← Quay lại trang sách

Chương 845 Vào cung (1)

Tiên đoán tương lai là một chuyện phi thường khó khăn, bởi vì tương lai không nhất định không thay đổi, ngươi biết được tương lai chắc chắn sẽ tiến hành một số thay đổi với chính mình.

Vì nguyên nhân này, mỗi lần dùng Nguyên Cốt Quyền Trượng tiên đoán tương lai, Bạo tộc chỉ có thể thấy hình ảnh mơ hồ, nhiều đáp án không được rõ ràng, không cách nào thấu đáo được.

Mà sau khi uy lực Nguyên Cốt Quyền Trượng giảm xuống thì ngay cả việc đạt được đáp án đều trở nên khó khăn hẳn.

Nhưng nếu đi hỏi chân lý thế gian thì lại khác.

Bởi vì chân lý là cố định, là bất biến.

Việc này giống với ngươi đi hỏi thế giới này có phải có trọng lực hay không thì đáp án chắc chắn là có, tuyệt đối không có biến hóa gì. Cho dù ngươi dùng nguyên kỹ triệt tiêu trọng lực bay lên không trung thì chuyện thế giới này có trọng lực cũng sẽ không thay đổi.

Đương nhiên, Nguyên Cốt Quyền Trượng không phải bách khoa toàn thư, bản thân nó vẫn không biết một số việc.

Nhưng nó có thể nhìn đến tương lai.

Ví dụ như một phát minh, Tô Trầm có khả năng phải dùng mười năm mới có thể hoàn thành, nhưng thông qua Nguyên Cốt Quyền Trượng hắn có thể tiên đoán trước kết quả, qua đó hoàn thành ngay lập tức.

Trong quá trình này, kết quả hoàn thành trong mười năm bị thay đổi, biến thành hoàn thành trong ngày mai, nhưng bản thân hai chữ “hoàn thành” vẫn không có thay đổi, vậy là đủ rồi.

Cho nên kết quả của bản thân chính là thứ Tô Trầm cần.

Chỉ cần là những nghiên cứu mà Tô Trầm có thể làm ra kết quả thì Nguyên Cốt Quyền Trượng có thể cấp ra đáp án.

Trái lại, nếu đó là nghiên cứu mà Tô Trầm dùng cả đời cũng không tìm được kết quả vậy thì Nguyên Cốt Quyền Trượng sẽ không cấp ra kết quả nào.

Như vậy cũng được, bởi vì cứ như vậy, Tô Trầm liền không cần phải lãng phí thời gian sai lầm trên con đường đó.

Bởi vậy có thể thấy được tầm quan trọng của Nguyên Cốt Quyền Trượng đối với Tô Trầm.

Đương nhiên, Nguyên Cốt Quyền Trượng khi vận dụng cũng có rất nhiều hạn chế, không có khả năng khiến cho Tô Trầm lạm dụng không kiêng nể gì, cũng không nhất định có thể nhìn thấy thật rõ ràng. Nhưng chung quy có thể xài vẫn tốt hơn là không xài được, có thể nhìn được vẫn tốt hơn là nhìn không ra.

Nguyên Cốt Quyền Trượng có thể trở thành chỉ lộ thạch trong tương lai cho hắn, nếu có được nó, nó có thể trở thành một công cụ quan trọng nhất đối với Tô Trầm sau Vi Sát Chi Nhãn và Tinh Thể Linh Hồn.

Điều này khiến cho hắn làm sao mà không kích động cho được, cho nên nghĩ mọi cách để đạt được nó.

Đan Ba lắc đầu: “Ngươi nghĩ thì rất đẹp, nhưng ngươi không có khả năng đạt được nó. Ngươi có biết thực lực A Nỗ Bỉ không? Ngươi có biết bên người hắn có bao nhiêu cao thủ bảo vệ không?”

Tô Trầm cười cười: “Ta chưa từng nói muốn mạnh mẽ cướp đoạt a.”

“Vậy ngươi muốn làm như thế nào?”

“Tiếp cận hắn. Nếu quyền trượng trong tay hắn, như vậy thì tiếp cận hắn, trở thành thủ hạ của hắn chính là lựa chọn tốt nhất.

Đan Ba lắc đầu: “Hắn không có khả năng vô duyên vô cớ thu nạp một người xa lạ làm cận vệ cho mình.”

“Đối với một vị Quân chủ bình thường thì có lẽ sẽ không có khả năng nhưng mà Phong Quân thì... không có gì không thể.”

Thân là Phong Quân, nếu không có dũng khí phá vỡ lẽ thường cùng gông cùm xiềng xích thì sao gọi là điên?

“Vậy ngươi định dùng cái gì để hấp dẫn hắn?”

“Còn phải hỏi? Không thấy hắn đang ôm cái gì trong lòng sao?” Tô Trầm cười nói.

Trong thánh điện, một đám Bạo tộc vẫn còn đang vây quay một con gà trống lớn nói nhao ồn ào.

Có người nói phải giải phẫu nó ra để nhìn - Chạy đến thánh điện rồi làm giải phẫu? Ngươi đùa à? Lại nói cho dù giải phẫu cho ngươi nhìn thì ngươi biết cái gì?

Có người nói thử tẩy lễ rồi nhìn tình hình - Được thôi, một đám Bạo tộc hoàng tộc cùng nhau nhìn một con gà tắm rửa.

Cũng có người nói nếu gà trống có thể trải qua tẩy lễ, thì động vật nhỏ khác chắc là cũng có thể, chúng ta có thể thử trên động vật khác.

Cách nói này đúng là có chút khoa học, ít nhất trước khi mọi người tới nơi này, cũng đã chuẩn bị tâm lý cho chuyện này.

Vấn đề là Tô Trầm vừa dùng qua thánh điện tẩy lễ, muốn vào một lần nữa thì phải chờ thêm hai canh giờ.

Trong khoảng thời gian này mọi người nhàn rỗi không có gì làm tự nhiên là tiếp tục tranh luận xem con gà này đến cùng là hoàn thành tẩy lễ như nào.

Vì thế các loại tư duy ý nghĩa ba tư kỳ lạ đều xuất ra, cái gì thần gà thiên hàng, diệu vận cơ duyện, rồi lão tổ chúc phúc, minh cầm thực yêu chả hạn, hết thảy đều nói ra, thậm chí ngay cả việc thánh điện bị hư hại cần phải trùng tu đều bị nói ra - Người nói ra đề nghị này suýt nữa bị đánh chết.

Chỉ có thể nói những người không hiểu khoa học mà lại luận đàm khoa học thì ngoại trừ nói bậy chính là nói đùa.

Tô Trầm thật sự nhìn không được, đúng ra nói: “Con gà trống này căn bản không có trải qua thánh điện tẩy lễ mà là trải qua cường độ tẩy lễ chỉ bằng một phần ngàn thánh điện tẩy lễ.”

Xoát!

Tất cả Bạo tộc đều quay đầu nhìn về phía Tô Trầm.

Tuy Bạo tộc không có quy củ gì nhưng một tên võ sĩ bộ lạc tầm thường dám xen mồm khi các đại nhân vật đang thảo luận thì không nói chém đầu, nhưng cắt lưỡi thì có khả năng.

Nhưng Phong Quân chính là Phong Quân, lễ nghi quy củ gì gì đó đối với hắn trái lại không có lực ước thúc gì cả, thiên mã hành không tự do tự tại sở tác sở vi muốn làm gì thì làm mới là thứ mà hắn truy cầu.

Vì nguyên nhân này hắn không có vì chuyện Tô Trầm xen mồm vào mà giận tím mặt, trái lại hưng trí bừng bừng nói: “Đó là một cách nói mới mẻ. Nói nói coi, vì sao ngươi lại nghĩ như vậy?”

Vì sao ta lại nghĩ như vậy à? Vì đó là do chính ta làm a!

Trong miệng tắc lưỡi: “Bệ hạ ngươi nhìn, con gà này mào gà trên đầu có màu đỏ và màu trắng, rất rõ ràng là do nguyên năng trùng kích gây ra, việc này ý nghĩa là nó trực tiếp bị nguyên năng lực ảnh hưởng. Nhưng mà nhìn từ màu sắc của nó, nguyên năng lực đánh vào nó cực kỳ mỏng manh, tuyệt đối không phải cường độ nguyên năng của thánh điện. Mặt khác lông cánh của nó bị trụi, có thể thấy được trên da có dấu vết cọ rửa, xem ở phương diện tỉ mỉ thì hơi thô ráp, tuyệt đối không có tinh xảo như nguyên cấm của thánh điện, thế nhưng lại có vài phần thâm thúy ảo diệu của thánh điện, có thể thấy được là tạo nên từ một loại nguyên cấm phỏng chế nào đó, hơn nữa cường độ uy lực phải yếu hơn rất nhiều.”

A Nỗ Bỉ y theo chỉ dẫn của Tô Trầm quan sát, quả nhiên phát hiện con gà này y theo lời Tô Trầm nói, liên tục gật đầu: “Có đạo lý, có đạo lý. Nhưng là ai, thế mà có thể phỏng chế nguyên cấm của thánh điện? Hơn nữa vì sao lại muốn làm như vậy?”

Tô Trầm ngậm miệng không nói, vấn đề này không cần hắn trả lời.

Quả nhiên có Bạo tộc nói: “Bệ hạ, có thể là dị tộc.”

“Có lẽ là Nhân tộc.”

“Sao Nhân tộc lại có thể tới nơi này?”

“Tất nhiên là thuật ngụy trang, Nhân tộc kế thừa yêu thú huyết mạch, trong đó có một ít có khả năng biến hóa.”