← Quay lại trang sách

Chương 838 Gà trống (1)

Chỉ thấy Mặc Lặc thu hồi hai tay máu tươi đầm đìa, làm ra trạng thái say mê, lắc lắc đầu nói: “Cảm giác này... rất sảng khoái!”

Nói xong thân hình chợt lóe lên, đi tới bên cạnh một tên nô bộc khác, lại đánh ra một quyền, đánh vào trên lưng tên nô dịch kia.

Một quyền này hung mãnh cuồng bạo, dù là lấy thân thể cường hãn của Bạo tộc cũng không có cách chống đỡ, nô bộc kia chỉ là Bạo tộc cấp thấp tự nhiên không thể kháng cự, bị một quyền đánh bạo.

Mặc Lặc nhìn nắm tay của mình: “Không tệ, không tệ, quá sảng khoái! Ha ha ha ha. Chưởng, đã thử, quyền, đã dùng. Vậy thử uy lực chân xem sao.”

Nói xong nhìn về phía những nô bộc khác, thoạt nhìn là muốn giết một tên.

Chúng nô bộc kinh hãi, thế nào còn có chú ý được nào khác, buông tay cùng nhau chạy ra ngoài, sợ bị Mặc Lặc chọn làm mục tiêu.

Ngay khi bọn họ bốn phía đào tẩu thì Tô Trầm từ trong góc chết lắc mình mà ra, cứ như vậy chạy theo ở sau lưng mọi người. Hắn vốn là tạp dịch, hiện tại chạy ra cùng mọi người thì không có ai thấy gì không đúng cả, hơn nữa Mặc Lặc làm cho mọi người rất kinh hãi cùng với đã có hai gã nô bộ chết đi lại càng không chú ý tới thật ra chạy ra bên ngoài nhiều thêm một người.

Tô Trầm cứ như vậy theo mọi người chạy ra ngoài điện, lúc này thủ hộ giả ngoài điện cũng nghe thấy động tĩnh nên tiến vào, nhìn thấy thi thể trên mặt đất thì cùng nhau kinh ngạc: “Đây là chuyện gì?”

Mặc Lặc bĩu môi: “Dùng hai tên nô bộc đê tiện để thử chiêu mà thôi.”

“Lớn mật!” Tế Tự theo sát tới thấy tình huống này thì nói: “Thêm chút lực lượng liền dám càn rỡ giết chết nô dịch Thần Miếu, bắt hắn lại!”

“Ai dám bắt ta!” Mặc Lặc cuồng dã rống to, vung tay ra tay với mấy tên thủ hộ giả.

Nhưng hắn hiển nhiên không có khả năng là đối thủ thủ hộ giả, nhẹ nhàng bị bắt dẫn ra Nguyên Năng Thánh Điện.

Mới vừa đi ra thánh diện, Đan Ba đã tiến đến nói: “Hãn Đô Tế Tự! Mặc Lặc mới được lực lượng, khó tránh khỏi không khống chế được, ta cam đoan lần sau hắn sẽ không làm như vậy, thỉnh Tế Tự giơ cao đánh khẽ.”

Hãn Đô hừ nói: “Hắn giết Thần Miếu nô dịch, ta muốn thả hắn thì làm sao giải thích với Thần Miếu đây?”

“Trải qua nguyên năng tẩy lễ, khó tránh khỏi điên cuồng, việc này không phải chuyện lạ gì. Ta nhìn tình huống của Mặc Lặc chính là như vậy.” Đan Ba nói.

“Nhưng ta nhìn bộ dáng của hắn hiện tại không giống là bị điên.” Hãn Đô trả lời.

Đan Ba bắt lấy tay Hãn Đô, Hãn Đô có thể cảm nhận được có một vật tiến vào trong tay mình.

Là nguyên giới.

Đan Ba chân thành nói: “Thỉnh Tế Tự đại nhân nhìn lại xem.”

Kiểm tra qua một ít vật gì đó trong nguyên giới, Hãn Đô quay đầu nhìn kỹ Mặc Lặc: “Ồ, hiện tại nhìn, đúng là có chút giống, nhưng tổng thể thấy vẫn có hơi không đúng.”

Đan Ba thở dài, lấy lấy ra một cái nguyên giới đưa về trước.

Vì thế Hãn Đô Tế Tự trên mặt lộ ra tươi cười: “Không sai, thật là hiện tượng bị điện sau khi trải qua tẩy lễ, nếu là như vậy thì bỏ đi. Ngươi mang hắn về giáo huấn một chút, lại bồi thường cho nô dịch chết đi một ít là được.”

“Tế Tự đại nhân nhân từ!” Đan Ba cung kính trả lời.

Trong phòng, một viên nguyên tinh nho nhỏ chuyển động bên trên phóng xuất ra lực lượng nguyên năng, trải qua nguyên cấm bàn bên dưới rồi tiến nhập vào trong cơ thể một con gà trống lớn.

Đầu gà trống lớn không ngừng phát ra tiếng kêu khanh khách thống khổ, nếu không phải Tô Trầm không ngừng dùng sinh mệnh dược tề bảo trì mệnh của nó thì có khả năng nó đã chết rồi. Dù là như thế, nguyên năng cuồng cuộng không ngừng quán chú vẫn khiến cho gà trống thống khổ không thôi, gào thét liên tục.

Bởi vì không có dụng cụ tụ nguyên nên Tô Trầm chỉ có thể dùng nguyên tinh thay thế.

Một viên nguyên tinh trung phẩm cứ như thế dùng trên thân một con gà trống bình thường, trình độ lãng phó như này thật là làm cho người ta líu lưỡi.

Nhưng Tô Trầm không để ý.

Thực nghiệm mà, phải đốt tiền.

Thẳng đến khi tiêu hao toàn bộ năng lượng của nguyên tinh, nguyên tinh trong tay Tô Trầm hóa thành bột phấn thì Tô Trầm mới buông tay ra, nhìn gà trống nói: “Chắc là không sai biệt lắm.”

“Vậy là thành rồi?” Đan Ba có chút hồ nghi nhìn con gà kia.

Vừa rồi Tô Trầm làm là bắt chước Nguyên Năng Thánh Điện tiến hành một lần nguyên năng tẩy lễ, đương nhiên, tình hình thực tế lại đơn sơ hơn rất nhiều. Dụng cụ tụ nguyên thay bằng nguyên tinh trung phẩm, Nguyên Năng Thánh Điện thì dùng nguyên cấm bàn bản đơn giản hóa - Lại nói, cái loại thiên tài vừa mới đạt được nguyên cấm đồ Nguyên Năng Thánh Điện, rồi dùng một ngày liền làm ra bản đơn giản hóa này Đan Ba thật sự nhìn không thấu.

Sau đó chính là mục tiêu thí nghiệm, một con gà trống.

Không phải không muốn dùng cái tốt hơn, thật sự là vì bản nguyên cấm bàn đơn giản hóa của Tô Trầm chỉ có thể chịu tải nguyên tinh trung phẩm, mà một viên nguyên tinh trung phẩm chỉ có thể dùng để cường hóa một sinh vật có đẳng cấp như là con gà này mà thôi. Từ phương diện này nói lên, nguyên năng tẩy lễ thật ra phi thường lãng phí, chẳng qua dùng dụng cụ tụ nguyên trực tiếp xuất ra nguyên năng so với tiêu hao nguyên tinh của mình thì tiền vốn nhẹ hơn rất nhiều.

Cho nên tuy Tô Trầm có thể tái hiện loại thủ đoạn này, nhưng bất luận là quy mô hay là hồi báo nhận lại đều là không đáng, chỉ thích hợp dùng để thí nghiệm mà thôi.

“Thoạt nhìn không có biến hóa gì.” Giờ phút này Đan Ba nói.

“Đợi một chút, đừng nóng vội.” Tô Trầm nói.

Hắn vừa nói xong lời này, đã thấy con gà trống kia đột nhiên ngưỡng cổ khàn giọng khiếu một tiếng, sau đó mổ một cái vào lồng sắt trước mặt.

Lồng sắt kia chỉ dùng sắt bình thường rèn thành, tuy không phải là vật gì kiên cố, nhưng cũng không phải một đầu gia cầm bình thường có thể mổ hư được.

Nhưng giờ phút này một màn làm người ta khó mà tin nổi xuất hiện, theo cú mổ kia của con gà trống, chợt nghe bốp một tiếng, thanh sắt vậy mà gãy.

Đầu gà trống lớn kia bay vù ra ngoài, lông gà toàn thân mở ra, cái cánh này thế mà có công hiệu, cứ như thế nâng nó bay ra ngoài.

Tô Trầm cùng Đan Ba đồng thời liếc mắt nhìn nhau, nói: “Thành!”

Đầu gà trống kia có thể bay, nhưng hiển nhiên chịu sự hạn chế bẩm sinh nên chỉ có thể lượn ở độ cao thấp, cho nên bay vài cái đã rơi xuống viện, lại vênh váo tự đắc bước chân đi tới đi lui. Thỉnh thoảng duỗi miệng mổ một cái là trên đất có một cái động ngay.

Nhìn cái tư thế kia, miễn cưỡng cũng có thể tiến nhập vào danh sách hung thú cấp thấp.

Tuy một viên nguyên tinh trung phẩm nặn thành một con hung thú có phẩm cấp thấp nhất thật sự là giận sôi, nhưng bọn Tô Trầm đã không thèm để ý tới việc này nữa - Có thể tái hiện tác dụng của Nguyên Năng Thánh Điện liền ý nghĩa với việc Tô Trầm đã chân chính nắm giữ mấu chốt, thứ thật sự trở ngại hắn tái hiện lại Nguyên Năng Thánh Điện chí là tài nguyên mà thôi.

Đối với một người chỉ cần kỹ thuật mà không cần tái hiện nữa như Tô Trầm mà nói thì việc này không quan trọng.