← Quay lại trang sách

Chương 913 Nhân ngẫu (1)

Tô Trầm lắc đầu: “Nó là công pháp, không phải huyết mạch cho nên sẽ không tạo thành huyết mạch xung đột. Cho dù có, cũng có thể phát hiện sớm, chỉ cần đúng lúc buông bỏ thì sẽ không xảy ra chuyện gì.”

Mọi người mừng rỡ.

Nhạc Phong nói: “Nói như vậy là chỉ cần tu luyện công pháp này, chúng có có thể có được loại loại huyết mạch sao?”

“Trên lý thuyết đúng là như thế, nhưng dù sao cái này không phải truyền thừa, lại bảo nó là huyết mạch thì rất không thích hợp, có lẽ chúng ta nên cho nó một cái tên phân biệt.”

Thạch Khai Hoang hỏi: “Vậy ngươi chuẩn bị gọi nó là gì?”

Tô Trầm trả lời: “Vậy gọi nó là Pháp Tướng thì thế nào?”

Oành!

Sau lưng Khương Liễu hiện ra pháp tướng một đầu Liệt Hỏa Thứu thật lớn, giãn ra hai cánh, sí diễm liệu thiên, ưng trảo dâng lên, uy phong lẫm lẫm.

“Ra!”

Khương Liễu hô một tiếng, Liệt Hỏa Thứu sau lưng run động dương thiên hỏa dực phóng về phía trước, nghênh tiếp là một đầu chiến tê cúi đầu vọt tới, bốn vó bôn đằng rơi vào trên hư địa trên không trung chấn động ra một trận minh tâm to lớn, ngay cả toàn bộ đỉnh núi đều có chút run rẩy.

Liệt Hỏa Thứu không bì nổi lực lượng khủng bố của đầu Thiết Giáp Chiến Tê này, vừa bị đụng đã tiêu tán, mắt thấy Thiết Giáp Chiến Tê vọt tới chỗ mình, Khương Liễu không chút hoang mang song chưởng chấn động, hỏa dực giãn ra, thế mà mang hắn bay lên không trung.

Hắn thân là Khai Dương cảnh, vốn không có năng lực phi hành, nhưng thời khắc này dưới dữ dẫn dắt của pháp tướng Liệt Hỏa Thứu, lại tự do phi hành.

Người đứng trên không trung, Khương Liễu liên tục oành ra hỏa về phía dưới, làm cho đối thủ kêu to:

“Ngươi chơi xấu!”

Khương Liễu cười to: “Pháp tướng Liệt Hỏa Thứu của ta lực lượng không bì kịp Thiết Giáp Chiến Tê của ngươi, tự nhiên phải lợi dụng ưu thế phi hành.”

“Thao, nếu cho phép ta dùng hồn khí, ta nhất định got ngươi rớt xuống.” Đối thủ chịu yêu thế kêu lên.

Đối thủ gọi là Vương Nguyên Khôn, cũng là một trong bảy mươi ba người ở Bạo tộc năm đó, ngày hôm nay là kiếm thị của Tô Trầm.

“Hiện tại so pháp tướng chứ không phải là hồn khí.” Khương Liễu đắc ý nói.

“Chờ ta tiến vào Diêu Quang cảnh, được tự do phi hành trên trời, pháp tướng Liệt Hỏa Thứu này của ngươi sẽ vô dụng.”

“Khi đó e là ta đã dung hợp cái thứ hai thậm chí là càng nhiều pháp tướng hơn rồi.” Khương Liễu cười ha ha nói.

Hai người ngươi một câu ta một câu đấu võ mồm, không chịu yếu thế, tràn ngập yêu thích đối với năng lực pháp tướng của mình.

Bởi vì pháp tướng có tính tương sinh tương khắc cho nên pháp tướng của mỗi người đều có sự khác nhau. Thể chất của Khương Liễu có vẻ phù hợp với pháp tướng Liệt Hỏa Thứ nên liền tuyển thứ này, phối hợp với Liệu Nguyên Kiếm Pháp của hắn có thể phát ra uy lực khá lớn, năng lực chính diện cũng không yếu, chẳng qua lực phòng ngự của Thiết Giáp Tê thật sự rất cao nên mới bị áp chế. Tuy vậy, nếu tương lai tiếp tục tăng lên thì chưa chắc không thể dùng Liệu Nguyên Kiếm Pháp để áp chế ngược lại Thiết Giáp Tê.

Pháp có tương sinh tương khắc tràn ngập biến hóa,cho dù là Tô Trầm, thứ này cũng là một đầu đề hoàn toàn mới, nếu không có Nguyên Cốt Quyền Trượng thì có lẽ hắn cần phải nghiên cứu rất lâu, đi qua vô số lối rẽ, hiện tại lại hầu như mỗi một bước đều đi vào đúng con đường chính xác nhất.

Nhưng cho dù như vậy, pháp tướng nhất lộ vẫn là gánh nặng đường xa, không thể nào xong một lần trong thời gian ngắn được. Chỉ riêng vô số pháp giao nhau, kết hợp biến hóa liền cho con người rất nhiều thứ có thể thăm dò, nếu cứ dùng Nguyên Cốt Quyền Trượng để tìm ra đáp án, không chừng sẽ khiến cho Tô Trầm phải phá sản.

Cũng may Tô Trầm không cần phải làm như vậy.

Hắn chọn một cách càng đơn giản và hiệu quả: Thành lập Pháp Tướng Điện.

Bên trái Kình Thiên Phong có một ngọn núi gọi là Phi Dực Phong, phong này hai sườn nhô ra hai khối cự thạch, vì thế gọi là dực.

Pháp Tướng Điện liền được thành lập trên ngọn sơn phong này.

Đây là một tòa đại điện chuyên dùng để chứa các huyết mạch yêu thú sau khi bị tách ra.

Đi vào đại điện, giống như đi vào thế giới vạn thú bôn đằng, có thể nhìn thấy trên khắp các bức tường trong đại điện nơi nơi đều là hình ảnh các yêu thú, hoặc là ngửa đầu lên trời rít gào hoặc là giương cánh trùng thiên, hoặc thôn vân thổ vụ, hoặc đi mây đạp mưa, có cảnh chiến đấu kịch liệt, cũng có cảnh đào tẩu trốn vào đồng hoang, vẽ mặt hoặc phẫn nộ, hoặc kinh hoảng, hoặc sợ hãi, hoặc xót thương, muôn hình vạn trạng, không gì không có.

Cho nên họa này cũng không phải là họa mà chân chính là pháp tướng yêu thú.

Những pháp tướng này được tạo nên từ việc bóc huyết mạch yêu thú ra rồi ngưng tụ với thú hồn, sau cùng khắc nó lên mặt tường được tạo nên từ nguyên thủy tinh, cho nên tạo ra được một bức pháp tướng đồ như thế. Mỗi một gã đệ tử đi vào trong Pháp Tướng Điện này đều có thể lựa chọn hấp thu một loại pháp tướng để đạt được lực lượng.

Pháp tướng bị hấp thu sẽ biến mất, nhưng cũng có thể bổ khuyết vào bằng cách bắt giữ con khác.

Pháp Tướng Điện cũng vì vậy trở thành một một phần tưởng thưởng khác sau nguyên lực đạo kiện và Hỏa Phượng Thần Thông, giá trị nó tương đương với nguyên lực đạo kiện, chỉ thấp hơn Hỏa Phượng Thần Thông một chút.

Kể từ hôm nay trở đi, tất cả môn nhân đệ tử đều có thể thông qua cống hiến để đạt được pháp tướng, cũng có thể lựa chọn phương hướng để bồi dưỡng và kết hợp cho riêng mình.

Trong tương la, những đệ tử này thông qua những thí nghiệm của riêng mình để từng bước hoàn thiện pháp tượng, để Tô Trầm khỏi phải làm nhiều việc rắc rối.

Đây mới là mấu chốt lớn mạnh của một môn công pháp chân chính, cũng là ý nghĩa của một tổ chức.

Cũng vì thế mà Tô Trầm không lựa chọn pháp tướng nào, hắn cảm thấy hiện tại lý giải của mình đối với pháp tướng vẫn còn chưa đủ sâu, muốn chờ cho lý giải sâu sắc một chút rồi lại bắt đầu dùng. Khi đó, bình hoang thú huyết trong tay kia liền có thể phát huy tác dụng.

Hôm nay Tô Trầm vẫn như thường lệ tiếp tục nghiên cứu của mình.

Lần này hắn nghiên cứu là nguyên chất trên tiểu hắc thạch.

Trên tảng đá này có rất nhiều nguyên chất hỗn cùng một chỗ, trước kia Tô Trầm đã bóc ra ba loại nguyên chất là ám ảnh, ngư long và mê tình, mỗi loại đều có hiệu quả của riêng mình, nhưng đều có tính cực hạn. Ngư long và mê tình thì không cần nói, một cái thích ứng với nước, một cái chỉ để thôi tình, ám ảnh tuy cường đại, nhưng vì loại nguyên chất này ở trên thế giới rất thiếu thốn, làm cho nó không thể trở thành nguyên kỹ bình thường, thẳng đến mở ra hắc ám chi môn cách đây không lâu mới xem như hoàn toàn giải quyết.

Tô Trầm hy vọng có thể đạt được một lực lượng thường xuyên, lần nữa tăng lên một bước.

Mượn Nguyên Cốt Quyền Trượng, Tô Trầm đạt được đáp án.

“Thì ra phải làm như vậy.” Trên mặt Tô Trầm lần nữa hiện ra sắc thái cổ quái.

Cổ quái quy cổ quái, Tô Trầm vẫn dựa theo cách làm trong lời tiên đoán để tiến hành bóc ra.

Đầu tiên là tạo một loại dung dịch đặc biệt, để hắc thạch vào trong đó, nguyên chất trên hắc thạch dưới sự thôi động của dung dịch chậm rãi bốc ra từng mảng chìm vào trong nước.