Chương 858 Quần thể tăng lên (Hạ)
Tạo nên kết quả là Tô Trầm không luyện, nếu luyện thì chính là đỉnh cấp tuyệt dược. Hiện tại hắn có trình độ là Dược Tề Sư cấp đại sư, trên cơ bản ngoại trừ thần dược trong truyền thuyết, thì tất cả các đỉnh cấp dược vật có thể mua được trên thị trường hắn đều luyện được.
Dẫn đến kết quả là các binh sĩ đi theo cũng được thơm lây, vừa bắt đầu là được uống ngay đỉnh cấp dược tề.
Đáng thương mọi người có đỉnh cấp tài nguyên nhưng không có năng lực tiêu hóa, một lọ đỉnh cấp nguyên năng dược tề, đám binh sĩ phải chia xẻ mới dùng được.
Tô Trầm một ngày có thể luyện được mấy chục binh, lại vì năng lực tiêu hóa của mọi người không đủ mà từ bỏ, chỉ có thể lắc đầu thở dài khiến cho các binh sĩ buồn bực không thôi, thành ra chỉ còn cách ngoan cường khổ luyện, đề cao năng lực tiêu hóa của mình.
Dưới sự bồi dưỡng không tiếc tài nguyên của Tô Trầm, thực lực của bảy mươi ba tên binh sĩ cũng theo đó bay nhanh.
Khương Liễu là người đấu tiên từ Dẫn Khí tiến vào Phí Huyết cảnh, nhưng đây chỉ là khởi đầu, có hắn làm mẫu, ngày hôm sau có hơn bảy người trùng kích thành công cảnh giới. Ngày thứ ba một hơi lại có hơn mười người trùng kích cảnh giới, hơn nữa không một thất bại.
Vô Cấu Tâm Pháp của Tô Trầm chẳng những có thể gia tăng tốc độ tu luyện, còn có hiệu quả cường hóa khiến cho các binh sĩ rất thuần thục nắm giữ được nguyên năng, không chỉ có thế, loại tu luyện tự thông qua bản thân để đạt được lực lượng này càng thêm chân thật, mạnh hơn huyết mạch thuần túy rất nhiều,dẫn đến kết quả là trùng kích cảnh giới cũng càng thêm dễ dàng, sau khi trùng kích thực lực cũng tăng trưởng rõ rệt.
Mà dược tề của Tô Trầm lại càng tăng thêm một bước cho các binh sĩ, dẫn đến kết quả là cho dù binh sĩ đang ở cảnh giới sơ kỳ, sau khi trải qua gần hai tháng tu luyện đều có thể đạt tới đỉnh phong, cũng thuận lợi thăng cấp.
Nói cách khác, trên mặt lý thuyết, trong hai tháng này mọi người đều tăng lên một cấp.
Tiến bộ này thật sự rất lợi hại.
Liền ngay cả ba gã binh sĩ Khai Dương cảnh cũng không ngoại lệ.
Tuy ba người Nhạc Phong đều là Khai Dương sơ kỳ, vẫn cách Diêu Quang một đoạn, nhưng mà không chịu nổi Tô Trầm nhiều dược nha.
Đối với Tô Trầm, thứ làm hạn chế tốc độ của bọn họ chỉ là năng lực tiêu hóa mà thôi, nếu là bảy mươi ba tên Khai Dương sơ kỳ thì trong hai tháng này tăng lên đỉnh phong có lẽ hắn sẽ phải cố hết sức, nhưng mà chỉ có ba cái thì Tô Trầm sẽ nói, chỉ là hạt bụi thôi, được chứ?
Sức sản xuất của ca hiện tại đang hơi bị dư thừa đó.
Cho nên ba gã Khai Dương cảnh đồng dạng không có chút nào rơi rớt trong thời gian này đã vọt tới đỉnh phong.
Hạn chế duy nhất của bọn họ chính là bí pháp vô huyết trùng kích.
Thật xấu hổ, Tô Trầm có nha.
Tuy Tô Trầm chưa hoàn thiện bí pháp trùng kích Diêu Quang và ngay cả hắn mới đột phá cách đây không lâu ở Nguyên Năng Thánh Điện, nhưng chính cái này lại khiến Tô Trầm nở ra một ý nghĩ.
Nếu mình tạm thời không giải quyết được chuyện trùng kích Diêu Quang, nhưng ngoại lực làm được thì ta đây đi tìm người hỗ trợ, được không?
Đưa một gã tu sĩ đến tiếp nhận tác dụng to lớn của Nguyên Năng Thánh Điện.
Đây là cách mà Tô Trầm nghĩ đến.
Cách này rất đơn giản, tìm một gã Nguyên sĩ thực lực đủ cường đại, dùng phương pháp quán đỉnh để giúp mục tiêu tăng lên là xong.
Nghĩ đến lực lượng nguyên năng cường đại của Nguyên Năng Thánh Điện, Nguyên sĩ được phụ trợ tăng lên này ít nhất phải ngoài Nhiên Linh.
Nhưng Tô Trầm tỏ vẻ không hề gì. Chính hắn hiện tại trong Diêu Quang cũng là tồn tại đỉnh cấp, tuy kém Nhiên Linh một chút nhưng vị tất kém nhiều. Hơn nữa hắn còn có rất nhiều dược vật phụ trợ, đã trọn vẹn bù đắp được chênh lệch.
Nếu không thì đi đâu tìm được người khác.
Người tu luyện Vô Cấu Tâm Pháp, bởi vì tâm pháp giống nhau cho nên phối hợp có ăn ý nhất định.
Tô Trầm lại lợi dụng nguyên lý của nguyên năng thánh cấm để liên hợp mọi người lại, tăng cường một bước liên hợp, rốt cuộc khiến cho ba người Nhạc Phong thành công đột phá Diêu Quang.
Sau khi khiến cho ba người Nhạc Phong tăng lên, Tô Trầm thật ra đã đạt được hai cách để trùng kích Diêu Quang rồi.
Cách thứ nhất là tìm một gã Nguyên sĩ đã ngoài Nhiên Linh phụ trợ, hai là mượn thứ càng lợi hại hơn là Nguyên Năng Thánh Cấm.
Tuy hai loại phương pháp này đều có hạn chế của riêng mình nhưng cũng vẫn có thể coi là cách giải quyết hữu hiệu trong lúc tạm thời.
Trong tình huống như vậy, thực lực của bảy mươi ba người tăng lên mãnh liệt.
Khi thời gian tiến vào ngày thứ hai mươi của tháng thứ hai thì tuyệt đại đa số mọi người đã hoàn thành tấn thăng, trong đó có một ít người thậm chí sau khi tấn thăng lại tiến thêm một bước. Những người kia nguyên bản đang ở sơ kỳ, tiến thêm một bước bất quá là trung kỳ mà thôi. Nhưng những người nguyên bản đang ở đỉnh phong, khi tiến thêm một bước có ý nghĩa lại tiếp tục có một cơ hội tăng lên.
Khương Liễu là một người may mắn như thế.
Năm mươi ngày trước hắn vẫn chỉ là Dẫn Khí cảnh, sau đó chỉ dùng ba ngày đã tiến vào Phí Huyết cảnh. Tiếp theo đó một đường bồi dưỡng bằng dược tề nhanh chóng tăng lên, chỉ dùng hơn bốn mươi ngày đã hoàn thành con đường mà người khác đi mười năm, thành công tấn thăng Khai Dương cảnh.
Tuy loại tăng lên nhanh chóng này khiến cho căn cơ của hắn có chút không ổn, nhưng căn cơ sau này có thể bù đắp, còn hiện tại thực lực tăng lên chính là thật sự.
“Làm rất không tệ.”
Tô Trầm vỗ vỗ bả vai Khương Liễu cười nói, sau đó đưa qua một cây kiếm: “Cái này cho ngươi.”
“Nhưng mà Trấn chủ, ta có vũ khí a.” Khương Liễu kỳ quái nói.
“Chuôi này không giống.” Tô Trầm cười nói: “Thử xem.”
Khương Liễu tò mò tiếp nhận kiếm, lập tức cảm thấy có thứ gì đó liên kết mình với cây kiếm này vào cùng một chỗ.
Hắn xoát xoát xoát chém ba kiếm, liền cảm thấy kiếm này rất thuận tay, tựa như là đã dùng qua rất nhiều năm, sử dụng thích ý vô cùng.
“Ồ? Cây kiếm này... giống như là có một cỗ ý chí... Liên kết với ta.” Khương Liễu đã cảm giác được khác thường, hô lên.
“Kiếm có ý chí?” Mọi người cùng nhau cười vang.
“Mở trò đùa gì vậy.”
“Đúng vậy, vũ khí làm sao có ý chí được.”
Khương Liễu hơi nóng nảy: “Thật mà, ta có thể cảm nhận được ý chí của nó. Nó giống như là... giống như là... muốn bay?”
Khương Liễu kêu ra tiếng.
Gây nên tiếng cười càng lớn hơn.
Vẫn là Tô Trầm nói: “Nếu nó muốn bay, vậy tại sao không buông tay để cho nó bay.”
Khương Liễu nhẹ buông tay, chỉ thấy kiếm trong tay thế mà thật sự bay vù vào không trung, xoay vài vòng trong không trung chém ra một trận kiếm quang.
“Cái này... đây là có chuyện gì?”
Mọi người nhìn thấy vậy đều choáng váng.
Khương Liễu thì hưng phấn kêu lên: “Nó bay thiệt kìa, bay thiệt. Ta có thể cảm giác được, nó nghe lời ta. Các ngươi nhìn nè, bay chỗ này!”
Khương Liễu chỉ tay một cái, phi kiếm trong không trung quả nhiên bay theo hướng chỉ tay của Khương Liễu, xoát một cái phóng xuất ra một đạo kiếm khí làm một khối đại thạch vỡ vụn.
Một màn này làm tất cả đều ồ lên.