← Quay lại trang sách

Chương 704 Yêu tai (6)

Những hoa lửa đỏ rực này đột nhiên ngưng tụ lại giữa trời, hóa thành một con hỏa phượng to lớn va về phía hạt vĩ xà, thế là chỉ thấy liệt diễm ngút trời cuốn tới, ngọn lửa tuyệt diệt thiêu đốt trên thân hạt vĩ xà, nháy mắt đốt nó thành tro tàn, hỏa diễm khủng bố khiến người tặc lưỡi, tuyệt đối là uy lực cấp bậc Diêu Quang.

Đúng lúc này, đỉnh đầu Tô Trầm đột nhiên tối sầm.

Ngửa đầu nhìn lên, lại thấy một con quái vật khổng lồ hạ xuống từ không trung, là một con bích nhãn thương sư, miệng sư há to, muốn nuốt trọn cả Tô Trầm lẫn Giao Hoàng thoa.

Tô Trầm không phải Tôn hầu tử, không có năng lực tiến vào trong bụng còn có thể phiên giang đảo hải, đối mặt với cú nuốt này, hắn chỉ kịp làm một chuyện.

Hắn đập lên thân thoa một cái, dựng đứng Giao Hoàng thoa lên.

Vậy là chợt nghe kẽo kẹt một tiếng, bích nhãn kim sư cắn xuống, nhưng không thể ngậm miệng lại được.

Yêu Hoàng thoa như một chiếc đũa dựng trong miệng, chống vào vòm họng nó.

“Gràoo...!”

Bích nhãn kim sư vừa sốt ruột lại vừa phẫn nộ gầm rống điên cuồng.

Thế là ở vào vị trí Tô Trầm chợt ngửi thấy luồng lốc xoáy gió tanh thối không chịu được thổi tới từ miệng nó, suýt nữa hun chết hắn.

Tô Trầm vung tay lên, tung ra một vật.

Đó rõ ràng là một tấm da thú.

Da thú này là thứ năm đó hắn mua được từ hội đấu giá Trường Bàn thành.

Da thú vừa xuất hiện liền hóa thành phiến mây đen, “oanh” một tiếng tuôn đến cổ họng bích nhãn kim sư, khắc sau cổ họng bích nhãn kim sư tấn tốc mục nát, lấy tốc độ cực nhanh lan khắp toàn thân.

Bích nhãn kim sư thống khổ thét dài, lần này không cần Giao Hoàng thoa chống, miệng của nó đã không thể ngậm lại được nữa.

Tô Trầm thừa cơ xoay thoa, Giao Hoàng thoa đã xông ra khỏi miệng kim sư.

Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy dưới tập kích từ mây đen, bích nhãn kim sư nhanh chóng mục nát, chẳng mấy chốc đã bị ăn mòn thành một phiến xương trắng, ngay cả Tô Trầm đều không khỏi cả kinh, độc của hạt vĩ xà kia quả nhiên kinh người.

Đúng, độc này chính là độc của hạt vĩ xà, chỉ có điều lại đụng phải tấm da thú ăn độc trong tay Tô Trầm, không khác gì gặp phải khắc tinh, chẳng những ăn sạch độc, thậm chí còn lợi dụng độc này hại chết yêu thú thượng phẩm bích nhãn kim sư.

Trong toàn bộ quần thú, yêu thú thượng phẩm cũng chỉ có vài con, đây chính là tồn tại tương đương với cấp bậc Diêu Quang, lại bị Tô Trầm nhẹ nhàng độc chết.

Nhưng Tô Trầm vẫn chưa hài lòng.

Trong Yến Giang thành, quần thú vẫn đang tiến hành tàn sát, còn tiếp tục thế này e là không mấy người có thể sống sót.

Tô Trầm nhìn đồ lục đang diễn ra khắp quanh bốn phía, trong lòng bi phẫn.

Khẽ cắn răng, hắn lấy ra một bình dược tề, dốc trọn bình vào trong Giao Hoàng toa.

Dẫn Thú dược tề.

Dẫn Thú dược tề dùng để dẫn thú, thông thường chỉ cần chút ít là tạo được tác dụng, nhưng giờ Tô Trầm lại đổ nguyên một bình.

Liền vậy hắn còn hiềm chưa đủ, lại lấy ra hai bình, dùng hết Dẫn Thú dược tề có trong nguyên giới mới chịu bỏ qua.

Tùy theo khí vị nồng nặc truyền ra, hết thảy Thú tộc đều oanh động, điên cuồng ào về phía Tô Trầm.

Hôm nay là ngày người Yến Giang nhìn thấy tràng cảnh đồ sộ nhất từ lúc bọn họ sinh ra tới hiện tại —— một chiếc Xuyên Vân Thoa phi hành ở phía trước, theo sau là vô số hung thú.

Bọn chúng thét gào, bọn chúng tứ ngược, bọn chúng điên cuồng, bọn chúng hung tàn.

Bọn chúng kết bè kết đội lao tới chiếc Xuyên Vân Thoa kia, phảng phất trong thoa kia có mỹ vị không cưỡng nổi, vì thế mà cam nguyện vứt bỏ tất cả những thứ khác.

Tiếp đằng sau là lượng lớn nguyên sĩ đang truy sát quần thú.

Trong thiên không, tiếng chém giết ngút trời, sấm vang chớp giật; dưới mặt đất, vạn thú bôn đằng, khói mù cuồn cuộn.

Tô Trầm điều khiển Giao Hoàng thoa nhanh chóng loa ra ngoài Yến Giang thành, hắn không thể bay quá cao, cũng không thể bay quá nhanh.

Bay quá cao, đám hung thú không với tới, sẽ chọn vòng lại trong thành; bay quá nhanh, đám hung thú ngửi không được mùi của Dẫn Thú dược tề, cũng sẽ bỏ qua truy kích.

Vì vậy hắn nhất định phải khống chế độ cao, khống chế tốc độ, khiến đám yêu thú, hung thú, dã thú kia nhìn thấy được, lại đuổi không được.

Vậy là trong quần thú gào thét chạy chồm, hắn như một chiếc thuyền con xóc nảy giữa cuồng phong sóng cả chập trùng.

Bầy hung thú cũng không ngu, đặc biệt là những Thú tộc tu thành yêu, chúng có trí tuệ, trí lực không khác người thường.

Bọn chúng không chỉ có thể đuổi, cũng sẽ có những thủ đoạn khác.

Ầm!

Một tia chớp từ trời giáng xuống bổ lên Giao Hoàng thoa.

Cho dù không phải lôi kích đến từ lôi đình Yêu vương, nhưng cũng đủ phách ra một phiến hoa lửa trên hộ tráo của Giao Hoàng thoa.

Hộ tráo Giao Hoàng thoa chưa bị phá, nhưng lực xung kích cực lớn vẫn khiến nó lao đao, đâm vào một thân cây, loạng choạng vọt qua rừng cây mới có thể tiếp tục phi hành.

Tiếp đó là một phiến mây đen ập tới.

Mây đen này áp xuống cực thấp, gần như chỉ di động cách mặt đất chừng mười trượng, lại mang theo khí tức hủy diệt khủng bố, bay đến trên đầu Giao Hoàng thoa, thả xuống mưa bụi màu xanh leo lẻo. Mưa bụi tưới lên hộ tráo, phát ra âm thanh ăn mòn xì xèo, Tô Trầm không thể không ném ra một đống nguyên thạch để duy trì hộ tráo Giao Hoàng thoa.

Giao Hoàng thoa cần dùng nguyên thạch duy trì, trên lý thuyết chỉ cần có đủ nguyên thạch, nó vĩnh viễn sẽ không hư hao.

Nhưng lý luận vĩnh viễn chỉ là lý luận, công kích quá độ cường đại sẽ khiến hộ tráo không kịp hấp thu năng lượng nguyên thạch dẫn đến hư hao, một ít công kích bỏ qua hộ tráo cũng có thể ảnh hưởng đến nó. Chết người nhất chính là, Tô Trầm không có nguyên thạch vô hạn.

Không sai, hắn rất có tiền, đến bây giờ vẫn còn gần mười hai ức nguyên thạch.

Có điều rốt cục hắn không thể mang theo nhiều nguyên thạch như vậy trên người.

Tuyệt đại đa số nguyên thạch đều đặt trong tiền trang, đặt trong không gian Mộng, nếu cho hắn thời gian, hắn tự nhiên có thể lấy ra, dù phải đánh đến thiên hoang địa lão với đám thú này cũng không sợ.

Nhưng hắn không có cơ hội như vậy, vì lượng nguyên thạch còn dư trong tay hắn đang liều mạng tiêu hao.

“Xem ra sau này không chỉ phải tùy thời chuẩn bị một đống dược tề, còn phải đặc ý chuẩn bị thêm một đống lớn nguyên thạch.”

Tô Trầm cười khổ nói.

Quay đầu liếc mắt nhìn, quần thú vẫn đang ùn ùn kéo tới.

Trong thiên không mây đen sau khi giải phóng hết thảy năng lượng của nó liền lui tán, nhưng tiếp sau lại là một viên hỏa cầu siêu lớn ầm ầm đập tới.

Hỏa cầu kia lớn đến mức như một căn nhà, được phun ra từ miệng một con thiết giáp hỏa tê, vừa ra khỏi miệng liền không ngừng cuộn lớn, cuối cùng như một ngôi sao chổi hung ác nện xuống, rơi lên trên Giao Hoàng thoa. Giao Hoàng thoa bị hất tung lên, không ngừng lăn lộn trong gió bão, xoay chuyển khiến Tô Trầm thất điên bát đảo.

Năng lượng của Giao Hoàng thoa nhanh chóng suy giảm, mắt thấy lại có hai con yêu thú khoái tốc xông tới.

Sưu sưu sưu!

Liên tục bảy tám đạo quang trụ trắng xóa như điện bay đến, đánh lên Giao Hoàng thoa, vậy là Giao Hoàng thoa bị chấn càng lợi hại. Bết bát hơn chính là, một ít công kích bỏ qua hộ tráo xâm thực đến thân thoa, khiến thoa càng bị xâm hại.