← Quay lại trang sách

Chương 755 Thiên Hà Cổ Đạo

Hố này cũng vì vậy trở thành cạm bẫy khủng bố nhất Hôi Nham sơn mạch, cho dù là cường giả cấp bậc Nhiên Linh thậm chí là Hóa Ý cũng không dám đơn giản khiêu chiến nó.

Tiếp theo là khe hở không gian.

Đại chiến đã xé rách không gian chỗ này, tạo ra vô số khe hở không gian. Những khe hở không gian này nhìn ở ngoài không thấy được nguy hiểm nhưng thật ra nguy hiểm trùng trùng. Bởi vì thủ đoạn trực tiếp xé rách không gian là thứ mà không có thứ gì có thể phòng ngự được, một sinh mênh bị xé rách không gian chỉ có thể trông cậy vào một thứ duy nhất đó là sinh mệnh lực cường hãn của mình.

Đáng tiếc tái sinh chi gãy cùng phi thiên độn địa hệt nhau, trừ phi có bí thuật, bằng không ít nhất phải có cấp bậc Diêu Quang mới làm được. Chỉ một hạng này thôi đã tuyên cáo đại quân không thể quá cảnh vào nơi này.

Nhưng mà càng đáng hợ hơn không phải là hố tuyệt địa cùng khe hở.

Hố tuyệt địa cùng khe hở tuy mạnh nhưng chung quy tuân theo quy luật, có thể dựa vào pháp thuật, có đường để mà chui.

Có chút tồn tại, ngay cả quy luật cũng rất nắm được.

Ví dụ như Thú tộc.

Yêu thú không hổ là con cưng của thiên địa, mặc dù đây là thời đại nguyên lực thoái hóa nhưng vẫn như trước có tính thích nghi hoàn cảnh rất mạnh.

Nhân tộc cùng Bạo tộc đều không thể sinh tồn ở Hôi Nham sơn mạch nhưng mà yêu thú thì có thể, ít nhất có một phần yêu thú là có thể.

Một ít yêu thú cường đại có năng lực đặc thù có ở trên phiến thổ địa bị hủy diệt cùng tràn ngập hơi thở tử vong này tựa như cá gặp nước, có chút thậm chí rất thích hoàn cảnh này, liền sinh trưởng ở trong này, không ngừng cường đại. Từ mặt đất, cho tới bầu trời, nơi nơi đều tồn tại yêu thú, động thành quân kết thành đội, số lượng ngàn vạn.

Hơn nữa yêu thú khác hung thú là sau khi thành yêu vẫn còn có trí tuệ nhất định, tuy không so được ví trí trộc nhưng cũng biết tính toán, lấy mạnh đánh yếu. Chúng nó nhắm đánh thắng thì lập tức ùa lên, đánh không lại thì tức thì lợi dụng hoàn cảnh chung quanh tiến hành phục kích.

Vì nguyên nhân này, nơi này giống như Điêu Vong Chi Vực, là một chỗ tuyệt địa.

Chỉ ở tây nam sơn mạch mới có một con đường nhỏ. Đi từ nơi này sẽ tiếp Nguyệt Phong, vào Không Hành Hạp, qua Vô Hồi Đạo, xuyên Tuyệt Tân Lâm, sau khi đi ra mấy phiến tử vong thổ địa này, liền tới được biên cương lãnh địa của Nhân tộc.

Con đường này, chính là Thiên Hà Cổ Đạo.

——————————

Hôi Nham sơn mạch cả bầu trời đều là bụi.

Đó là biến hóa do phóng xa ở hố tuyệt địa dẫn đến.

Đan Ba ngửa đầu nhìn bầu trời, nắm một nắm bùn đất ở dưới đất lên. Bùn đất từ trong tay hắn rớt xuống, theo gió phiêu đãng bốn phương.

Mở tay ra, Đan Ba nhìn thấy trên tay mình có một đám vết cháy do bị ăn mòn.

“Thiếu thủ cẩn thận, độc trong hố tuyệt địa rất đáng sợ, mặc dù ở đây chỉ là bên ngoài cũng không thể sơ ý.” Một gã Bạo tộc võ sĩ trẻ tuổi ở bên cạnh nói. Hắn gọi Lai Tích, là một trong những Bạo tộc võ sĩ từng tham gia Kim Thủy di tích, ngày hôm nay chính là cận vệ thủ lĩnh của Đan Ba.

“Không sai, độc tính trong hố tuyệt địa rất mãnh liệt, những Nhân tộc kia nếu dám đi qua nơi này thì hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Ta càng nghiêng về hướng bọn họ đi là Vạn Lại Quật.” Một tên Bạo tộc khác tuổi lớn hơn, có một quả đầu bạc, râu trắng nói. Hắn gọi là Trát Bỉ Khắc, là đệ nhất trợ thủ của Đan Ba, trước khi Đan Ba xuất hiện, hắn cũng là đệ nhất trí tướng của Sa Tích bộ lạc.

Nhưng ở địa phương như Bạo tộc, trí tuệ chưa bạo giờ được quá coi trọng. Dùng lời của đám Bạo tộc mà nói, chính là nếu động não có thể giải quyết vấn đề thì cần tu vi dùng để làm gì?”

Nhưng mấu chốt nhất thật ra vẫn là do vị trí tướng này không có “Trí” như hắn nghĩ, hắn chỉ tương đối thông minh hơn những Bạo tộc khác mà thôi.

Đặt ở Nhân tộc, loại “Trí tướng” này tùy tiện xách ra chính là một đống.

Trí tướng như vậy tất nhiên không có khả năng phát huy ra tác dụng gì ở trong chiến tranh với Nhân tộc, cho nên địa vị mới thật sự không cao. Nhưng mà sau khi Đan Ba lên đài, vẫn đề bạt hắn lên, hết cách, chú lùn trọng bạt Tướng quân, cho dù trí tuệ của Trát Bỉ Khắc không so được với Nhân tộc nhưng ít nhất hắn còn có trí thức bình thường, có thể nghe hiểu được ý tứ khi mình nói chuyện.

“Ta hy vọng là như vậy, có thể khiến cho đám nhân loại chết tiệt kia sống mái với đám quỷ linh này thì chúng ta không cần dùng nhiều khí lực để truy giết.”

Một tên Bạo tộc trẻ tuổi khác nói.

Hắn gọi là Ba Nhan, hắn là nhi tử con Đại Tù Trưởng đương nhiên, cũng từng là mtộ trong những thiếu thủ bị Đan Ba đánh bại.

Nếu có thể, Đan Ba thật sự không muốn hắn.

Nhưng mà hắn không có lựa chọn, Đại Tù Trưởng hiện tại không phải là hắn, muốn đạt được sự ủng hộ của bộ lạc thì nhất định phải biểu hiện ra sự tôn trọng đối với Đại Tù Trưởng.

Mà biến chiến tranh thành tơ lụa với con của hắn, là người từng là đối thủ của mình, chính là phương pháp biểu hiện trực tiếp cùng hữu hiệu nhất.

Dù người này vừa ngu vừa vô năng.

“Ngu xuẩn, nếu để cho bọn họ trốn tới đó thì có khả năng kế hoạch của chúng ta sẽ bại lộ!” Một gã Bạo tộc khinh thường tiếp lời, hắn gọi Sát La, là một tên âm hiểm độc ác, cho dù ở trong Bạo tộc cũng là tồn tại cực kỳ hiếm thấy.

Hắn là Thí Chủ Giả.

Một tên Bạo tộc từng giết quả chủ nhân của mình, phản bội bộ lạc của mình.

Nếu không phải là Đan Ba thì Bạo tộc như hắn vĩnh viễn không có khả năng được trọng dụng lần nào nữa.

Từng có Bạo tộc hỏi Đan Ba vì sao phải trọn dụng một tên Bạo tộc âm hiểm, Đan Ba trả lời: “Bất luận một lực lượng mang tính lật đổ nào cũng cần có một người có tinh thần lật đổ đến lãnh đạo.”

Những lời này đối với đại đa số Bạo tộc mà nói là rất phức tạp, cho nên sau cùng bọn họ vẫn không biết được hàm nghĩa phía sau của nó.

“Mặc kệ bọn họ chạy tới đâu, chúng ta đều sẽ tìm được họ, sau đó xé nát bọn họ.”

Lại một gã Bạo tộc chậm rãi nói.

Đây là một gã Bạo tộc có thân hình phá lệ cao lớn, cho dù là ở trong quần ngũ Bạo tộc nổi danh cường tràng thân thể của hắn vẫn có vẻ rất to lớn, rất vĩ ngạn, mạnh mẽ cùng cuồng dã.

Mang theo lực lượng khủng bố làm cho người ta hít thở không thông.

Hắn gọi là Long Trạch Nhĩ.

Hắn là thủ hạ được Đan Ba coi trọng nhất, giống như là đại đa số lãnh tụ đều cần thủ hạ là một viên mãnh tướng vậy, Long Trạch Nhĩ chính là thủ hành trung thành nhất với Đan Ba cũng là một đâu chó điên hung ác nhất.

Hắn không quan trọng đúng sai, chỉ có lập trường, ngón tay Đan Ba chỉ hướng nào, hắn sẽ đánh về hướng ấy.

Dùng một loại trình độ nào đó mà nói, đây cũng là một loại trí tuệ.

Đơn giản mà hữu hiệu.

Đối với đánh giá của Long Trạch Nhĩ, Đan Ba chỉ yên lặng nhìn bầu trời.

Thật lâu sau đó, hắn mới nói: “Vĩnh viễn không được xem nhẹ đối thủ của người. Vô luận như thế nào,trước khi Thiên Uy Quân toàn diệt, không thể nơi lỏng phong tỏa Hôi Nham sơn mạch!”