← Quay lại trang sách

Chương 832 Chú Kim sơn

Mặc kệ Đan Ba nói đúng hay sai, chí ít thời khắc này thuyết từ của Đan Ba quả thực đã đánh động hắn, khiến hắn rất tán thành.

Tô Trầm gật đầu nói:

“Ngươi nói không sai, Nhân tộc đã mất đi đấu chí quá lâu. Ở điểm này, chúng ta không bằng các ngươi.”

Đan Ba cười càng lúc càng thoải mái:

“Vì vậy ngươi xem, chúng ta tìm tới điểm chung. Tô Trầm, ta biết những điều ngươi nói ở Vụ Hoa Diêm Chiểu chưa hẳn thật tâm. Nhưng hiện tại, ta hi vọng ngươi có thể nghiêm túc nghĩ về nó. Biết đâu thành tựu tương lai của ngươi sẽ không chỉ là chấn hưng Nhân tộc...”

“... Ngươi coi trọng ta quá.”

Tô Trầm triệt để không nói gì.

Vốn những lời dùng để dao động Đan Ba, giờ lại bị Đan Ba ném lại, cảm giác kỳ lạ này khiến hắn không biết nên nói gì cho phải.

Trong nội tâm bùng lên nghi hoặc, đến cùng là mình dao động Đan Ba, hay là Đan Ba dao động mình?

“Ta chỉ mang đến cho ngươi một mục tiêu để khích lệ thôi. Bất kể nói thế nào, trước tiên phải làm cho tốt chuyện bây giờ cái đã.”

Đan Ba cười to:

“Lục Yêu, bay lên cho ta!”

“Hí!”

Độc dịch phi long vương đáp lại bằng tiếng rít gào cao vút.

Độc dịch phi long bay hơn mười ngày, cuối cùng đi tới Cổ Lan bảo.

Trải qua hơn hai vạn năm phát triển biến thiên, hiện tại Cổ Lan bảo sớm đã không còn là thiên đường kỳ tích như trước, mà thực sự là một toà sắt thép hùng thành.

Đi tới Cổ Lan bảo, thứ phản chiếu vào trong mắt đầu tiên là một phiến sơn phong đúc từ sắt thép.

Đúng, không sai, núi kim loại thuần túy như là phá đất mà lên, xông thẳng chân trời, phảng phất một thanh lợi kiếm hình tròn bao phủ cả tòa Cổ Lan bảo bên trong.

Đây chính là Chú Kim sơn tiếng tăm lừng lẫy.

Chú Kim sơn có thể nói là kiến trúc vĩ đại nhất trong lịch sử Trí tộc, ngoại trừ Thiên Không thành của Vũ tộc ra, thì không còn thứ nào có thể đưa ra so sánh với nó.

Chỗ bất đồng chính là, Thiên Không thành của Vũ tộc là kết tinh của trí tuệ, đại diện cho sức sáng tạo cực hạn của Trí tộc, là tuyệt tác năm đó Áo Thế đế quốc hao tận vô số nhân lực vật lực mới nghiên cứu chế tạo thành công.

Chú Kim sơn của Bạo tộc lại là kết tinh của ngu muội ngu xuẩn.

Đúng không sai, tòa kiến trúc kim loại vĩ đại này không phải bởi trí tuệ mà tồn tại, mà là bởi vì sự ngu xuẩn của Bạo tộc.

Năm đó sau khi phát hiện Cổ Lan chi địa, Bạo tộc kinh là thiên đường, liền lấy đó làm đô thành, bắt đầu quá trình kiến thiết dài đến 1.800 năm.

Có điều sau khi hoàn thành kiến thiết, tùy theo nhân khẩu ngày càng tăng trưởng, Bạo tộc dần cảm thấy đất đai Cổ Lan bảo không đủ dùng.

Vì mở rộng đất đai để sử dụng, lại thêm Cổ Lan bảo bị vây trong sơn cốc, dựa vào một một thông đạo dưới nước phát hiện lúc trước mới tìm ra, ra vào lui tới thực sự bất tiện. Thế là Bạo tộc liền đề ra một đề án điên rồ: Dỡ xuống hai ngọn núi lớn vây quanh Cổ Lan bảo, cùng núi tranh đất, tranh đường.

Ý tưởng điên rồ, tư duy quái gở đó, nếu đặt ở Nhân tộc tuyệt đối sẽ thành chuyện khiến người ta cười đến rụng răng, người đề xuất đề án đoán chừng lập tức sẽ bị cách chức.

Nhưng ngươi vĩnh viễn không cách nào dùng đầu óc của một người bình thường đi suy xét một kẻ nhược trí.

Khi mục tiêu là một quần thể nhược trí thì chuyện quái gở đến mấy cũng đều có khả năng xuất hiện.

Đúng, đề án quái gở này được thông qua.

Đối với Bạo tộc mà nói, đào đi hai ngọn núi thì có gì mà không thể. Không nhìn thấy lúc trước chúng ta còn kéo Nguyên Năng Thánh Điện từ Áo Thế đế quốc đến tận Cổ Lan bảo?

Thứ Trí tộc khác không làm được, không có nghĩa là Bạo tộc ta không làm được.

Thành thực mà nói, cứ phàm là chuyện đơn giản bạo lực chỉ cần khí lực là đủ, vậy đối với Bạo tộc mà nói thì không phải là kỳ tích không thể hoàn thành.

Thế nên loại chuyện như mang đi Nguyên Năng Thánh Điện Bạo tộc có thể làm được, san bằng hai ngọn núi Bạo tộc cũng có thể làm được.

Cứ thế, Bạo tộc đã bắt đầu tráng cử Ngu Công dời núi của mình.

Ngu Công chỉ là một nhà, Bạo tộc lại là một tộc.

Kết quả liền là, chỉ dùng ba trăm năm, Bạo tộc rốt cục đào hết hai ngọn núi lớn kia, san bằng.

Nhờ vậy Cổ Lan bảo không còn là mảnh đất kỳ tích ẩn nấp trong sơn cốc, mà đã thành một tòa đô thành vĩ đại giữa hoang dã mênh mông.

Thế nhưng rất nhanh, Bạo tộc liền phải trả giá cho sự ngu xuẩn của mình.

Sau khi san bằng hai ngọn núi lớn, bọn hắn mới phát hiện hoàn cảnh của Cổ Lan bảo nhanh chóng xảy ra biến hóa. Mảnh đất từng là nơi thiên đường chính đang nhanh chóng hoang vu, không có hai ngọn núi lớn bảo vệ, hoàn cảnh khí hậu cằn cỗi của bắc bộ chính đang cấp tốc phá hủy sinh thái Cổ Lan bảo. Nếu không phải Vĩnh Hằng Chi Hồ vẫn còn tồn tại, cung cấp tài nguyên sinh tồn tất yếu cho phiến thổ địa này thì e rằng Cổ Lan bảo sớm đã xong rồi.

Tình hình đó khiến hết thảy Bạo tộc kinh hoảng.

Bọn hắn lần nữa tụ tập lại, thảo luận nên giải quyết vấn đề này như thế nào.

Thế là lại một đề án quái gở nữa xuất hiện.

Có Bạo tộc cho rằng, nếu đã do chúng ta san bằng núi mới dẫn đến tình cảnh như vậy, thế chúng ta lần nữa chất lên ngọn núi là xong?

Tư duy quái gở không thể nào tưởng tượng, nhưng lại lần nữa được thông qua.

Suy nghĩ của Bạo tộc đơn giản, trực tiếp, bạo lực vậy đấy: Nếu san bằng núi mà thành ra như vậy, thế thì phục hồi nó như cũ thôi.

Trời cao thương xót, ý tưởng đáng thương của bọn họ lúc này rốt cục phát huy tác dụng.

Có Bạo tộc nói, nếu đã muốn dựng lại núi, vậy dứt khoát làm một cái toàn bằng kim loại đi, rắn chắc bền bỉ, còn có thể dùng làm tường thành.

Thế là đề án này được thông qua.

Tiếp sau đó, Bạo tộc bắt đầu quá trình tạo núi.

Năm đó bọn hắn đào đi hai ngọn núi, dùng ba trăm năm.

Mà đúc lại núi lại tốn thời gian gấp hai mươi lần.

Điều này trực tiếp dẫn đến hai bộ lạc cường đại suy sụp, chính là Đồ Lục Chi Phủ và bộ lạc Hồng Ưng.

Sáu ngàn năm sau, Chú Kim sơn rốt cục hoàn thành, Cổ Lan bảo cũng sớm khôi phục phồn hoa khi xưa trong quá trình kiến tạo Chú Kim sơn. Trên thực tế Chú Kim sơn kiến tạo đến hậu kỳ, càng nhiều là tuân theo quán tính chứ trên thực tế không mấy cần thiết nữa. Đối với Bạo tộc mà nói, tựa hồ chỉ có khôi phục Chú Kim sơn đến độ cao trước đây mới có thể bù đắp hành vi ngu xuẩn khi xưa.

Hiện tại Chú Kim sơn đã trở thành tồn tại huy hoàng hoành tráng nhất trong các công trình Trí tộc, ở phương diện này, không có “một trong”.

Núi kim loại khủng bố cao tới vạn trượng, đủ để thuấn sát tất cả kiến trúc.

Đồng thời nó cũng trở thành phòng ngự kiên cường nhất, bích lũy không thể phá hủy trên cái thế giới này -- sẽ không có bất kỳ sinh mệnh nào đi đánh chủ ý phá hủy phòng ngự của Cổ Lan bảo.

Đáng được ăn mừng chính là, bọn họ còn chưa ngu đến mức không chừa lại cửa ra cho mình.

Trừ thông đạo dưới nước năm đó, Chú Kim sơn được kiến thiết lại có tổng cộng mười hai cánh cổng lớn.