← Quay lại trang sách

Chương 745 Lấy tài ép người

“Tắc Lý!” Bạo tộc đội trưởng Sa Thản phát ra tiếng gầm rú thống khổ.

Nhưng mà không chờ cho hắn la xong, đao phong đã tiếp tục chém qua thân thể một tên binh sĩ khác.

Đao phong lạnh thấu xuơng uống qua máu tươi của hai tên bạo tộc, càng trở nên hưng phấn, phát ra tiếng rung động hưng phấn, kế đó vô hình đánh ra, chợt vọt tới chỗ Bạo tộc đội trưởng. Ngay khi Bạo tộc đội trưởng chém ra lôi điện đao quang, Trảm Nhạc Đao liền theo đó rung động thế mà đồng dạng hóa thành một đạo lôi đình điện mang.

Đạo lôi điện thô to kia tựa như là Trảm Nhạc Đao phóng đại, hình thành nên đao hình lôi điện thật lớn, đối chọi với lôi điện đao quang, sau đó phát ra tiếng nổ vang thật lớn, năng lượng lôi điện cuồng bạo trong nháy mắt bùng nổ, giã vào trên người Bạo tộc đội trưởng làm cho cả người hắn đều bị lôi điện làm cho cứng ngắc.

“Việc này... làm sao... có thể...” Trong mắt Sa Thản hiện lên một tia không thể tưởng tượng nổi.

Nắm tay khổng lồ của Tô Trầm thừa cơ đánh ra, quét ra một trận hỏa quang, nện vào trên người một gã Bạo tộc: “Không có gì là không thể, một tên đại ngốc. Chỉ là đồ rác rưởi trải qua hai lần rữa tội tại Thánh Điện, dựa vào tố chất thân thể sính hung mà thôi. Có điều bàn về năng lực lý giải nguyên lực thì ngươi còn kém lắm.”

Hắn nói xong tay trái tái khởi Hỏa Diễm Phượng Hoàng, tay phải lại hiện ra một mảnh lớn lôi đình điện mang.

Sau khi đạt được hai khỏa yêu đan cấp lĩnh chủ từ trong tay Cố Diêu Dạ, hắn đã sớm dùng nó, lôi cùng hỏa giờ khắc này được hắn phát huy đến cực hạn, Tô Trầm vừa hạ tay, một cái Lôi Âm Đao cùng Hỏa Diễm Phượng Hoàng đã phóng tới chỗ Sa Thản.

Năng lượng lôi điện cùng hỏa diễm phát ra tư thái cuồng bạo nhất, tựa như thủy triều vọt đến.

“Tụ!” Sa Thản phát ra tiếng gọi bi ai.

Lúc này, giờ phút này, hắn đã không còn có cái nhìn xem thường Tô Trầm nữa.

Bạo tộc binh sĩ còn dư lại đồng thời lùi về sau, bao gồm tên Động Sát Giả kia, toàn bộ đứng chung một cỗ.

Phành phành phành phành, lớn dưới sự liên thủ của các Bạo tộc binh sĩ một đám đồ đằng sáng lên như là màn hào quang tập tụ thành một vầng sáng màu vàng, ở bên trên có chớp động phù văn huyền dị, che chở trước người bọn họ.

Phành!

Hỏa Diễm Phượng Hoàng đánh vào trên vầng sáng màu vàng, Hỏa Diễm Phương Hoàng hành động lúc nào cũng thành công thế mà không thể đánh vỡ vầng sáng màu vàng này, chỉ làm tóe ra đầy trời hoa lửa sau đó tiêu tán đi.

Nhưng Lôi Âm Đao bám đuôi mà đến trảm vào trên vầng sáng ngược lại làm cho vòng sáng màu vàng xuất hiện một đường vết rạn.

Luận cấp độ, Hỏa Phượng thần thông cao hơn Lôi Âm Đao rất nhiều, nhưng Hỏa Phương công kích phạm vi, công kích liên tục thì mạnh nhưng bùng nổ lại yếu, sát thương mạnh, công kích yếu, bởi vậy dùng để đối phó mục tiêu có phòng ngự thấp thì kỳ hiệu, trái lại đối phó mục tiêu có phòng ngự cao thì có điều không bằng.

Lôi Âm Đao thì hoàn toàn tương phản, lực sát thương của nó có hạn nhưng mà có đặc tính phá phòng, cho nên lần này trái lại Lôi Âm Đao phát huy hiệu quả rất tốt.

Tô Trầm nhìn thấy tình huống này thì đã hiểu, liền không dùng Hỏa Phượng thần thông nữa, Trảm Nhạc Đao nổi lên một mảng lôi đình điện mang, một đừng nổ vang trảm ra ngoài.

Rầm rầm rầm rầm!

Một mạch liên trảm mười tám đao Lôi Âm Đao.

Lôi Âm Đao cấp độ thấp, sử dụng ít thì yếu, nhưng liên tục sử dụng thì rất mạnh.

Liên tục mười tám Lôi Âm Đao trảm lên vầng sáng màu vàng, chỉ thấy vầng sáng màu vàng răng rắc vỡ ra một mảnh vết rách lớn giống như mạng nhện.

Chỉ thấy, ngay sau đó vầng sáng màu vàng tạc nổ mãnh liệt.

Khí lưu cực đại cùng lúc tạc bay toàn bộ Bạo tộc, không đợi cho rơi xuống đất thân ảnh Tô Trầm đã như quỷ mỵ xuất hiện ở sau lưng một người, vừa mới huy mười tám Lôi Âm Đao nên cánh tay tạm thời vô lực cử động, hắn mang vào Ám Ảnh Thủ Sáo, tay trái ngưng tụ ra một cỗ năng lượng hắc ám trảo đến sau lưng một gã Bạo tộc.

Ám Ảnh Chi Trảo.

Phốc, đã lấy trái tim Bạo tộc kia ra ngoài.

Không dừng lại, Tô Trầm xoay người, hai thanh phi phủ bay giết đến xẹt qua người hắn, còn có hai thanh chém vào trên người nhưng bị Mai Cách Thủ Hộ đỡ, ngay cả Diêm Hô Sa Y cũng không cần phát huy ra lực bảo hộ.

“Rống!” Sa Thản gào lớn nhảy lên, Lôi Điện Quang Đao nhấc lên một mảnh nộ triều, ngay cả trong tiếng hô đều có mang theo tiếng gầm phệ nhân, như là cự thét quét tới Tô Trầm.

Hắn là người duy nhất chân chính uy hiếp đến Tô Trầm.

Phành!

Trong sự va chạm mãnh liệt, hào quang thủ hộ của Tô Trầm rốt cuộc bị vỡ, nhưng ngay khi Lôi Điện Quang Đao sắp chép xuống thì bên người Tô Trầm đã nhiều thêm bốn thanh kiếm.

Vô Hoa Ngự Thủ Kiếm.

Nguyên khí ngũ phẩm.

Bốn thanh Vô Hoa Ngự Thủ Kiếm đồng thời xuất hiện, trước người Tô Trầm liền khanh khanh khanh khanh sáng lên bốn tầng vòng sáng.

Người bình thường là không thể cùng lúc sử dụng bốn thanh nguyên khí, huống chi Tô Trầm trong tay đã có Trảm Nhạc Đao.

Nhưng Tô Trầm lại khác.

Bởi vì bốn thanh nguyên khí này đều là hồn binh.

Có Hồn Binh Thuật, lại có thiên phú đầy đủ, khiến cho Tô Trầm có được một bộ chiến thuật độc nhất vô nhị: Lấy tài ép người, lấy bảo ép người.

Oành!

Lôi điện hung bạo chém vào trên bốn tầng quang thuẫn Vô Hoa Ngự Thủ Kiếm lại chỉ khuấy lên một trận hoa lửa mà thôi.

Tô Trầm vung tay lên, bốn thanh Vô Hoa Ngự Thủ Kiếm biến mất, thay thế vào đó là bốn thanh kiếm mới.

Thu Thủy Hàn Quang Kiếm.

Băng phong chợt nổi, hàn quang gào thét, bốn tầng tuyết lãng đập mặt mà đến.

Dưới tuyết lãng, Bạo tộc binh sĩ bị đông cứng lại, có cảm giác nửa bước khó đi.

Xoát xoát!

Hai đạo huyết triều xông đến tận trời, đầu của hai gã Bạo tộc đồng thời bay lên.

Nhìn không rõ công kích đến từ đâu, chỉ có hai đạo huyết tuyến nhỏ hẹp thật dài nói lên đó là hai thanh lợi khí vô hình vừa cắt cổ bọn họ.

Lưu Sương Vô Ảnh Kiếm.

Vô hình chi kiếm.

Cùng lúc thả ra Thu Thủy Hàn Quang Kiếm, Tô Trầm còn lén lút tế ra hai thanh Vô Ảnh Kiếm, cắt đầu hai gã Bạo tộc.

Đến tận lúc này, chi tiểu đội tinh nhuệ này của Bạo tộc chỉ còn lại có bốn người.

“Không!” Sa Thản phát ra tiếng kêu cực kỳ phẫn nộ.

Chi tiểu đội tinh nhuệ này là một trong những đội ngũ xuất sắc nhất bộ lạc, từng chấp hành qua nhiều loại nhiệm vụ nguy hiểm, lũ lượt lập công trong khi đối chiến Nhân tộc, là một đội ngũ rất được xem trọng. Thậm chí Thủ lĩnh Bộ lạc từng nói qua, tiểu đội này của Sa Thản có giá trị sánh ngang một ngàn tên quân sĩ chủ lực của Bạo tộc.

Nhưng mà hiện tại, tiểu đội tinh nhuệ từng đươc sánh ngang với một ngàn tên quân sĩ chủ lực của Bạo tộc lại bị một tên Nhân tộc chém chết như chém dưa hấu, làm sao hắn có thể chấp nhận điều này được?

Hắn rốt cuộc ý thức được, mình căn bản không có khả năng là đối thủ của kẻ địch.

Tử vong, hắn không sợ.

Nhưng mà không thể hoàn thành nhiệm vụ của Tướng quân, lại làm cho hắn sợ hãi.

Hắn rốt cuộc hô lên: “Chia nhau chạy, truyền tin tức cho thủ lĩnh!”

Tô Trầm nhướng mày.

Đây là thứ hắn không muốn nghe nhất.