← Quay lại trang sách

Chương 644 Cửu Nhãn Ngọc Mãng Đái

Thực lực Chư Tiên Dao tất nhiên mạnh, Triệu Cảnh Văn cùng Ba Liệt Nguyên cũng không yếu, nhưng thật muốn nói ba người bọn họ có thể đối kháng Tề Thâm Nguyên thì Tô Trầm cũng không tin, nhắm chừng là thêm vào Tạp Lặc cùng những hộ vệ khác.

Vấn đề lớn nhất của Khổng Thành là bên thân ít người. Người của Chư gia cùng Sa tộc cộng lại có thể lên tới trăm người, một tên Tề Thâm Nguyên làm sao có thể chống lại.

“Vậy thì sau đó?” Tô Trầm hỏi.

“Sau đó? Tự nhiên là giết hết!” Chư Tiên Dao trả lời, nhìn vẻ mặt không tin của Tô Trầm, nhả ra đầu lưỡi: “Được rồi, là để một hai tên chạy mất.”

Chạy một hai tên?

Tô Trầm hơi hơi nhíu mắt.

Nhưng hắn biết sẽ không chiếm được đáp án chuẩn xác nào từ Chư Tiên Dao nên không có nói thêm gì nữa, chỉ là hỏi: “Tổn thất của chúng ta ra sao?”

“Chết bốn, đáng tiếc là Viên Cương. Hắn tới chậm một chút, làm cho mình thoát ly đội ngũ, vừa vặn gặp người của đối phương, chết rất oan uổng.”

Hai người lại hàn huyên một lát, Chư Tiên Dao liền rời đi.

Tô Trầm dùng nguyên khí truyền tin liên hệ Thạch Minh Phong thế mới biết quả nhiên là Tề Thâm Nguyên cùng Khổng Thành đã chạy mất.

Khổng Thành chạy dưới sự yểm hộ của Tề Thâm Nguyên.

Bởi vì không biết thân phận của Khổng Thành cho nên người của Chư gia cũng không để ý lắm, bọn họ đều toàn lực ứng phó Tề Thâm Nguyên làm thành cơ hội cho Khổng Thành chạy trốn. Sau đó Tề Thâm Nguyên cũng toàn lực chạy trốn, lấy thực lực Diêu Quang cảnh của hắn, đánh không thắng nhưng chạy thì không thành vấn đề.

“Nói như vậy bọn họ vẫn chạy được à?”

“Đúng, ta lo bọn họ sẽ biết chuyện này là bố cục chúng ta bày ra cho bọn hắn. Đến lúc đó có khả năng sẽ phiền toái.” Giọng nói của Thạch Minh Phong mang theo sầu lo.

Ai có thể ngờ Chư gia lại vô dụng như vậy, thế mà làm cho Tề Thâm Nguyên cùng Khổng Thành bỏ chạy.

“Không cần lo lắng, không phải đã nói tốt rồi sao? Cái nồi này ta cõng.” Tô Trầm mỉm cười.

“Vốn nghĩ có thể để cho Chư gia cõng.” Thạch Minh Phong thở dài.

“Nếu bọn họ chết thì Chư gia phải cõng.”

“Nhưng bọn họ không chết.”

“Ai biết được.” Tô Trầm chậm rãi nói một câu, gián đoạn nói chuyện.

Lại cầm một cái nguyên khí truyền tin khác, Tô Trầm nói:

“Này.”

“Là ta.” Trong nguyên khí truyền tin truyền đến thanh âm của Nguyệt Lông Sa.

“Như thế nào?”

“Tất cả thuận lợi.”

Tất cả thuận lợi!

Nghe câu này, Tô Trầm ở trên mặt hiện ra nụ cười hài lòng.

Đúng vậy, ngay từ đầu hắn đã không trông cậy vào việc bọn người Chư Tiên Dao có thể giết chết Khổng Thành, chuẩn bị thật sự ở phía sau là Nguyệt Lông Sa, hoặc nên nói là ngay từ đầu Chư gia chính là dùng để làm tiền trạm mà thôi.

Khi Tề Thâm Nguyên dẫn theo Khổng Thành vội vã thoát đi thì hắn nằm mơ cũng không ngờ tới ở phía sau còn có giấu một đạo nhân mã đang muốn mạng của bọn họ.

Đánh lâu thành mệt, lại bị phục kích, bọn họ có kết cục tốt mới là lạ.

Nguyệt Lông Sa dẫn người của nàng thuận lợi giải quyết hai người, lấy được đồ vật mà mình muốn.

“Thuận lợi là được rồi.” Giờ phút này nghe Nguyệt Lông Sa trả lời, Tô Trầm nói.

“Chuyện này này phải đa tạ ngươi.”

“Đừng khách khí, chúng ta là bằng hữu mà.”

“Bằng hữu...”

Đầu bên kia Nguyệt Lông Sa trầm mặc.

Một hồi lâu sau, nàng nói: “Đúng vậy, là bằng hữu.

Tô Trầm có thể cảm nhận được trong thanh âm của nàng có một chút trầm thấp, một chút hiu quạnh.

Vì thế Tô Trầm cũng trầm mặc.

Một hồi lâu sau, hắn nói: “Đúng rồi, nếu đã xong chuyện thì tiếp theo ngươi định làm thế nào?”

“Tự nhiên là trở về giao nhiệm vụ, sau đó nha, thì lại nhìn xem cấp trên có nhiệm vụ mới nào không. Chúng ta là Thiên Cơ Vệ nha, dù sao ngày nào cũng phải điều tra về những người gây bất lợi cho quốc gia.”

“Nói đến việc này, ta có được một ít tình báo có thể chia sẻ với ngươi.”

“Ra sao?”

“Quỷ Tâm Chư gia bí mật vào Long Tang ta, có thể bất lợi cho chúng ta. Sao nào? Phó Đô Thống đại nhân có hưng phấn không?”

Nguyệt Lông Sa thổi phù một tiếng cười nói: “Tốt, ta cũng phát hiện gần đây xác thực có quý tộc lẻn vào biên cảnh có điều cấu kết với dị tộc địa phương, cũng có dư nghiệt Vĩnh Sinh Điện Phủ chưa trừ, mưu đồ gây rối, thậm chí còn có tiền nhiệm Đô Ti ăn cây táo rào cây sung, cấu kết lẫn nhau làm việc xấu, ta tra được từng cái một.”

“Khụ khụ!” Tô Trầm ho khan vài tiếng: “Đùa như vậy không có ý nghĩa gì đâu.”

Nguyệt Lông Sa cười hì hì: “Tóm lại là, tuy danh sách đã tới tay nhưng chỉ vạch trần một góc băng sơn về âm mưu của kẻ địch mà thôi, cho nên ta vẫn tận tâm tận lực tiếp tục điều tra. Những người còn lại thì tự mình đi giao nhiệm vụ, ta lưu lại nơi này tiếp tục giám thị.”

“... Vậy thì ngươi phải cẩn thận.”

Suy nghĩ nửa ngày, cuối cùng Tô Trầm nghẹn ra một câu như vậy.

——————————

Những ngày tiếp theo, Tô Trầm lại tỉnh dưỡng thêm vài ngày thì thương thế mới khôi phục hoàn toàn.

Sau khi Tô Trầm khôi phục, đã không còn bị Chư Tiên Dao hoài nghi, ở trong thành đi lại càng thêm tùy ý.

Về phần Hạ Húc, bởi vì cung cấp địa chỉ có vấn đề nên không thiếu được lại bị tra tấn. Cũng may có Tô Trầm bảo hộ nên sau cùng không lo lắng về tính mạng.

Thời gian trôi qua quá mau, đảo mắt cái mà đã trôi qua hơn hai mươi ngày.

Mắt thấy kỳ hạn một tháng sắp buông xuống, ngày hôm nay Chư Bạch Vũ rốt cuộc trở về.

Phong trần mệt mỏi.

“Không biết lần này Lục thúc có thu hoạch ra sao?” Chư Tiên Dao hỏi.

“May mắn không làm nhục mệnh.” Chư Bạch Vũ nói xong bắt đầu lấy ra vật gì đó, phân biệt là một cái đai lưng, một quyển trục, một khối nguyên cấm bàn cùng ba bình dược tề.

“Đây là Cửu Nhãn Ngọc Mãng Đái, có thể khảm vào nguyên tinh loại tinh thần, mỗi khi khảm vào một viên có thể tăng lên hơn trăm điểm tinh thần lực. Đáng tiếc nguyên tinh tinh thần lực rất khó kiếm, ta vơ vét cho đến bây giờ cũng chỉ được có ba khỏa. Quyển trục này là Tinh Thần Bạo Phát quyển trục, có thể lâm thời tăng lên khoảng hai trăm tinh thần lực, nhưng chỉ có thể xài một lần, nguyên cấm bàn này là Tinh Tinh Tăng Phúc Trận, có thể tăng lên một trăm tinh thần lực, có thể xài ba lần. Về phần dược tề thì ba bình này là Tỉnh Thần Dược Tề. Cũng may số lượng cung ứng những bình Tỉnh Thần Dược Tề này tăng lên, giá rớt thấp nếu không ta chưa chắc đã có thể đoạt tới tay dễ dàng như vậy.”

Tô Trầm nghe vậy không nói gì, ngươi muốn Tỉnh Thần Dược Tề thì ta ở đây còn rất nhiều nè!

Chư Bạch Vũ mang tới những thứ này, có giá trị nhất đại khái là Cửu Nhãn Ngọc Mãng Đái. Tuy thứ này bản thân nó không có uy lực gì nhưng vì đặc tính có thể khảm nguyên tinh tinh thần lực nên giá trị của nó trở nên phi phàm hẳn lên. Phải biết rằng nguyên tinh loại tinh thần khảm vào một cái không khó gì, khó nhất là khảm nhiều cái mà không bị xung đột với nhau. Đây chính là năng lực lớn nhất của Cửu Nhãn Ngọc Mãng Đái. Tô Trầm luôn tìm loại vật phẩm có thể chứa nhiều nguyên tinh như này, không ngờ Chư Bạch Vũ lại tìm được rồi.

Muốn nói những vật này đều do hắn mua về thì Tô Trầm không tin. Tuy nhìn hắn vẫn phong độ như cũ, trên người cũng không có vết máu nhưng Tô Trầm vẫn cảm nhận được từ trên người Chư Bạch Vũ tản ra một mùi huyết tinh dày đặc.