Chương 844 Nguyên cốt quyền trượng (2)
Ngày thường Nguyên Cốt Quyền Trượng sẽ được đặt trong tế điện Thần Miếu, tiếp tục phát huy năng lực bói toán đáng thương của nó, nhưng đồng thời nó cũng là tượng trưng có uy quyền của Hoàng đế, phàm là có nghi thức trọng đại hoặc là xuất hành thì Hoàng đế có quyền sử dụng quyền trượng.
Nói đơn giản, hữu dụng khi Hoàng đế lấy, vô dụng khi Thần Miếu bảo quản.
Loại cách làn cứ thế kéo dài tới tận bây giờ.
Đây là vì cái gì Tô Trầm vừa thấy Nguyên Cốt Quyền Trượng liền biết đây chính là A Nỗ Bỉ.
Nhưng vì sao A Bỗ Bỉ lại đột nhiên xuất hiện ở trong này?
Cho dù biết nơi này có tên nhân loại, cũng không tất yếu tự thân xuất mã nhỉ? Càng không tất yếu thỉnh Nguyên Cốt Quyền Trượng?
Nghĩ đến việc này, Tô Trầm liền biết hắn không phải đến vì mình mà là có nguyên nhân khác.
Giờ phút này A Nỗ Bỉ cứ như vậy đi tới, tay phải hắn cầm quyền trượng, tay trái thế mà còn ôm một con gà trống lớn.
Một con gà?
Một con gà trụi lông?
Tô Trầm nhịn không được xoa xoa mắt.
Đây là tình huống gì?
Còn nữa, vì sao con gà trống này thoạt nhìn có chút quen mắt?
Không đợi hắn phản ứng lại, chợt nghe tiếng hét to như sấm vang lên: “Vĩ đại bệ hạ A Nỗ Bỉ • Liệt Diễm thân chinh, còn không mau quỳ xuống nghênh tiếp!”
Tô Trầm đầu tiên là làm vẻ mặt ngây thơ, sau đó quỳ một gối: “Long Đồ bái kiến vĩ đại bệ hạ A Nỗ Bỉ • Liệt Diễm, chúc bệ Thần Hoàng bệ hạ vạn thọ an khang, quân lâm thiên hạ!”
A Nỗ Bỉ ôm gà trống bước đến: “Ngươi gọi là Long Đồ? Thực thật nhu thuận, không tệ. Ta thích các nói chuyện của ngươi, người đâu ban thưởng cho...”
Hắn đánh ra một chưởng, chụp vào trên người Tô Trầm.
Tô Trầm nằm mơ cũng không nghĩ tới vị Hoàng đế bệ hạ này đang nói tốt lạnh lại đột nhiên ra tay, theo bản năng vận chuyển nguyên lực kháng cự. Chợt nghe oanh một tiếng, Tô Trầm đã bị hắn chụp bay ra ngoài.
May mà một chưởng này của A Nỗ Bỉ là tùy tiện đánh ra chứ không dùng toàn lực, càng quan trọng là ngày hôm nay thực lực Tô Trầm đã xưa đâu bằng nay, vô luận là nguyên năng hay khí lực đều tăng lên rất lớn, nếu không một chưởng này không chết cũng là trọng thương.
Tô Trầm biết không ổn, gọn gàng linh hoạt cắn đầu lưỡi, ói ra một ngụm máu sau đó té ngã trên đất.
Sau cùng A Nỗ Bỉ không có bổ thêm một chưởng, nhìn thấy hắn không chết ngược lại cười ha ha nói: “A, xem ra thực lực của ngươi cũng không tệ lắm, nhưng không nên để cho người của ta ở bên ngoài chờ lâu như vậy.”
Tô Trầm lần này mới rõ ràng vì cái gì người này lại công kích mình, bởi vì vị A Nỗ Bị đã tới nơi này một hồi rồi a. Bởi vì Nguyên Năng Thánh Điện còn đang vận hành không htể mở ra nên vị “Thần hoàng” bệ hạ này chỉ có thể chờ ngoài cửa.
Hiển nhiên điều này làm cho hắn rất khó chịu.
Được rồi, coi như ta xui xẻo.
Tô Trầm cũng chỉ có thể oán thầm trong lòng.
Mắt thấy một đám Bạo tộc tiến vào, không ai để ý tới mình lúc này Tô Trầm mới lặng lẽ rời khỏi.
Đan Ba đi lại, thấp giọng nói: “Ngươi không sao chứ?”
“Hoàn hảo.” Tô Trầm trả lời: “Hắn tới đây làm gì?”
“Có chú ý đầu gà trong ngực hắn không?”
Tô Trầm sửng sốt, đột nhiên nhớ tới cái gì, sắc mặt khẽ biến: “Chẳng lẽ là...”
Đan Ba gật đầu: “Chính là con gà bị mất của chúng ta.”
“Mẹ nó! Vậy thì phiền toái rồi.” Tô Trầm hít ngụm khí lạnh.
Hắn đã có chút rõ ràng vì cái gì A Nỗ Bỉ sẽ xuất hiện ở Nguyên Năng Thánh Điện.
Bởi vì con gà kia chính là đã trải qua nguyên năng tẩy lễ.
Bạo tộc lại đần hơn nữa, cũng không có khả năng ngay cả nguyên năng tẩy lễ đều nhìn không ra, dù sao cái truyền thống này bọn hắn đã chơi vạn năm rồi.
Cho nên sau khi con gà này xuất hiện trong hoàng cung Y Khắc Đặc Lỗ, tất cả Bạo tộc đều chấn kinh rồi.
Vì cái gì trên thân một con gà lại có dấu vết trải qua nguyên năng tẩy lễ?
Vì cái gì nó vậy mà có thể thừa nhận nguyên năng tẩy lễ?
Vì cái gì nó có biểu hiện khác với Bạo tộc, không những năng lực đột phá, thậm chí ngay cả trí lực đều tăng lên diện rộng?
Nghi vấn liên tiếp khiến cho Y Khắc Đặc Lỗ nổ tung rồi, vì thế vô số đại quan Bạo tộc tranh chấp, ngay cả A Nỗ Bỉ đều vì vấn đề này mà sinh ra hứng thú nồng hậu.
Hắn tuy là Phong Quân, lại chung quy không ngốc, cho nên biết được ý nghĩa hàm xúc trọng đại đằng sau việc này.
Vì thế hắn lúc nào truy cầu khoái hoạt ngu ngốc, cũng khó mà đứng đắn một trận, tự thân mang con gà này đi vào Nguyên Năng Thánh Điện, muốn nhìn thử xem có thể tìm được manh mối gì. Chẳng qua bản tính của hắn trước sau như một thích chơi lớn, trương dương uy phong, rõ ràng không phải đại sự gì vậy mà vẫn muốn thỉnh Nguyên Cốt Quyền Trượng ra. Trong đầu thì lại có ý niệm là Nguyên Cốt Quyền Trượng gần đây tích lũy được không ít năng lượng, nếu dùng nó gia trì cho con gà kia thì nhất định sẽ có đại kinh hỉ.
Nếu là Tát Khắc Nhĩ còn sống, dùng loại quốc bảo này để gia trì cho một con gà là chuyện hắn không dám làm, hôm nay đã không có người ước thúc, liền có thể không kiêng nể gì cả.
Đương nhiên mọi người cũng không biết ý niệm này trong đầu của hắn, chỉ nghĩ là A Nỗ Bỉ khó được đứng đắn, hơn nữa việc này đúng là trọng lại, cho nên liền cùng nhau tiến đến.
Chỉ là khi chân tiến vào Nguyên Năng Thánh Điện, mọi người lại không biết nên làm như thế nào.
Gà liền ở đây, thánh điện cũng ở đây.
Ngươi sẽ hỏi con gà hay hỏi thánh điện rằng khi đó các ngươi hợp tác như thế nào?
Phía sau tổ hợp hành động hoành tráng lại thiếu chỉ huy cơ trí, đổi lấy chính là một mảng hài kịch tựa như trò hài.
Không đề cập đến đám Bạo tộc này sẽ thảo luận và nghiên cứu như nào trong điện, Tô Trầm cùng Đan Ba bắt đầu lặng lẽ nói thầm.
“Vật kia không tệ.” Tô Trầm nói với Đan Ba, trong mắt tràn ngập hình ảnh của Nguyên Cốt Quyền Trượng.
“Ngươi bắt đầu động tâm với nó rồi? Nghĩ cũng đừng có nghĩ, việc này ta giúp ngươi không được.” Đan Ba trả lời.
“Đừng nói như vậy, ta nhớ rõ trước kia chúng ta đã nói qua, nếu ngươi có thể mang nguyên cốt cho ta chơi thì ta liền mang bí pháp mà Bạo tộc có thể tu luyện cho ngươi. Ngươi nhìn đi, hiện tại cơ hội liền ở trong đó...”
“Nhưng ngươi đã cho ta bí pháp rồi.” Đan Ba nói.
“...Đó không phải, còn có tầng sau nữa.”
“Đừng có nói bây giờ ngươi còn chưa nghiên cứu xong, cho dù ngươi nghiên cứu xong, ngươi cam lòng cho đi à?”
“Ta đã nghiên cứu phí ra được bí pháp vô huyết trùng kích Diêu Quang thì làm cho Bạo tộc lại tăng lên một giai cũng không thành vấn đề.”
“Nhưng cách này của ngươi không thông dụng cho lắm!”
Tô Trầm chậm rãi trả lời: “Nếu có nó, ta có thể đạt được biện pháp thông dụng.”
Đan Ba sửng sốt, có hơi hiểu được: “Chẳng lẽ ngươi muốn dùng Nguyên Cốt Quyền Trượng làm thí nghiệm?”
Tô Trầm gật đầu: “Bảo vật có thể nhìn thấu tương lai và quá khứ, chắc là rất thích hợp dùng để phát hiện chân lý.”
“Tương lai có thể thay đổi, nhưng chân lý là vĩnh hằng. Nếu ngươi dùng Nguyên Cốt Quyền Trượng nhìn xem tương lai có thể nghiên cứu được phương pháp nào đó hay không, cũng biết được quá trình cụ thể của phương thức đó, vậy tương đương với việc...”
“Tiết kiệm vô số thời gian.” Tô Trầm nói.