← Quay lại trang sách

Chương 775 Bán đứng (Thượng)

Có tầng tâm pháp này, tốc độ các binh sĩ tu luyện từ Dẫn Khí tới Phí Huyết cảnh sẽ nhanh lên cực nhiều, hơn nữa độ ngưng tụ nguyên lực, uy lực, tốc độ thành hình của nguyên kỹ cũng lần nữa đề thăng. Chỉ là bởi mọi người đều mới luyện lần đầu, tạm thời chưa lộ ra hiệu quả nên có. Nhưng tùy theo thời gian tu luyện môn tâm pháp này lâu dần, rất nhanh mọi người sẽ ý thức được biến hóa của chính mình.

Thiên Uy quân chính đang lấy tốc độ kinh người để lột xác, đề thăng.

Lại qua hai ngày, Tô Trầm trước sau thôi diễn ra tâm pháp Phí Huyết đến Khai Dương, Khai Dương đến Khai Dương đỉnh phong.

Bởi vì là tổng kết và cải tiến, “tính toán não” phát huy ra hiệu năng kinh người, tốc độ tính toán có thể nói là ngàn lần người thường.

Thế nên thứ mà Tô Trầm dùng một ngày để hoàn thành, thật ra lại tương đương với hơn ba năm trong tình huống bình thường.

Dù là bản thân Tô Trầm cũng bị tốc độ này chấn kinh.

Sau khi tầng thứ tư Vô Cấu tâm pháp hoàn thành, tính ngưng tụ nguyên lực của Tô Trầm thành công đề thăng 400%.

Điều này đồng nghĩa với, cùng là Khai Dương cảnh, nhưng mức trữ tồn nguyên lực của hắn lại gấp năm lần người khác, uy lực là gấp đôi có thừa, nói cách khác dù sử dụng cùng một loại nguyên kỹ, song hiệu quả nguyên kỹ của Tô Trầm lại mạnh hơn người khác. Dùng vào thủ đoạn giữ nhà của hắn, đề thăng tự nhiên cũng càng thêm khủng bố.

Lúc này khí hải Tô Trầm đã thực sự thành biển, nguyên năng bắt đầu thể hiện ra hình thái hoá lỏng, lượng lớn nguyên năng trôi nổi như hơi nước, tràn ngập khắp nơi. Mỗi một điểm khí vụ đều có nguyên năng nồng đậm đến cực trí.

Nhưng đối với Tô Trầm mà nói, điều này vẫn là chưa đủ.

Nó còn chưa thực sự hoàn thành hoá lỏng.

Vô Cấu tâm pháp còn có chỗ tăng thêm.

Yêu cầu của Tô Trầm là đề thăng mà Vô Cấu tâm pháp mang đến nhất định phải đạt đến gấp bảy bình thường, thực hiện hoá lỏng hoàn toàn, như vậy mới có thể thành tựu cơ sở tốt đẹp cho ngày sau đúc liên đài.

Vậy là một vòng nghiên cứu mới lại bắt đầu.

Hai ngày sau, tầng thứ năm Vô Cấu tâm pháp hoàn thành.

Lại qua bốn ngày, tầng thứ sáu Vô Cấu tâm pháp cũng hoàn thành.

Nguyên lực ngưng tụ đạt tới gấp bảy, đồng thời Tô Trầm cũng cảm nhận được, đến bước này rồi, Vô Cấu tâm pháp đã trọn vẹn, đến mức không thể tăng thêm được nữa.

Thiên Hà cổ đạo.

Đan Ba ngồi trong doanh trướng lật xem báo cáo mặt dưới đưa lên, cau mày.

“Kỳ quái, chuyện này không đúng a?”

Trát Bỉ Khắc đứng bên cạnh hỏi:

“Thiếu thủ đang kỳ quái điều gì?”

Đan Ba gõ gõ hồ sơ trong tay, nói:

“Thiên Uy quân nhập Thiết Huyết cảnh nội ta đã không ít ngày, theo lý thuyết lương thảo của chúng sớm phải hao cạn. Tuy lúc trước bọn chúng từng cướp giật các nơi, sưu tập lương thảo, thế nhưng căn cứ tình báo trên tư liệu mà phân tích, bọn chúng dùng phần lớn lực lượng để sưu tập vật liệu kiến tạo Địa Hành chu, bởi vậy lương thảo thu được bị ảnh hưởng lớn. Theo phân tích của ta, ngày tới Điêu Vong chi vực hẳn cũng là lúc lương thảo hao hết. Kết quả thì sao? Bọn chúng không đi Điêu Vong chi vực thì cũng thôi, sau đó hẳn phải nhanh chóng sưu tập lương thảo các nơi mới đúng, kết quả lại không hề, trái lại còn chạy đi tiến công bộ lạc Lẫm Đông.”

Trát Bỉ Khắc do dự một lát rồi đáp:

“Bộ lạc Lẫm Đông cũng có lương thực.”

“Nhưng vẫn quá ít so với nhu cầu của chúng! Đó là nơi băng giá nhất trong Đống Thổ giao nguyên, sản vật ít ỏi, căn bản không tồn trữ bao nhiêu lương lực.”

Thanh âm Đan Ba rõ ràng đề cao:

“Ta đã tính qua lượng lương thực bọn chúng sưu lược trong mấy ngày nay và lượng tiêu hao mà bọn chúng cần bổ cấp. Trừ phi chúng giết toàn bộ Bạo tộc làm thịt khô, bằng không đám gia hỏa đó hẳn phải chết đói từ một tháng trước, đây là tính toán dựa theo mức hao phí thấp nhất. Nhưng thực tế là bọn chúng vẫn sống khỏe re. Như vậy ai có thể nói cho ta, đây là chuyện gì?”

Nói xong lời này, hắn rõ ràng đang rất tức giận.

Trát Bỉ Khắc cũng ngơ ngác:

“Tại sao lại như vậy?”

Trí lực của hắn chỉ đủ để hắn cảm thấy điều này là không thể tưởng tượng, trí lực của Ba Nhan thì liên điều đó cũng không cảm giác được.

Hắn lo lắng hắng giọng nói:

“Có thể là bọn chúng ăn cỏ, hoặc là thứ gì khác. Bạo tộc chúng ta đói bụng hơn nửa tháng cũng đâu đến nỗi chết.”

“Vấn đề là bọn chúng không phải Bạo tộc, quan trọng nhất là bọn chúng còn bảo trì sức chiến đấu! Nhìn nhìn tình báo này đi, ngay tại ba ngày trước, bộ lạc Thiết Chi gặp phải một nhánh phân đội Nhân tộc. Kết quả tiểu đội tinh anh của bộ lạc Thiết Chi lại bị tiểu phân đội kia tiêu diệt. Biết điều này có nghĩa gì không? Sức chiến đấu của chúng đang tăng trưởng! Trong tình hình như vậy, sức chiến đấu không giảm mà còn tăng!”

Đan Ba cưỡng ép phẫn nộ trong lòng, ngữ khí ẩn ẩn mang theo tiếng phong lôi.

Kẻ địch chạy loạn trong vòng vây, điều này không vấn đề, nhất thời tiêu diệt không xong, điều này cũng không vấn đề.

Có vấn đề chính là đối thủ không những không suy yếu, ngược lại càng đánh càng mạnh, như vậy vấn đề liền trở nên nghiêm trọng.

Đến ngay cả Trát Bỉ Khắc cũng bắt đầu cảm thấy vướng tay, hắn lắc đầu nghi hoặc nói:

“Tại sao lại như vậy?”

“Còn nữa, bộ lạc Thiết Chi nằm ở tây bộ. Vì sao Thiên Uy quân lại xuất hiện ở đó? Bọn chúng sau khi đông tiến thất bại liền rẽ về hướng tây, lẽ nào là định đi lãnh địa Thú tộc?”

Đan Ba tự lẩm bẩm.

“Có thể là chúng muốn bắt yêu thú ăn, đây có thể nguyên nhân vì sao chúng không bị đói.”

Ba Nhan ha ha nói.

“Ngươi thật sự cho rằng Thú tộc là nơi có thể mặc người lui tới?”

Đan Ba hận không thể ấn đầu Ba Nhan vào trong bùn rồi hung ác đạp cho mấy cái, song cuối cùng hắn vẫn nhịn xuống.

Sau đó hắn như đột nhiên ý thức được điều gì, cách nghĩ của Ba Nhan tuy ngu xuẩn, nhưng không chừng lại phù hợp với hiện trạng.

Thú tộc tuy cường đại song lại phân tán, lấy tính tổ chức kỷ luật của Thiên Uy quân, nếu rong ruổi trong khu vực hỗn loạn, chưa hẳn không thể tiếp tục sinh tồn.

Vấn đề duy nhất là, sinh tồn như vậy có ý nghĩa gì?

Chẳng lẽ chúng còn tính định cư ở đó?

Hay là chúng muốn trước cứ kéo dài thời gian, đợi sau khi Bạo tộc dần dần không kiên trì vây chặt lại tìm đường trở về?

Điều này không hẳn không có khả năng, chỉ có ngàn ngày làm tặc, nào có ngàn ngày phòng tặc. Bạo tộc vây chặt các con đường, song rốt cục không thể nào lâu dài, chỉ cần Thiên Uy quân nhẫn nại được, kéo dài tiếp, thì vẫn có khả năng kéo tới ngày Bạo tộc không muốn vây chặt nữa, từ đó giành được tự do.

Đây tuy là cách hơi ngốc, nhưng xác thực vẫn có thể coi là một cách tương đối hữu hiệu.

Có điều Đan Ba biết, chỉ bằng đám yêu thú rải rác nơi đó thì nuôi không nổi nhiều người như vậy.

“Nhất định là đã xuất hiện một nguồn thức ăn nào đó mà mình không biết!”

Trầm tư suy nghĩ một lúc, Đan Ba nói như chém đinh chặt sắt.

Như vậy nguồn thức ăn này sẽ từ đâu mà đến?

Đan Ba suy nghĩ một lát rồi nói:

“Thông báo A Tư Đình, bảo hắn tới gặp ta.”