← Quay lại trang sách

Chương 506 Cái bao tay (1)

“Vậy tiếp theo chúng ta nên làm như thế nào?” Khương Hàm Phong hỏi.

“Ngọc Sơn quân cùng Thanh Xa quân không thể diệt không có nghĩa là không thể bị suy yếu. Thanh Hà quý tộc thương nghiệp vận chuyển vẫn đang tồn tại, chúng ta không thể hoàn toàn chặt đứt thương lộ Thanh Hà, nhưng lúc cần tống tiền thì cần phải đánh, dù sao cần phải nuôi sống nhiều người như vậy. Phí nhiều khí lực khống chế Ma Quỷ Ngạc như vậy, chung quy là muốn xuất ra để dùng, toàn diện chiến tránh không đánh, nhưng không thể thiếu chiến tranh cục bộ. Tạo ra va chạm, làm yếu đối thủ, khống chế thực lực đối thủ cùng ảnh hưởng tại đường sông này, đồng thời tăng cường bản thân, chính là kế hoạch trọng điểm tiếp theo chúng ta phải làm trong thời gian này.

Mặt khác, Tô Trầm ở bên kia thực nghiệm cũng cần người, nơi này chúng ta đồng dạng cần thủy thủ xuất sắc. Thông qua chiến đấu, sàng lọc ra thủ hạ ưu tú nhất, đều dẫn đến chỗ Tô Trầm. Ưu tú thì đạt dược ban thưởng là Dung Huyết Đồ Đằng, không được thì đưa cho Tô Trầm làm vật thí nghiệm.” Chu Quyên Giai không nhanh không chậm nói.

Gió lạnh từng trận, thổi lên tóc dài tiểu cô nương này, nói chuyện không lạnh không nóng, lại ảnh hưởng đến tương lai vận mệnh của Lăng Nguyên thủy trạch.

Từ hôm nay trở đi, Tam Giang quân bắt đấu xuất kích tứ phương, nơi nơi tập kích quấy nhiễu, cướp bóc thủy đạo, công kích thế lực khắp nơi.

Mặt ngoài xem ra, bọn họ ai cũng đều công kích, nhưng trên thực tế, mục tiêu chủ yếu bọn họ nhằm vào chính là thương đội của quý tộc Thanh Hà cùng thủy tặc có liên quan đến quý tộc Thanh Hà.

Ngọc Sơn, Thanh Xa hai chi đại đội thủy tặc này bọn họ không động, nhưng thế lực nhỏ dưới trướng bọn họ thì đã gặp phiền toái.

Tam Quang quân xuất động khắp nơi, lấy phương thức đen ăn đen nuốt vào từng nhà từng nhà thế lực nhỏ, hành sự tàn nhẫn, tác phong dối trá, làm cho không ít người đau đầu.

Tuy nhiên cũng có thủy tặc phản cảm họ làm như vậy, nhưng lại không thể làm gì bọn họ. Mỗi lần Tam Giang quân làm việc đều đặt ở điểm mấu chốt, đặt lợi ích lên hàng đầu đồng thời thỏa mãn nhu cầu tự thân. Quan trọng nhất là lợi ích của Thanh Hà quý tộc cho đến giờ đều không phải đại diện cho lợi ích của thủy tặc, Tam Giang quân khiêu chiến quý tộc Thanh Hà, phương diện này ngược lại được các thế lực thủy tặc không theo Thanh Hà ủng hộ.

Ví dư như Hắc Hà quân cho đến nay còn chưa bị quý tộc Thanh Hà đối phó.

Bọn họ liền quăng cành ô liu đến Tam Giang quân.

Chu Quyên Giai chấp chưởng Tam Giang quân đến tháng thứ ba, Tam Giang quân cùng đại biểu cho lợi ích quý tộc Thanh Hà là Thanh Xa quân triển khai đại chiến, Ngọc Sơn quân vì bị Hắc Hà quân kiềm chế mà không tham chiến được.

Kết quả chiến đấu lại nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người.

Rõ ràng Thanh Xa quân thực lực càng mạnh hơn lại gặp đại bại, ngay cả Đại thủ lĩnh Thanh Xa quân, cường giả Khai Dương đỉnh phong đều bị Ma Quỷ Ngạc một ngụm nuốt vào.

Thủy tặc cường hoành cực điểm có thể tung hoành trên thủy trạch, mượn nguyên cấm cường đại cải tạo thành chiến thuyền thiết giáp, huyết mạch Yêu Hoàng đàm hoa nhất hiện, còn có Ma Quỷ Ngạc khủng bố dữ tợn, đều trở thành đề tài nói chuyện trong lúc trà dư tửu hậu của mọi người.

Giới thủy tặc một viên tân tinh cứ như vậy quật khởi, Tam Giang quân chính thức trở thành chi thủy tặc cường đại nhất Lăng Nguyên thủy trạch.

Thanh Xa quân vẫn cứ tồn tại như xưa, chỉ là thế lực cùng lực ảnh hưởng xuống dốc không phanh.

Mùa thu đến, gốc đại thụ quý tộc Thanh Hà này cành lá bắt đầu dần dần héo rũ.

“Phốc!”

Tinh vẫn dung thiết nóng hổi đổ vào trong khuôn mẫu làm sẵn, lại bị một đưa vào trong một hộp đông lạnh tiến hành làm lạnh cấp tốc.

Thời điểm dung thiết chưa ngưng tụ xong lấy nó ra ngoài, đổ một ít dung dịch mới vào rồi quấy, làm cho nó hình thành nên liên kết, sau đó dần dần ngưng đọng lại.

Một thanh tế châm đặc chế bắt đầu vẽ ra ở bề mặt, vẽ ra đồ án phức tạp tinh mỹ.

“Chú ý khống chế nguyên lực phát ra, đồ văn không phải quan trọng nhất, mà là nguyên lực. Ý nghĩa tồn tại của toàn bộ đồ văn đều là vì cung cấp lộ tuyến cho nguyên lực, lộ tuyến có thể khác nhau, nhưng chỉ cần chung điểm đến là được. Trọng điểm vẫn là nguyên lực!” Mạt Đặc Lạc Khắc thanh âm u u truyền đến.

“Đạo sư Tiềm Long Viện cho rằng, chỉ có trận sư vẽ ra nguyên cấm trận tiêu chuẩn nhất mới là trận sư vĩ đại. Cách nói của ngươi hoàn toàn khác với cách nói của các đạo sư.” Tô Trầm một bên khắc một bên trả lời.

Tuy hắn không am hiểu nguyên cấm, nhưng trước kia đã luyện tập loại nguyên cấm trước mặt này mấy trăm mấy ngàn lần, thời khắc này sử dụng thì hoàn toàn thuận buồm xuôi gió.

“Đó là thợ thủ công, không phải đại sư!” Mạt Đặc Lạc Khắc phát ra tiếng kêu bất mãn: “Chó má cái gì tinh anh đạo sư của học viện, ta nhìn cũng không hơn gì cái này. Học viện chân chính xuất sắc, tuyệt sẽ không dạy ngươi nguyên kỹ có sẵn, chỉ dạy ngươi tự học, tự tìm tòi thế nào. Ngay cả đạo sư của ngươi là Thạch Khai Hoang cũng chỉ dạy ngươi Nguyên Phù Quang Năng Trận mà không truyền cái khác.”

“Về sau hắn còn dạy ta Tu Di Chi Không cùng Đại Niết Bàn Thủ.”

“Không, đó chỉ là phụ trợ vào, năng lực tự do tìm tòi mới là quan trọng nhất.” Mạt Đặc Lạc Khắc cả giận nói: “Ở Áo Thế Đế Quốc, mỗi một vị Áo thuật Sư khi còn học đồ đều được dạy qua rằng, phải có được năng lực độc lập tìm tòi, muốn tự mình phát hiện vấn đề, bản thân phải có truy cầu. Chính là vì lý niệm như vậy, nên Áo Thế Đế Quốc mới có thể trăm hoa đua nở, sáng tạo ra phát minh vĩ đại nhiều đếm không xuể!”

“Ta cảm thấy sở dĩ Áo Thế Đế Quốc có thể có sáng tạo ra nhiều phát minh đến vậy hoàn toàn là bởi vì các sau này các ngươi có Sát Vi Chi Nhãn.”

“Ngươi thối lắm!”

“Ngươi có thể không tin, nhưng mà hồi tưởng lại một chút đi. Nếu Áo Thế Đế Quốc tinh thần thật sự hữu dụng thì tại sao cái đệ nhị Áo Thế Đế Quốc lại triệt để xuống dốc không phanh?”

Đệ nhị Áo Thế Đế Quốc là sau khi Áo Thế Đế Quốc diệt vong, dư nghiệt Áo tộc Đan Ni Nhĩ Anh Bố sáng tạo, hòng khôi phục Áo Thế Đế Quốc.

Nhưng sự thật là, đệ nhị Áo Thế Đế Quốc không cách nào tái hiện huy hoàng ngày xưa, rất nhanh xuống dốc.

Nguyên nhân đệ nhị Áo Thế Đế Quốc xuống dốc có rất nhiều, mỗi người đều có cách lý giải khác nhau.

Tô Trầm thì cho rằng, sở dĩ đệ nhị Áo Thế Đế Quốc không quật khởi được, nguyên nhân quan trọng chính là Đan Ni Nhĩ Anh Bố không phải Áo tộc cao đẳng.

Áo tộc cao đẳng cùng Áo tộc bình thường có khác biệt lớn nhất chính là bọn họ có được Vi Sát Vi Chi Nhãn!

Sau khi Áo Thế Đế Quốc diệt vong, Áo tộc cao đẳng gần như diệt sạch, Đan Ni Nhĩ Anh Bố tuy trùng kiến đệ nhị Áo Thế Đế Quốc, nhưng bởi vì không phải Áo tộc cao đẳng, không có được Sát Vi Chi Nhãn!

Không có Sát Vi Chi Nhãn, không có năng lực hiểu rõ vi mô, cũng mất đi căn bản lớn nhất mà Áo tộc sở dĩ nên có.

Lúc này, bọn họ mới phát hiện, Áo tộc không có Sát Vi Chi Nhãn, thì không là cái gì cả.

Đây là cái nhìn của Tô Trầm.