Chương 759 Công thành (Hạ)
Màn hào quang trên người cự hán nhấp nháy, nhưng mà đối mặt với công kích như mưa này cũng có chút lực bất tòng tâm, hắn không ngừng tê rống muốn phá vỡ phòng ngự của đội Nguyên sĩ này, nhưng lại phá không được, trái lại bước chân của mình dần trở nên vô lực.
Rốt cuộc, khi một vòng tên bắn qua, màn hào quang thủ hộ cự hán phá toái. Càng nhiều nỏ tiễn gào thét mà tới, hầu như đánh cự hán kia thành cái sàng.
Giải quyết xong cự hán này, chi đội ngũ Nguyên sĩ kia mới thu đội, đánh về đối thủ tiếp theo.
Chi đội ngũ Nguyên sĩ áo lam này chính là Lam Sơn doanh trong Thiên Uy Quân.
Lam Sơn doanh nhân số không quá nhiều, chỉ có một ngàn người nhưng người người đều là Nguyên sĩ, hơn nữa mỗi cái đều là hảo thủ được chọn từ trong trăm người, là quân tinh nhuệ của Thiên Uy Quân.
Bạo tộc cự hán vừa rồi chính là đồ đằng cao giai dũng sĩ, đã trải qua một lần rửa tội ở Thánh Điện, thực lương tương đương với Khai Dương cảnh đỉnh phong, nhưng mà Lam Sơn doanh chỉ dùng chín tên Dẫn Khí thêm một tên Phí Huyết đã ngăn chặn công kích của hắn, phối hợp với hai tiểu đội bình thường cường ngạnh giết chết hắn, có thể thấy được sự tinh nhuệ cùng cường hãn của bọn họ. Mà người lãnh đạo chi bộ đội này, chính là Sở Anh Uyển.
Tô Trầm tận mắt nhìn thấy tên Bạo tộc cự hán kia bị giết, trong lòng không khỏi thán phục.
Đây là lực lượng của quân đội, là tồn tại thật sự có thể thông qua số lượng để thay thế chất lượng. Nếu như trước kia ở Thanh Hà thành mình mà đối mặt với những quân sĩ như vậy thì sợ là đã chết từ lâu rồi.
Nhưng tinh nhuệ như vậy cho dù là ở trong quân Nhân tộc cũng ít thấy cực kỳ, rất khó được.
Mấu chốt quyết định thành bại một trận chiến, vẫn như cũ không thể thiếu cường giả!
Oanh!
Xung kịch tạc lên tới tận trời cao, một đạo hào quang thẳng hướng chân trời, sau đó là một thân ảnh cự đại dần dần bay lên, cùng với đó là một tiếng gầm rú cuồng bạo:
“Lý Sùng Sơn, dám ra đây không, cùng ta thư hùng một trận!!!”
Tư Thái Mỗ người đứng trong hư không, phẫn nộ nhìn bốn phía.
Hắn biết, trận chiến này hắn đã muốn thua rồi, Cực Quang thành tự nhiên sẽ xong đời.
Nhưng mà thân là Lẫm Đông bộ lạc Đại Tù Trưởng, cho dù chết cũng muốn chết oanh oanh liệt liệt.
Khi hắn động thân mà ra một khắc, không khác gì bại lộ mình dưới hỏa lực của tòa thành, một khắc này, Lâm Thiếu Hiên thậm chí hạ lệnh để cho toàn bộ binh sĩ dùng Lôi Hỏa Nỗ Xa sửa hướng nhắm ngay Tư Thái Mỗ - Đó là nếu như Lý Sùng Sơn không lên tiếng.
Theo tiếng la của Tư Thái Mỗ, thanh âm của Lý Sùng Sơn du dương dâng lên: “Lời mời của Đại Tù Trường, Sùng Sơn dám không tuân mệnh?”
Nói xong đã đi ra khỏi đám người, nhẹ nhàng phiêu phiêu đi lên không trung.
Luận tu hành nguyên kỹ, Nhiên Nhiên cảnh Lý Sùng Sơn tự nhiên mạnh hơn xa Tư Thái Mỗ, giờ phút này đi lại phiêu nhiên, nói chuyện thong dong tiêu sái vô cùng.
Nhưng Bạo tộc xưa nay không chơi tiêu sái gì cả, khi đấu nhau cũng không bao giờ chỉ dùng nguyên kỹ.
Nhìn thấy Lý Sùng Sơn lại đây, Tư Thái Mỗ hét lớn một tiếng, chiến đao trong tay lóng lên dâng lên vô tận lôi điện, chém tới Lỳ Sùng Sơn.
Một đao đơn giản lại có ngưng tụ lực lượng tử vong khủng bố đến cực điểm, ở trong mắt toàn bộ mọi người không ngừng phóng to.
Một khắc này, trong lòng mỗi người đều dâng lên cùng một ý niệm ở trong đầu: Không thể ngăn cản.
Nhưng mà đối mặt một kích khủng bố này, Lý Sùng Sơn lại cố tình nghênh tiếp, trên người hắn ông ông lẫy động tiếng chuông vang, giống như là có vô số cổ chung lay động ở sau lưng hắn, nó lượn lờ nở rộ ra tiên âm, trong mơ hồ càng là nhìn thấy một tòa thần cung dâng lên.
Sau đó thần cung này đại phóng hào quang, kháng trụ một thanh lôi đình quang nhận, khiến cho nó không cách nào rơi xuống.
“Nhiên Linh thần cung!” Tô Trầm thốt ra.
Diêu Quang có liên thai, Nhiên Linh hiện thần cung.
Nhiên Linh thần cung có thể nói là bản cải tiến của liên thai, là biểu hiện chân chính về sức mạnh của tu vi này.
Trước mắt tòa thần cung này có năm tầng thứ, ý nghĩa là Lý Sùng Sơn đã là ngũ trọng cung cường giả, thần cung bát trọng chính là đỉnh phong, trong Nhiên Tiên cảnh, cảnh giới của Lý Sùng Sơn cũng đã khá cao. So sánh xuống, Cố Diêu Dạ cùng lão tổ tông của tứ đại gia tộc, tu vi bất quá cũng đều dừng ở bước này. Nhưng mà luận tuổi tác, bọn họ lớn hơn Lý Sùng Sơn rất nhiều, bởi vậy có thể thấy được thiên phú kinh người của người này.
Ngũ trọng thần cung như một tòa cứ điểm bảo vệ Lý Sùng Sơn, luận lực bảo vệ nó mạnh hơn Diêu Quang nhiều lắm, Lôi Đình Chiến Đao kích phát ra quang huy trùng kích vào trên thần cùng, kích động ra hoa lửa ngập trời.
“Rống!”
Tư Thái Mỗ lớn tiếng rống to, lại huy chiến đao, năng lượng lôi điện tầng tầng lớp lớp liên tục gia tăng, đồ đằng toàn thân không ngừng lấp lóe.
Lên chính là sát chiêu, ra tay chính là toàn lực.
Sinh tử đọ sức, không chấp nhận lưu thủ, trong chiến tranh, không được trì hoãn xông trận.
Rầm rầm rầm rầm!
Liên tục mười tám đao cuồng bạo lôi trảm bổ vào trên thần cung, đánh cho Lý Sùng Sơn có chút bấp bênh, ở không trung liên tục bị chấn lui về sau. Dư âm điện quang đánh vào xung quanh bề mặt kiến trúc, dẫn phát một trận sụp đổ. Mấy binh sĩ không cẩn thận bị điện quang tiếp cận, điện quang nhìn như đơn giản nhưng chỉ một viên đã đốt một người tới cháy sém, làm cho quan quân cao giai không thể không ra tay chống đỡ.
Cái gọi là số lượng có thể thay đổi chất lượng, chung quy chỉ có thể làm được trong tình huống chênh lệch đẳng cấp không quá lớn, mười tên Dẫn Khí tinh nhuệ dưới sự dẫn dắt của một tên Phí Huyết tinh nhuệ có thể kháng cự Khai Dương nhưng khi con số này tăng lên gấp đôi, tự nhiên ngăn không được Diêu Quang.
“Lý Sùng Sơn, chết!” Tư Thái Mỗ cuồng bạo la lên, lại tuôn ra mười tám liên trảm.
Phương thức chiến đấu của Bạo tộc chính là đơn giản, thô bạo như vậy, toàn bộ tu vi đều dùng để gia tăng lực lượng, phòng ngự, ngay cả nguyên năng đạt được từ lễ rửa tội của Thánh Điện đều là như vậy. Những thứ này phụ trợ vào trên lôi điện hào quang đạt được thông qua lễ rửa tội Thánh Điện, kết hợp với khí lực tự thân khủng bố, uy lực của nó to lớn viễn siêu Nhiên Tiên cảnh.
Đối phó đối thủ như vậy, cách tốt nhất không phải là nghạnh kháng mà là lợi dụng linh hoạt của Nhân tộc cùng du đấu, trước tiên tiêu hao thể lực, rồi từ từ tính sau.
Nhưng hết lần này tới lần khác Lý Sùng Sơn lại không làm như vậy mà lựa chọn cách làm ngu xuẩn cùng không thể lý giải nhất.
Thần cung cường ngạnh kháng trụ công kích của Tư Thái Mỗ, ngũ sắc hoa quang bạo phát, chiếu cho Tư Thái Mỗ nhất thời mở mắt không được.
Sau đó liền thấy thần cung chi môn đột nhiên mở ra, từ trong đó lao ra một đầu cự hình mãnh hổ toàn thân thiêu đốt hừng hực hỏa diễm, cắn một ngụm xuống Tư Thái Mỗ.
Xích Diễm Yêu Vương!
Khác với Nguyên sĩ cấp thấp là, độ nồng đậm huyết mạch của Lý Sùng Sơn đã vượt qua 40%, việc này làm cho hắn ngưng tụ Xích Diễm Yêu Vương phá lệ chân thật, đã đạt tới trình độ từ hư hóa thật, chân chính phát huy được một phần thực lực của Yêu Vương.
Tuy chỉ là một phần thực lực của Yêu Vương, nhưng cũng đủ khủng bố rồi.