạo.
Mê Điệp khống chế là mị hoặc, phương pháp khống chế của Chu Quyên Giai là trần trụi mạnh mẽ nô dịch. Cho nên trước mỗi lần khống chế, đều phải tiến hành đối kháng ý chí của đối thủ một lần.
Phương pháp khống chế này chỗ hỏng lớn nhất là khống chế thân thể có khó khăn nhất định, thậm chí sẽ gặp phải phản phệ, sau khi thất bại sẽ dẫn đến trùng kích ngược lại mình.
Nhưng nếu thành công, thì lực lượng cần tiêu hao sẽ giảm rất nhiều.
Trong khi Kim Linh Nhi khống chế hung thú, thì tinh lực dư thừa đều tiêu hao trên hung thú, ngay cả tu luyện cũng khó. Nhưng Chu Quyên Giai không có vấn đề này. Cho nên nàng chỉ cần khống chế một hung thú là có thể trường kỳ mang theo bên người để làm bảo tiêu, thuận tiện hơn Kim Linh Nhi nhiều lắm.
Lần này đi tới Lăng Nguyên thủy trạch, lựa chọn đầu tiên của nàng là tìm một con thủy yêu bản địa cho mình.
Trung phẩm yêu thú nàng hiện tại không thể khống chế, nhưng có Nguyên Cấm trận tạm thời tăng uy lực tinh thần của nàng lên, làm cho nàng trong vô hình tăng một bước dài.
Ý thức hung mãnh như là cuồng triều cuồn cuộn không ngừng nhắm vào Ma Quỷ Ngạc, trên phương diện ý thức, đã triển khai một hồi chiến đấu hung hiểm.
Nếu chỉ dựa vào ý thức để chiến đấu, dù có nguyên trận thì Chu Quyên Giai cũng không dám một câu chắc thắng.
May mắn là, nàng có trợ giúp.
Cùng lúc Chu Quyên Giai đối đầu ý thức Ma Quỷ Ngạc thì Đường Minh nâng tay, một đạo long quyển gào thét phóng ra trên mặt nước, hóa thành một đầu thủy long thật lớn nhằm về phía Ma Quỷ Ngạc.
Dưới tình huống bình thường, thủy long này căn bản không tạo thành uy hiếp quá lớn với Ma Quỷ Ngạc, uy nghiêm trung phẩm yêu thú không phải một cái Phí Huyết cảnh có thể lay động được, cho dù là tinh anh Phí Huyết Cảnh cũng vậy.
Nhưng khi ý thức Chu Quyên Giai tiến hành chém giết thì Ma Quỷ Ngạc không rảnh chú ý đến hắn, cho nên chỉ có thể nghạnh kháng một kích này.
Thủy long cực lớn quét qua thân thể nó, hóa thành mũi đao cực kỳ sắc bén, kéo ra vô số đạo vết thương chằng chịt trên lưng của nó.
Tuy ngay sau đó vết thương này đã tự động khép lại, nhưng cũng vì thế mà làm cho Ma Quỷ Ngạc đau đớn dẫn đến ý thức bị ảnh hưởng.
Sau đó ở sau đầu Chu Quyên Giai huyễn hóa ra một hình ảnh lớn màu đỏ, nửa thân trên là người, nửa thân dưới là một tri chu sáu chân, đây chính là huyết mạch của Chu Quyên Giai, Thạch Thai Chu Ma, có năng lực khống chế ý thức cường hãn cường đại Yêu Vương.
Giờ phút này huyển ảnh Thạch Thai Chu Ma hiện ra, xoay mình mở mồm phát ra tiếng rít vô thanh, khí tức Yêu Vương cường đại nháy mắt tràn ngập ra ngoài, toàn bộ mọi người đều cảm nhận được một cổ uy áp kinh khủng, lại chấn mạnh làm cho mọi người lạnh run không dám vọng động, chỉ có Yêu Hoàng huyết mạch là không hề hấn gì.
Đây chính là chỗ cường đại của Thạch Thai Chu Ma, yêu vật có thiên phú tinh thần lực cường đại, có thể tạo hoảng sợ, tản ôn dịch, làm cho tất cả tồn tại yếu hơn nó đều phải thần phục dưới chân nó.
Đầu Ma Quỷ Ngạc rõ ràng cảm nhận được ý chí tăng cường, nó vẫn đang chống cự, trên mặt nước quay cuồng liên tục nổi lên bọt nước, một cỗ sóng to kinh thiên chụp tới đội thuyền.
“Lớn mật!” Đường Minh hừ một tiếng, hai mắt lóe ra hào quang khác thường.
Sau lưng thế huyễn hóa ra một mảnh vân vụ thần dị. Nhìn kỹ, vân vụ này thế mà có cái mũi, có con mắt, từ xa nhìn lại như là vân vụ có sinh mạng vậy.
Ngục Hải Huyễn Vân Thú!
Phí Huyết Cảnh về sau, Đường Minh đã chân chính có thể phát huy uy lực từ huyết mạch của mình, giờ phút này hình dáng chân thật huyết mạch hiện ra sau lưng, huyễn ảnh Yêu Hoàng Ngục Hải Huyễn Vân Thú há mồm rống một cái với hồng phong cự lãng trước mặt.