← Quay lại trang sách

Chương 643 Tất cả thuận lợi

Cảm thụ rất nhỏ, Tô Trầm nói: “Còn cạn, lại tới!”

Dạ Mị cắn răng một cái toàn lực đâm ra.

Phốc!

Một ngụm máu phun ra từ trong miệng Tô Trầm.

“Ngươi sao rồi?” Dạ Mị hoảng.

“Mẹ nó... sâu.” Tô Trầm gian nan phun ra tiếng.

“Ta làm cho nó nặng thêm.” Dạ Mị rút đao, lại chọc.

Phốc.

Tô Trầm cúi đầu nhìn vết đao sâu trên người, không nói thành lời.

“Bây giờ đi được chưa?” Dạ Mị thật cẩn thận hỏi.

“Có thể... có thể...” Tô Trầm gian nan phất tay: “Ngươi có thể đi được rồi.”

“Ồ.” Dạ Mị dốc sức rút đao ra, một cỗ máu tươi phun ra, Tô Trầm suýt nữa hôn mê.

Hắn đoạt lấy cây đao: “Được rồi... chuyện ta đã nói cho ngươi. Mang người đi thôi.”

Chính mình thì một bên run run rẩy rẩy băng bó vết thương một bên hướng về cổ bảo đi tới.

“Ngươi không sao chứ?” Dạ Mị ở phía sau hô.

Tô Trầm siết nắm tay.

Trở lại phòng của Vưu Thiên Dưỡng, Tô Trầm gian nan cho mình uống vào hai bình dược tề sau đó nằm xuống.

Nằm ở trên giường, Tô Trầm thì thào: “Sao ta lại nghĩ để cho nàng làm việc này nhỉ? Nên để Hạ Húc đến chọc nha...”

Ánh mắt khẽ đảo, rõ ràng đã hôn mê đi.

Thời điểm tỉnh lại, đã là ngày thứ ba.

Ngẩng đầu nhìn, vết thương đã khép lại rất nhiều.

Tô Trầm cẩn thận dựa vách tường ngồi dậy.

“Đừng động!”

Thanh âm của Chư Tiên Dao vang lên ở phía sau.

Nàng vội vàng đi tới: “Ngươi trọng thương mới khỏi, vẫn nên nằm ở trên giường đi.”

Nói xong ấn hắn trở lai giường.

Tô Trầm bất đắc dĩ nói: “Thương thế của ta đã tốt hơn rồi.”

Lời này nói là thật, nguyên nhân chủ yếu làm hắn hôn mê không phải bị thương. Một đao kia của Dạ Mị tuy chọc sâu nhưng chung quy tránh chỗ yếu hại nên lấy thể chất của Tô Trầm rất nhanh có thể hồi phục như cũ. Vì vậy Tô Trầm không thể không dùng dược tề trì hoãn khôi phục, khiến cho mình lâm vào hôn mê.

“Ngươi đừng an ủi ta, Dã lão đã xem qua ngươi, một đao kia dù không nguy hiểm nhưng đao khí trên đao quá đáng sợ, đã thẩm thấu toàn thân của ngươi. Nếu như không phải Đại Đỗ Trư Long huyết mạch của ngươi đủ cường đại thêm vào trước kia dùng loại dược tề kỳ quái nào đó, thì chưa chắc đã có thể chống đỡ qua.”

“Nhưng bây giờ đao khí đã không còn tồn tại nữa, không tin ngươi thử xem.” Tô Trầm nói xong bắt lấy tay Chư Tiên Dao kéo tới ngực mình.

Khi làm động tác này hắn cũng không có nghĩ quá nhiều, nhưng nhìn thấy gương mặt Chư Tiên Dao đồng nhiên hồng lên, lúc này mới ý thức được động tác này của hắn thật sự quá mức ái muội, lúc này mới buông tay.

Kỳ quái là tay của Chư Tiên Dao không có rời đi, mà tiếp tục đặt ở trên ngực, cảm thục tiếng tim đập của hắn.

Hai người cứ như vậy cứng đờ.

Một hồi lâu sau, Chư Tiên Dao mới tỉnh lại từ trong mộng, thu hồi ngọc thủ.

“A.” Chư Tiên Dao hô khẽ một tiếng: “Không... không có vấn đề gì.”

“Thế nào? Ta đã nói tốt rồi mà.” Tô Trầm lần nữa lộ ra nụ cười “hàm hậu.”

Dựa theo ăn ý ngày thường, Chư Tiên Dao nhìn tới nụ cười ngây ngô này hẳn là sẽ thấy phiền chán.

Không ngờ Chư Tiên Dao cứ vậy mà si ngốc nhìn, không thèm để ý gì cả.

Hỏng rồi.

Tô Trầm cảm thấy một tia không ổn.

Chợt nghe Chư Tiên Dao nói: “Thiên Dưỡng, ngươi làm rất khá.”

“Cái gì?” Tô Trầm khó hiểu.

“Ngươi có biết người giết ngươi là ai không?”

“Người nào?”

“Là Phùng Hi Hỏa!” Chư Tiên Dao nói: “Đó là một trong những sát thủ nổi tiếng nhất của Vĩnh Sinh Điện Phủ, từng ghi nhận hắn ám sát thành công ba mươi bảy lần, thậm chí còn giết qua Diêu Quang cảnh. Kết quả ngươi không những ngăn hắn ám sát thậm chí còn phản giết hắn, việc này thật sự rất rất giỏi.”

Tô Trầm tiếp tục cười ngây ngô, nhưng mà bây giờ có cười ngây ngốc đi nữa thì ở trong mắt Chư Tiên Dao cũng là nụ cười anh tuấn tiêu soái phong lưu phóng mỹ ngàn vạn.

Nàng nhìn Tô Trầm nói: “Ngươi vừa mới thức tỉnh huyết mạch đã có thể giết chết Phùng Hi Hỏa, tự nhiên thực lực cao cường, nhưng quan trọng nhất là dũng khí của ngươi, dưới loại tình huống kia còn có thể tuyệt địa phản kích, Thiên Dưỡng, ngươi quả nhiên không phải là một người yếu đối. Chỉ là từ xưa tới nay ngươi đều ẩn tàng bản tính của mình, chính ngươi cũng không biết ngươi rất cường đại.”

“A... ta có... tốt như vậy?” Tô Trầm hồ nghi nhìn Chư Tiên Dao.

“Đúng vậy!” Chư Tiên Dao rất chắc ăn trả lời.

“Được rồi.|

Ngươi đã thịnh tình như vậy thì ta đành nhận thôi.

Vưu Thiên Dưỡng a Vưu Thiên Dưỡng, xem ra ta đã giúp ngươi bắt được phương tâm của vị này rồi, một khi đã như vậy thì như ta trả thù lao để ngươi làm tù binh của ta đi.

Lấy tình ý của Vưu Thiên Dưỡng với Chư Tiên Dao, nếu như biết kết quả này thì không chừng sẽ tình nguyện bị bắt giữ.

Đương nhiên sau khi đổi lại, hắn còn có thể tiếp tục chinh phục tâm Chư Tiên Dao hay không thì không phải là chuyện Tô Trầm cần lo lắng dùm.

Tóm lại Tô Trầm cứ như vậy bị Chư Tiên Dao thích.

Có lẽ Chư Tiên Dao nằm mơ cũng không ngờ được mình vậy mà hai lần thích cùng một người.

Lần đầu tiên nàng thích một người, nhưng vì mất đi ký ức mà mất đi đoạn tình cảm kia. Bây giờ nàng lại thích, nhưng hồn nhiên không biết mình thích chính là người tim trong tim kia của mình.

Vận mệnh có đôi khí vô thường không thể nắm bắt như vậy đấy.

Lúc này Tô Trầm cũng không biết được tương lai bọn họ sẽ phát sinh chuyện gì, chỉ là cảm động nhớ nhung thái độ biến hóa của Chư Tiên Dao với Vưu Thiên Dưỡng.

“Đúng rồi, ngươi nói ám sát ta là Phùng Hi Hỏa của Vĩnh Sinh Điện Phủ, nói như vậy lần ám sát này là Vĩnh Sinh Điện Phủ sai người, không quan hệ cùng Tiên Linh tiểu thư?” Giờ phút này Tô Trầm cố tình hỏi.

“Vĩnh Sinh Điện Phủ xác thực có tham dự ám sát, nhưng bảo chuyện này không quan hệ với Tiên Linh thì chưa chắc...” Lúc này Chư Tiên Dao mới nói ra hành động của bọn họ.

Từ chỗ của Hạ Húc biết được địa chỉ của sát thủ, Chư Tiên Dao liền mang theo người đuổi giết.

Địa chỉ tất nhiên là chỉ hướng Khổng Thành.

Vô luận là đối với Thạch Minh Phong hay đối với Tô Trầm mà nói, sự tồn tại của Khổng Thành đều quá vướng bận.

Cho nên kết quả tốt nhất là mượn tay Chư Tiên Dao xử lý hắn.

Bọn người Tô Trầm cũng không lo lắng Chư Tiên Dao nhìn thấy không phải là người của Bất Quy Đường thì sẽ buông tay, dù sao Vĩnh Sinh Điện Phủ cũng là tử địch của bọn họ.

Chuyện quan trọng nhất là, Thạch Minh Phong còn an bài một người mình ở bên cạnh Khổng Thành, vừa thấy đám người Chư Tiên Dao lại liền lập tức phản ứng kịch liệt, bắt đầu liền đánh, kết quả tự nhiên là một trận loạn chiến.

“Kết quả ra sao?” Tô Trầm hỏi.

“Còn hỏi? Tự nhiên là bên ta đại thắng.” Chư Tiên Dao đắc ý trả lời: “Tuy đối phương có Diêu Quang ở đó, nhưng dù sao chỉ là tạp huyết Diêu Quang mà thôi, làm sao có thể đối kháng Yêu Hoàng huyết mạch của ta?” Ta cùng với Triệu Cảnh Văn, Ba Liệt Nguyên lấy ba đối một là có thể đối phó, huống chi còn có Tạp Lặc cùng một đám hảo thủ dưới trướng.”

Nghe nói nữ nhân ở trước mặt nam nhân mình thích sẽ cố ý thể hiện mình, bây giờ xem ra quả là thế.