← Quay lại trang sách

Chương 800 Đùa chết

“Không!”

Hắn lẩm bẩm một tiếng.

Vô luận thế nào, hắn không thể chấp nhận chuyện một đại Áo thuật sư ngũ hoàn tương đương với Diêu Quang cảnh như mình lại bại trong tay một tên Khai Dương Nhân tộc.

“Ý chí không có nghĩa lý gì, cường đại mới là căn bản!”

“Nếu cắn răng liền có thể chiến thắng cường địch, vậy còn cần thực lực làm gì?”

“Tập trung chú ý, phóng thích, Áo thuật chính là vô địch!”

A Tư Đình phảng phất nghe được tuyên ngôn ngày xưa của mình.

Thật thú vị, bản thân đã từng tin tưởng thực lực, không tin tưởng tiềm lực và bạo phát, nhưng hiện tại, hắn lại bắt đầu ỷ lại bạo phát.

Đại Áo thuật sư bạo phát rất gian nan.

Đại Áo thuật sư bạo phát cũng rất khủng bố.

A Tư Đình một lần nữa tụ tập lên toàn bộ lực lượng trên người, thế là không gian lần nữa tràn đầy cảm giác uy hiếp, đến ngay cả Tô Trầm cũng cảm nhận được nguy hiểm cự đại ẩn giấu trong đó.

A Tư Đình muốn thi triển Áo thuật lục hoàn.

A Tư Đình là Áo thuật sư ngũ hoàn, bình thường chỉ có thể sử dụng Áo thuật ngũ hoàn, nhưng cũng như người người đều gắng sức đột phá tự thân, đại Áo thuật sư cũng luôn tìm kiếm phương pháp thi pháp vượt giai. Ở thời Áo Thế đế quốc, Áo tộc đã phát minh mấy chục loại phương pháp thi pháp vượt giai, chính vì nguyên nhân này Tô Trầm không ngạc nhiên khi thấy A Tư Đình có thể thi triển Áo thuật lục hoàn.

Nhưng cũng chính là bởi vì là sử dụng vượt giai, thế nên Astin chỉ có thể sử dụng Chước Nhiệt Quang Huy. Chước Nhiệt Quang Huy dù là Áo thuật lục hoàn, nhưng vì là Áo thuật có tính thương tổn quần thể, vì vậy uy lực không hơn được Hắc Tử Quang Ba bao nhiêu. Năm đó lúc A Tư Đình lựa chọn nó, là bởi hắn cảm thấy khả năng gặp tình huống bị vây chặt sẽ nhiều hơn tình huống bị cường giả truy sát.

Mãi đến tận bây giờ, hắn mới bắt đầu hối hận về lựa chọn của mình.

Chước Nhiệt Quang Huy giải quyết không được đối thủ, nhưng chí ít hắn nhìn thấy Áo thuật lục hoàn uy hiếp được Tô Trầm.

Một Áo thuật lục hoàn đơn thể cường đại tuyệt đối có thể giết chết đối thủ.

Vì vậy thời khắc này, rốt cục hắn đi đến quyết định đập nồi dìm thuyền liều chết đến cùng.

Một phiến quang trạch xanh lá ngưng tụ lại, lục văn ba động, biểu hiện Áo thuật sắp sửa thi triển này có độc tính cường đại, song không chỉ có vậy.

Phiến quang trạch xanh lá vừa xuất hiện, một hư ảnh nữ thể mang theo mị hoặc vô hạn cũng đột nhiên xuất hiện theo, đầu ngẩng lên tán phát ra nhạc âm ai thương.

Thanh âm này đầy mê hoặc, khiến người có cảm giác cam tâm tình nguyện muốn thần phục.

Cùng lúc đó thân thể A Tư Đình cũng tấn tốc suy bại —— đây là hậu quả của thi triển Áo thuật vượt giai, sinh mệnh lực của hắn chính đang bị bòn rút đi.

“Đi, U Hồn Chi Nữ, giết chết tên khốn kia!”

Nữ yêu mang đầy vẻ mị hoặc kia cười với Tô Trầm, độc tố như biển ào ào trút tới.

“Thì ra là vậy? Đồng thời có hai tầng công kích là độc tố và linh hồn, hỗ trợ lẫn nhau. Công kích linh hồn phá hủy ý chí mục tiêu, đồng thời sẽ tiến một bước tước giảm kháng cự với độc tố của mục tiêu, ở chiều ngược lại độc tố cũng sẽ hạ thấp năng lực kháng cự của linh hồn đối phương. Chẳng qua như vậy cũng có nghĩa độc và công kích linh hồn nếu tách ra thì cũng không đáng sợ lắm, chỉ khi tổ hợp lại mới tăng thêm hiệu quả cộng hưởng... À, hiểu rồi, đây hẳn là hai loại Áo thuật tứ hoàn tổ hợp lại, đây là một Áo thuật tổ hợp, khó trách ngươi có thể thi pháp vượt giai, bởi vì bản thân ngươi đã nắm giữ chắc cơ sở rồi.”

Trên người Tô Trầm toả ra quang trạch nhàn nhạt, không chỉ chặn lại thế xâm tập của nữ yêu xanh lét kia, thậm chí còn có dư lực đánh giá Áo thuật này.

“Điều này, điều này sao có thể?”

A Tư Đình chấn kinh nhìn Tô Trầm.

Hắn sao có thể dễ dàng ngăn trở U Hồn Chi Nữ của mình như vậy được.

Tô Trầm có vẻ đồng tình nhìn nhìn A Tư Đình:

“Sự thông minh của ngươi kém xa so với thực lực của ngươi. Lẽ nào trước khi tới đây ngươi không nghe qua ta là người thế nào ư? Tốt xấu gì ta cũng được coi là nửa dược tề sư cấp đại sư, bằng một độc thuật cấp tứ hoàn đã nghĩ hạ độc ta? Còn cả cái linh hồn xâm tập này nữa, ngươi quên Áo thuật khống chế tinh thần lúc trước thất bại thế nào rồi à?”

A Tư Đình trố mắt cứng lưỡi nhìn Tô Trầm.

Nữ yêu giương nanh múa vuốt giữa trời, lại không cách nào xâm nhập tâm thần Tô Trầm.

Bức tường tâm linh cường đại của Tô Trầm khiến nàng không cách nào đột phá được.

Áo thuật lục hoàn rất cường đại, đặc tính hai tầng công kích linh hồn và độc tố càng là thứ có thể đối phó tuyệt đại đa số đối thủ, dù là Lý Sùng Sơn gặp phải loại Áo thuật này cũng không dám cứng đối cứng.

Nhưng thủ đoạn mạnh mẽ đến đâu mà dùng sai đối thủ thì cũng vứt, uy lực giảm yếu đi nhiều.

Tô Trầm có thể nói là khắc tinh của tất cả Áo thuật loại linh hồn và kịch độc, dùng sai cách thì kết quả chỉ có thể là thất bại.

“Giờ, nên tới lượt ta?”

Tô Trầm cười gằn nhìn đối thủ.

Tóc A Tư Đình đã bạc trắng.

Bất luận hiệu quả thế nào, cái giá của Áo thuật lục hoàn này thực sự quá cao.

“Chết!”

Tô Trầm bạo quát một tiếng, vung đao lên.

Khanh!

Tiếng đao vang lanh lảnh truyền ra, như rồng gầm phượng đề, trảm phá thương khung, phá tan mây mù, hóa thành đao hà cuồn cuộn trút tới.

Thời khắc này, Tô Trầm rót hết tinh khí thần, điện hỏa quang vào trong một đao kia.

Uy lực bàng bạc, khí thôn vạn tượng!

Quá khủng bố, tên thanh niên bất quá chỉ mới Khai Dương cảnh này sao có thể chém ra công kích mà chỉ Diêu Quang cảnh mới có thể làm được?

A Tư Đình ngơ ngác, nhưng hắn không còn thời gian để suy nghĩ nữa.

Gần trăm năm kinh nghiệm nhân sinh và chiến đấu phong phú khiến hắn gần như bản năng tung ra mấy Áo thuật thủ hộ, đồng thời thân ảnh rơi vào trong một phiến hư vô.

Hắn muốn lui.

Hắn muốn kéo dài, kéo tới lúc Bạo tộc chạy tới, sau đó lại giết chết đối thủ.

Đao quang như cắt mỡ bò cắt ra từng vòng từng vòng Áo thuật thủ hộ, chém tới A Tư Đình, thân ảnh A Tư Đình phiêu hốt như gió như mây, đây là Áo thuật hư hóa sở trường của hắn, có thể khiến bản thân tạm thời đứng ở thế bất bại, nhưng cũng bởi vậy mà sức phản kích trở nên yếu ớt không đáng kể. Giờ phút này, hắn chỉ muốn kéo dài thời gian.

Nhưng mà càng kéo dài, hắn lại càng cảm thấy kỳ lạ.

Tại sao đến giờ Bạo tộc vẫn chưa chạy tới?

Tốc độ đám gia hỏa kia sao chậm quá vậy?

“Ngươi đang thắc mắc sao bọn họ còn chưa tới, đúng không?”

Tô Trầm đột nhiên nói.

Tâm tạng A Tư Đình đột nhiên nhảy một cái, khắc này hắn cảm thấy có thể Tô Trầm sẽ nói ra điều mà hắn hoàn toàn không muốn nghe.

Tô Trầm lại nói tiếp:

“Dung nhân ngồi chờ kết quả, trí giả tìm kiếm đáp án. Nếu ta là ngươi, ta tuyệt đối sẽ không chờ đến bây giờ mới cảm thấy kỳ lạ, mà sẽ cảm thấy kỳ lạ ngay từ lúc đối thủ bỏ mặc ta truyền tấn tin tức... Thắc mắc tại sao đối thủ lại tùy ý để ta làm vậy.”