← Quay lại trang sách

Chương 763 Linh năng (Thượng) (2)

Tô Trầm sớm đã từ chỗ của Nhiệt Na biết mỗi một đống xương này đều có tác dụng khác biệt.

Ví dụ như đầu lâu dùng để cất giữ linh hồn, tu luyện Vu thuật, xương cánh tay cùng xương đùi dùng để vấn cốt, còn mấy loại như xương cổ thì dùng để làm thuộc, rất nhiều tác dụng.

Tô Trầm không có hứng thú với đống xương này, nhưng ở phía sau bạch cốt điện phủ có một mặt tường lớn, trên tường khắc đầu chú ngữ thần bí.

Những chú ngữ này mới thật sự là điểm mấu chốt thuật luyện vấn cốt của Thần Miếu.

Bạo tộc có hơn một ngàn bộ lạc, mỗi một bộ lạc đều có chú ngữ vấn cốt của riêng mình, trong đó đại bộ phận là dùng chung nhưng có một phần nhỏ bộ lạc là riêng biệt.

Những chú ngữ này Tô Trầm được từ chỗ Nhiệt Na, nhưng mà chú ngữ đặc thù của các bộ lạc thì phải đến Thần Miếu của các bộ lạc mới có thể đạt được.

Cũng may những phần này không phải đặc biệt nhiều, Tô Trầm chỉ nhìn lướt qua đã nhận ra đây là chú ngữ đặc thù của Lẫm Đông bộ lạc, đã ghi nhớ toàn bộ.

Làm xong chuyện này, Tô Trầm lại đi xuống một nơi.

Lần này là một cái hố to, trong hố rõ ràng chất đống từng bộ thi thể.

Có thi thể Nhân tộc, có thi thể Bạo tộc, còn có thi thể yêu thú.

Khiến cho người ta sợ hãi là ở bên trên cùng của hố thi, rõ ràng còn có một hư ảnh chói lọi.

Linh tộc!

Đây rõ ràng là một tên Linh tộc, bị một loại cách thức đặc thù giam giữ ở trên hố thi này, cũng không biết dùng thủ đoạn gì thế mà làm cho Linh tộc này không thể chạy, chỉ như một đoàn quỷ hỏa phiêu đãng liên tục ở trên hố thi.

Nhìn thấy cảnh tưởng quỷ dị này, bước chân của Tô Trầm rõ ràng chậm hơn rất nhiều.

Hắn cẩn thận bước từng bước một tới gần, khi đi đến một chỗ nằm cách thi hố chừng ba trượng thì dừng lại.

“Một tên Linh tộc thế mà bị giam ở trong Bạo tộc, đây là một cảnh tượng rất hiếm thấy.” Tô Trầm chậm rãi nói.

“Cứu... ta...!” Linh tộc phát ra tiếng gầm thét như rên rỉ, vươn cánh tay trong suốt như là thủy tin tới chỗ Tô Trầm.

“Thật có lỗi, ta chỉ giết qua Linh tộc chứ chưa từng cứu Linh tộc.”

“Ta có thể... cho ngươi thứ ngươi muốn...”

“Vậy nói xem ta muốn cái gì.”

“Lực lượng...”

“Trả lời sai.” Tô Trầm cười lạnh.

Hắn nhìn tất cả bố trí xung quanh, còn có vô số phù tự khắc xung quanh Linh tộc, trong lòng đã có chút đáp án.

“Một nghi thức hấp thụ, bọn họ đang liên tục rút năng lượng từ linh hồn của người.” Tô Trầm nói khẽ.

Linh tộc này thật hiển nhiên bị dùng là một vật hi sinh cho một nghi thức nào đó, năng lượng linh hồn khổng lồ của nó là thứ Bạo tộc cần, về phần những người chết còn lại ở trong thi hố này là dùng để cung cấp cho Linh tộc này, để nó không chết.

Trên ý nghĩa nào đó, Linh tộc này tựa như là một cái Năng Lượng Linh Hồn Chuyển Hóa Khí, không ngừng thu thập linh hồn của các sinh mệnh khác, sau đó truyền ra bên ngoài.

Là nghi thức dạng gì mà làm cho Bạo tộc phải giết chết nhiều sinh mệnh như vậy mới làm được?

Ngay cả Tô Trầm đều sinh ra hiếu kỳ nồng đậm.

“Tri thức, vô tận tri thức!” Linh tộc kia hô lên.

“Ngay cả ngươi đều không có được vô tận tri thức, cũng xứng đàm tri thức với ta?” Tô Trầm lắc đầu.

“Nhưng ta có được vừa đủ!” Linh tộc không buông tha bất kỳ một tia hy vọng nào mà hô.

Điểm ấy không sai, mỗi một tên Linh tộc đều là hạng người có học thức uyên bác, bởi vì chúng ta sống lâu không có giới hạn, lại chuyên tâm nghiên cứu cho nên có thể nói thể từng tên Linh tộc đều là một tòa tàng thư lâu phong phú.

“Nghe cũng không tệ, điều kiện tiên quyết là ta khống chế người thế nào?”

“Ta có thể giải khai linh hồn thủ hộ của ta cho ngươi, để ngươi gieo xuống linh hồn lạc ấn.”

Tô Trầm đáp: “Cách làm không tệ, đáng tiếc ta không có loại thủ pháp này.”

Linh tộc vội vã nói: “Ta dạy cho ngươi. Thả lỏng thức hải, ta trực tiếp truyền phần tri thức này cho ngươi. Loại truyền thụ này không thể làm giả được, ngươi lấy được là rõ ràng ngay.”

“Phải không?” Tô Trầm trầm ngâm lên.

“Tin ta, ta chỉ muốn thoát ly khỏi khổ cực này, cho dù làm nô cũng tốt hơn là thừa nhận dày vò như vậy!” Tên Linh tộc kia hô lên: “Có một nô lệ như ta ngươi không có bất kỳ tổn thất nào cả.”

“Vậy được rồi, ta thử xem, nhưng ngươi tốt nhất đừng có giở trò quỷ.”

“Bắt lấy tay ta!’ Linh tộc hô lên.

Tô Trầm tiến lên bắt lấy tay Linh tộc kia, hai người đặt tay cùng một chỗ, tên Linh tộc kia thả ra thiểm quang cực đại.

“Thả lỏng ý thức của ngươi, ta truyền truyền linh hồn lạc ấn cho ngươi.” Linh tộc giọng thản nhiên nói.

Tô Trầm nhắm mắt, thả lỏng thức hải.

Theo thức hải hắn mở ra, một cỗ ý thức mãnh liệt đột nhiên nhảy vào trong thức hải của hắn.

“Ha ha ha ha, tên ngu xuẩn nhà ngươi! Giao thân thể cho ta đi!” Tiếng la càn rỡ của Linh tộc vang vọng trong đầu Tô Trầm.

“Quả nhiên, ngươi chỉ muốn mượn cơ hội này cướp lấy thân thể của ta phải không?” Tô Trầm cười lạnh.

“Không sai!” Linh tộc kia cất tiếng cười to: “Tuy vì vậy mà phải bỏ đi bất hủ linh thể, nhưng tốt hơn là làm nô bộc của ngươi. Yên tâm đi, tương lai ta sẽ lấy thân phận của ngươi tiếp tục sinh tồn, thậm chí giúp ngươi xông ra uy danh càng lớn hơn!”

“Cảm ơn, nhưng không nhọc ngươi lo lắng!” Tô Trầm lạnh nhạt: “Một cái linh hồn Linh tộc thôi mà năng lượng đạt tới hai ngàn năm trăm điểm tinh thần lực, trải qua thời gian đáng kể như vậy, ta muốn nhìn thử xem ngươi cướp cơ thể của ta bằng cách nào!”

Theo hắn nói chuyện, hai mắt mở lên phòng ra rực rỡ hào quang.

Đoạt xá chưa bao giờ là một chuyện đơn giản, trình độ nào đó, nó kỳ thật là một loại đánh giá cấp độ linh hồn, so coi năng lượng linh hồn của ai cường đại hơn.

Nhưng mà đoạt xá chi tranh, không chỉ có sự khác biệt về cường độ linh hồn.

Bởi vì đoạt xá tuy là so sánh cường độ linh hồn, nhưng quyết định thằng bại không chỉ giới hạn như vậy.

Ảnh hướng nhất đến sự khác biệt của chủ - khách là yếu tố sân nhà, hầu như toàn bộ sinh mệnh trên phương diện sân nhà đều có ưu thể tự vệ bẩm sinh.

Việc này giống như kẻ thù bên ngoài xâm nhập, bên thủ thành tự nhiên nắm giữ địa lợi. Loại địa lợi này điệp gia vô số thân với thực lực của bản thân, khiến cho dù là một bên có năng lượng linh hồn kém cỏi nhất khi ở sân nhà vẫn có thể kháng trụ môt bên có năng lượng linh hồn cường đại.

Về phần ưu thế sân nhà có thể phát huy đến tình trạng gì thì tùy người mà có sự khác nhau, có một số người có năng lực tự vệ linh hồn, có thể phóng đại ưu thế sân nhà, có một số người không có, trái lại người tấn công có thủ pháp đặc thù thì có thể làm thu hẹp ưu thế lại.

Nhưng nói chung, giả thiết hai bên đều không có ưu thế đặc thù, như vậy ưu thế sân nhà của bên tự vệ ước chừng có thể tăng lên năm lần, nói cách khác, một người có hai trăm điểm năng lượng linh hồn có thể kháng trụ đối thủ đoạt xá có trên dưới một ngàn điểm năng lượng linh hồn.