← Quay lại trang sách

Chương 830 Làm khó lẫn nhau

“Liên quan tới điều thứ nhất ta cho rằng ngươi không cần để ý. Giải quyết vấn đề mấy vạn năm nay Bạo tộc không giải quyết được vốn không phải chuyện dễ dàng, dù ta hoàn thành được thì cũng không thể không mượn chút thủ đoạn bên ngoài. Dùng thuốc, đó là phương pháp đơn giản nhất. Có thể đạt đến mục đích là được rồi, ngươi cần gì phải để ý? Huống hồ giờ là ta trả tiền trước, chờ sau khi ngươi đưa vật mà ta muốn cho ta, ta tự nhiên sẽ cho ngươi phối phương của dược tề.”

“Như vậy điều thứ hai thì sao?”

Đan Ba hỏi, đối với hắn đây mới là điều quan trọng nhất.

Tô Trầm trả lời:

“Đương nhiên là phải vô dụng đối với dũng sĩ thánh điện. Nếu cũng có hiệu quả đối với dũng sĩ thánh điện, vậy chẳng phải đồng nghĩa Bạo tộc sẽ đánh vỡ giới hạn sáu lần tẩy lễ? Thôi đi Đan Ba, đừng nói giờ ta còn không làm được điểm ấy, dù có thể làm được, ta cũng không đi đánh vỡ. Loại công pháp này chỉ có thể khiến Bạo tộc không có nguyên năng thăng cấp thành Dẫn Khí cảnh, Bạo tộc đạt đến cấp độ Dẫn Khí trở lên tu luyện sẽ không có bất kỳ tác dụng gì. Không chỉ vậy, tu luyện nó cũng tương đương với một lần thánh điện tẩy lễ, vì vậy người tu luyện qua loại công pháp này, liền bằng với giảm đi một lần tẩy lễ. Nói tóm lại, ta tuyệt đối sẽ không sáng tạo ra tồn tại mạnh mẽ hơn Hoàng Cực cảnh của Nhân tộc.”

“Quả nhiên là vậy.”

Đan Ba không quá ngạc nhiên với hồi đáp của Tô Trầm.

Nếu thánh điện tẩy lễ và công pháp của Tô Trầm kết hợp được với nhau, quả thực có thể sáng tạo ra tồn tại vượt qua cực hạn hiện có, đây là điều Tô Trầm không thể nào đi làm.

“Thế nếu là phương pháp không dễ phổ biến thì sao?”

Đan Ba hỏi.

Tô Trầm ngẩn ngơ:

“Ý ngươi là gì?”

Đan Ba đi tới, ngồi xuống bên người Tô Trầm:

“Ta biết ngươi muốn cái gì, Tô Trầm. Thế nhưng ngươi đã nghĩ tới chưa, chuyện ngươi yêu cầu, đối với ta mà nói gần như là điều không thể thực hiện. Chí ít trong vòng trăm năm tới, ta không thể nào thực hiện.”

“Trăm năm tới...”

Tô Trầm nghiền ngẫm lời này, như có suy tư:

“Ngươi định nói...”

“Lực lượng!”

Đan Ba nói:

“Lực lượng của ta, lực lượng của đại tù trưởng! Ngươi nên hiểu, đây là thế giới lực lượng lên tiếng, chỉ có đầu óc thôi thì chưa đủ, còn thiếu rất nhiều!”

Đúng, đây là thế giới thực lực lên tiếng, bất luận đầu óc ngươi thông minh đến đâu, nhưng nếu thực lực không đủ, liền nhất định không thể bước lên đỉnh phong.

Vấn đề lớn nhất của Đan Ba chính là hắn còn quá trẻ, thực lực cũng không đủ.

Tuy hắn có được trí tuệ mà phần lớn Bạo tộc không có, nhưng thực lực cá nhân không đủ lại là nhược điểm lớn nhất của hắn.

Đây là thời đại cường giả, bộ lạc không có một đôi vai cường đại chống đỡ thì không được, chỉ dựa vào đầu óc, con đường Đan Ba có thể đi nhất định có hạn.

Chính vì nguyên nhân này, Đan Ba luôn khát cầu đề thăng lực lượng.

“Nguyên Năng Thánh Điện ở Cổ Lan bảo, đây cũng là thủ đoạn lớn nhất mà bộ lạc Liệt Diễm dùng để kiềm chế những bộ lạc khác. Nếu có bất kỳ bộ lạc nào lộ ra tâm tư bất trung, bộ lạc Liệt Diễm liền sẽ nghĩ ra trăm phương ngàn kế cắt giảm tiêu chuẩn của bọn họ, thậm chí từ chối chấp nhận cho bọn họ tẩy lễ.”

Đan Ba nói:

“Hiện tại ta mới chỉ trải qua hai lần thánh điện tẩy lễ, trong tương lai, nếu chỉ dựa vào tự mình rèn luyện, thứ duy nhất có thể tiếp tục đề thăng chính là cấp bậc dũng sĩ đồ đằng, nhưng nguyên năng thì chú định sẽ dừng bước. Nếu ngươi không thể giúp ta đề thăng thực lực, ngươi vĩnh viễn đừng hy vọng ta có thể làm được điều ngươi muốn ta làm. Bởi khoảnh khắc khi mục đích của ta bại lộ, liền cũng là khoảnh khắc ta bị Nguyên Năng Thánh Điện từ chối! Mà lấy thực lực hiện tại của ta, tối đa ta chỉ có thể đối phó một ít bộ lạc nhỏ, thậm chí đối phó bộ lạc tầm trung cũng không nắm chắc, nguyên nhân rất đơn giản... Ta không thể ứng đối yêu cầu Tháp Khố Sa của bất luận một đại tù trưởng có thực lực nào. Ý nghĩa của Tháp Khố Sa, chắc ngươi không cần ta phải giải thích chứ? Dù sao năm đó ngươi từng dùng phương pháp này để đánh bại người chúng ta.”

Tô Trầm cũng ngây ngốc.

Vấn đề này hắn quả thực chưa nghĩ qua.

Nhìn bộ dạng trợn mắt há mồm của hắn, trên mặt Đan Ba rốt cục lộ ra nụ cười chiến thắng:

“Làm sao, vượt ngoài dự liệu? Ta thích nhìn vẻ mặt hiện tại này của ngươi.”

“Ách...”

Tô Trầm nhún nhún vai:

“Được rồi, ta thừa nhận vấn đề này ta tính sai. Thế nên giờ ngươi cho rằng ăn chắc được ta, trừ phi ta giải quyết vấn đề công pháp và thánh điện tẩy lễ không tương dung, bằng không ngươi nhất định không cách nào lớn mạnh?”

“Không sai. Có lẽ ta có thể dựa vào quỷ kế và da mặt dày đánh bại một bộ phận đại tù trưởng thực lực mạnh hơn ta, chinh phục một ít bộ lạc tầm vừa và nhỏ, nhưng ngươi hẳn phải biết, chuyện đó tất không lâu dài, hơn nữa sẽ chôn xuống hậu hoạn vô cùng. Thiên tính của Bạo tộc khiến bọn hắn không khuất phục dưới chân kẻ yếu. Chỉ có cường giả thực sự mới có thể chỉ huy Bạo tộc, đây là truyền thống vạn năm của Bạo tộc. Thế nên ta chỉ có thể áp chế nhất thời, chứ nhất định không thể áp chế một đời. Trong khoảng thời gian đó, ngươi nhất định phải giải quyết vấn đề này cho ta.”

“Mẹ nó, ngươi cho rằng ăn chắc ta rồi?”

Tô Trầm giật mình nhìn Đan Ba.

“Thì cũng như ngươi cho rằng ăn chắc ta thôi.”

Đan Ba không chút khách khí đáp.

Hai người cứ thế nhìn nhau, đột nhiên đồng thanh cười vvang.

Cười hồi lâu, Tô Trầm nói:

“Thú vị, trước nay luôn là ta tính kế người, không ngờ lần này lại bị người khác tính kế, hơn nữa còn là một tên Bạo tộc.”

“Nếu không phải vậy thì sao ngươi đánh chủ ý lên đầu ta?”

Đan Ba hỏi ngược lại.

“Nói cũng đúng.”

Tô Trầm gật đầu:

“Nếu như không phải nhân vật như ngươi, sao đáng giá ta phải đi lao tâm lao lực?”

“Như vậy là ngươi đồng ý?”

“À.”

Tô Trầm không trực tiếp hồi đáp vấn đề này, mà chắp tay thong thả dạo bước qua lại.

Nghĩ ngợi hồi lâu hắn mới nói:

“Nếu muốn giải quyết vấn đề công pháp và thánh điện tẩy lễ không tương dung thì ta cần phải có hiểu biết đầy đủ về Nguyên Năng Thánh Điện. Trước khi tiếp xúc được với nó, ta không thể nào giải quyết vấn đề này.”

“Ý ngươi là, chỉ cần ngươi tiếp xúc được với Nguyên Năng Thánh Điện, ngươi liền có thể giải quyết vấn đề?”

“Chỉ có thể nói nắm chắc phần nào, nhưng không thể xác định.”

Sau khi có được kế toán cơ tinh thể linh hồn, năng lực nghiên cứu của Tô Trầm được đề thăng trên diện rộng, đối với bản thân có đầy đủ tự tin. Ngược lại chuyện tiếp xúc Nguyên Năng Thánh Điện bằng với cấp cho Đan Ba một nan đề, cũng xem như là Tô Trầm có ý làm khó Đan Ba một thoáng.

Không ngờ Đan Ba lại điềm nhiên đáp:

“Nói như vậy, ta phải dẫn ngươi đi Cổ Lan bảo một lần.”

“Đi Cổ Lan bảo? Ngươi mang ta?”

Tô Trầm kinh ngạc.

“Đúng vậy. Không phải ngươi biết biến hóa ngụy trang ư? Vậy ngươi cứ giả thành dũng sĩ Sa Tích đi. Ta thân là đại tù trưởng bộ lạc Sa Tích, mỗi năm đều có thể từ Thiết Huyết quốc độ giành lấy tiêu chuẩn nhất định, đề cử mấy vị dũng sĩ là chuyện không khó. Vấn đề duy nhất là... Ngươi... Có dám đi hay không.”

Trên mặt Đan Ba lộ ra ý cười bỡn cợt.