← Quay lại trang sách

Chương 776 Bán đứng (Hạ)

Một ngày sau.

Trong doanh trướng của Đan Ba xuất hiện một người mặc áo bào đen.

Nếu nhìn kỹ liền sẽ phát hiện người này vóc người thấp bé, so với Nhân tộc thì còn thấp hơn một đoạn, nhìn có vẻ gầy gò tiều tụy, đứng trước mặt người Bạo tộc thân hình cao lớn cứ như một tên người lùn.

Hiển nhiên là một tên Áo tộc!

Cũng chỉ ở chỗ này, Áo tộc mới có thể tồn tại gần như bán công khai.

Thời khắc này tên Áo tộc kia đứng phía dưới, cúi người chào Đan Ba cúi:

“A Tư Đình tham kiến thiếu thủ bộ lạc Sa Tích vĩ đại, xin hỏi ngài tìm ta có chuyện gì?”

Đan Ba thẳng thắn nói:

“Thiên Uy quân giành được lương thảo không rõ lai lịch, ta muốn biết những lương thảo này từ đâu mà có.”

Tên Áo tộc gọi A Tư Đình rõ ràng thoáng ngẩn ra:

“Ta làm sao biết được?”

Đan Ba hừ một tiếng:

“Đừng cho ta là kẻ ngốc, A Tư Đình, ta biết Phục Hưng Chi Môn và Vĩnh Sinh Điện Đường bên phía Nhân tộc một mực có liên hệ. Có một số việc chúng ta chỉ mắt nhắm mắt mở, tùy ý các ngươi phát tài, đó là bởi vì có lúc còn cần dùng đến các ngươi. Giờ chính là thời điểm muốn dùng đến các ngươi, chuyện lớn như vậy mà các ngươi không thu được chút tin tức nào ư? Nói cho ta, rốt cục Thiên Uy quân đã được viện trợ từ đâu?”

A Tư Đình lắc lắc đầu:

“Xin lỗi, thiếu thủ Đan Ba, ta thật sự không biết ngươi đang nói cái gì.”

Xoạt!

Đan Ba vọt tới, vung tay bóp chặt yết hầu A Tư Đình:

“Tên người lùn chết tiệt này ngươi còn cố giả vờ? Từ ánh mắt ngươi ta đã biết ngươi đang nói dối! Nói cho ta chân tướng, bằng không ta làm thịt ngươi ngay bây giờ!”

Tên khốn nạn chết tiệt!

A Tư Đình bị Đan Ba niết cho không thở nổi.

Lấy thực lực mà luận, A Tư Đình hoàn toàn không sợ Đan Ba, hắn thân làm đại Áo thuật sư, một cánh tay liền có thể đánh bay Đan Ba.

Nhưng hắn không thể!

Hiện tại không còn là thời đại của Áo tộc, Áo tộc bây giờ chỉ có thể lay lắt hơi tàn dưới sự che chở của Bạo tộc, đồng thời thông qua phục vụ bọn họ để thu được chút cơ hội.

Làm đánh đổi, đối mặt Đan Ba hắn chỉ có thể cúi đầu nghe lệnh, dù bây giờ Đan Ba thật sự muốn giết hắn, hắn cũng chỉ còn biết chịu đựng!

“Ta... Ta nói...”

A Tư Đình nỗ lực nói.

Ầm.

Đan Ba lỏng tay ra, A Tư Đình ngã bệt xuống đất.

“Cho ta đáp án!”

Đan Ba sáp mặt lại gần nói.

“Là Tô Trầm, là hắn mang đến lương thực.”

A Tư Đình đành chịu nói.

“Tô Trầm?”

Đan Ba sững sờ.

Với cái tên này, hắn quá đỗi quen thuộc.

Mãi đến tận bây giờ, thỉnh thoảng hồi tưởng lại lần tranh đoạt ở Kim Thủy di tích mười một năm trước, tâm tạng Đan Ba vẫn còn đau nhói.

Đó là lần bại trận duy nhất trong cuộc đời hắn, dù cho việc đó không phải lỗi của hắn, nhưng vẫn cứ lưu lại ấn tượng không thể xóa nhòa trong lòng Đan Ba.

Tại sao lại là hắn?

“Nói cho ta hết thảy.”

Thanh âm Đan Ba đột nhiên trở nên âm lãnh.

Trong quân doanh, Đan Ba bình tĩnh ngồi đó, trong lòng lại cuộn lên một mảnh kinh đào hải lãng.

Tô Trầm!

Hắn chỉ bằng một người mà có thể cung dưỡng nổi một đội quân tám ngàn người?

Nếu không phải A Tư Đình sống chết phát thệ, Đan Ba thật không dám tin điều này.

Vì thế hắn hỏi đi hỏi lại A Tư Đình rất nhiều vấn đề, mãi đến khi xác nhận A Tư Đình đã khai ra hết những gì mình biết, lúc ấy mới đình chỉ truy vấn.

“Nói như vậy, hắn tới đây là để cứu đạo sư Thạch Khai Hoang? Mà tài phú hắn giành được là thông qua bán ra các loại công pháp vô huyết trùng kích ở trong thế giới Mộng? Hơn nữa tài phú hắn giành được có tới hơn mười ức?”

“Đúng thế.”

A Tư Đình trả lời:

“Kỳ thực lúc ta biết tin tức này cũng khó mà tin tưởng. Có điều chuyện này ở trong Vĩnh Sinh Điện Đường đã không còn là bí mật, rốt cuộc lúc trước buôn bán Tam Dương dược tề, Tô Trầm đã hợp tác với Vĩnh Sinh Điện Đường. Vĩnh Sinh Điện Đường cũng nhờ đó mà thu được lượng lớn tài phú. Hai năm trước sở dĩ giá cả một ít tài nguyên trân quý tăng vọt cũng là bởi bọn hắn trắng trợn thu mua. Mà trước đây không lâu, Tô Trầm lần nữa tung ra một loại bí pháp mới, tên là Dung Huyết đồ đằng. Loại bí pháp này chuyên dùng cho binh sĩ cấp thấp vận dụng, có thể đề thăng sức chiến đấu trên diện rộng. Nếu ta đoán không sai, chiến lực Thiên Uy quân đề thăng hẳn là có liên quan đến chuyện này. Đúng rồi, loại đồ đằng kia hình như lại giúp hắn kiếm lời mấy ức nguyên thạch... Gia hỏa này thực sự rất có tiền.”

Nói tới đây giọng điệu A Tư Đình đầy vẻ thổn thức.

“Dung Huyết đồ đằng?”

Đan Ba cả kinh nói, hai chữ đồ đằng khiến hắn theo bản năng cảm thấy có gì đó không hay.

“Đúng, một loại bí pháp thông qua xăm đồ đằng đặc thù giành lấy lực lượng càng mạnh, có phần tương tự như đồ đằng Bạo tộc, đúng không?”

A Tư Đình cười nói:

“Hắn chính là căn cứ bí pháp đồ đằng của Bạo tộc mà cải biến ra.”

“Hí!”

Đan Ba hít vào một hơi khí lạnh.

Tên Tô Trầm này, sao có thể làm được đến mức ấy?

Trong đầu lần nữa hiện ra hình ảnh Tô Trầm, Đan Ba đột nhiên ý thức được điều gì.

Nếu còn để cho Tô Trầm tiếp tục làm vậy, có lẽ tương lai không xa, Bạo tộc liền phải đối mặt với tai họa diệt tộc.

Nhất định phải giết hắn bằng bất cứ giá nào!

Trong đầu Đan Ba bốc lên suy nghĩ này.

Hắn nhìn về phía A Tư Đình:

“Hắn sau khi tiến vào, liền không đi tìm các ngươi?”

A Tư Đình thở dài lắc đầu:

“ Phía Vĩnh Sinh Điện Đường đúng là có nói cho hắn, có chuyện có thể tìm chúng ta hỗ trợ. Nhưng thưa thiếu thủ Đan Ba, Tô Trầm thật sự chưa đi tìm chúng ta. Có lẽ từ vừa bắt đầu hắn đã không nghĩ tìm chúng ta hỗ trợ. Hắn không tín nhiệm chúng ta.”

“Nhưng các ngươi vẫn cho hắn địa đồ! Nếu không có địa đồ, sao hắn có thể lui tới tự nhiên trên lãnh địa Bạo tộc!”

Đan Ba tức giận nói.

“Chuyện này... Chuyện này không thể trách chúng ta. Chúng ta đưa cho Vĩnh Sinh Điện Đường, Vĩnh Sinh Điện Đường lại đưa cho hắn, chứ không phải chúng ta trực tiếp đưa cho hắn.”

A Tư Đình giải thích.

“Đó cũng là trách nhiệm của các ngươi! Đám khốn nạn chết tiệt các ngươi, vì lợi ích, bí mật gì cũng dám bán!”

A Tư Đình thầm mắng trong lòng, nếu không như vậy, sao có khả năng cung cấp tin tức cho ngươi? Muốn chỗ tốt, lợi ích lại không chịu nhả, thiên hạ nào có chuyện tiện nghi như vậy?

Không có Phục Hưng Chi Môn, Tô Trầm vẫn có thể kiếm được địa đồ, ngược lại là Đan Ba, bị hố chết cũng chưa chắc biết là chuyện gì.

Tác dụng của Phục Hưng Chi Môn trong Bạo tộc là lợi nhiều hơn hại, chính vì nguyên nhân này Bạo tộc mới có thể dung nhẫn bọn hắn. Nhưng giờ nghe ngữ điệu Đan Ba lại như thể hết thảy đều là bọn hắn làm sai.

Nhưng mà, cái nồi này hắn lại không thể không cõng.

Không có đạo lý gì hết, chỉ là bởi Bạo tộc cường thế.

Nếu Bạo tộc mạnh, như vậy sai chỉ có thể là Áo tộc, là Phục Hưng Chi Môn.

Vì vậy A Tư Đình đành chỉ biết cúi đầu nói:

“Bán ra địa đồ là Lai Ân trong Phục Hưng Chi Môn chúng ta làm, vậy trở về ta liền làm thịt hắn, thỉnh tội với thiếu thủ.”