← Quay lại trang sách

Chương 926 Nhòm ngó (1)

“Đây là bí thuật bảy đại Hoang tộc khai sáng ra chuyên dùng để đối phó huyết mạch Nguyên thú, nếu có thể dễ dàng loại bỏ, các lão tổ tông sớm đã giải quyết rồi.”

Cố Khinh La thở dài nói.

Huyết mạch Cố thị tổng cộng bị hạ xuống ba cái trớ chú.

Phân biệt là Hồng La Quỷ Ấn, Ma Yết Thần Chú và Nguyên Mộng Sát Pháp, chia ra ba công dụng là tìm kiếm, khống chế và kích sát, do Không Sơn Sở gia thông qua ba bảo vật Hồng La kính, Ma Yết trượng và Nguyên Mộng ngọc để quản lý.

Ấn ký quỷ thủ xuất hiện vừa nãy chính là Hồng La Quỷ Ấn.

Hồng La Quỷ Ấn là bí thuật tìm kiếm định vị vô thượng, lấy huyết mạch Hoang thú làm trả giá gieo xuống, ăn sâu trong huyết mạch Cố thị, từ khi chế độ Thất Quốc tồn tại tới nay, chưa từng có người nào có thể thoát khỏi quỷ ấn dây dưa.

Chỉ cần Sở gia nguyện ý, liền có thể thông qua ấn này quan trắc đến động tĩnh của mục tiêu.

Chẳng qua ở chiều ngược lại, khi Hồng La kính mở ra thì người bị quan trắc cũng sẽ có cảm giác.

Chính vì nguyên nhân này, hai nhà ước định, trừ phi xuất hiện người Cố gia vi ước, bằng không Sở gia tuyệt không được chủ động khởi dụng Hồng La kính nhòm ngó riêng tư.

Cố Khinh La tuy chạy khỏi Cố gia, nhưng chưa ra khỏi Không Sơn, chưa phản Sở gia, mọi hành vi nàng làm đều là việc nhà, vì vậy hoàng thất Sở gia không có quyền tùy ý rình coi. Cố Phi Hồng vì tìm tới Cố Khinh La mà xin nhờ Sở Giang Ngọc ra tay, chẳng khác gì vì nữ nhân mà bán đi gia tộc, dù là Tô Trầm cũng không ngờ hắn sẽ làm vậy, từ điểm này mà nói, Tô Trầm thật ra đã thua Cố Phi Hồng một bậc, tính toán chưa chuẩn.

Người thông minh có lúc không bại bởi trí tuệ tương đương, mà bại bởi điên cuồng và không lý trí.

Đương nhiên, thua ở phương diện này chẳng nói lên được điều gì, kết quả cuối cùng thế nào vẫn khó mà dự liệu.

Lúc này Tô Trầm còn đang nghiên cứu trớ chú của Cố thị.

Đây không chỉ bởi vì Cố Khinh La, mà cũng là thói quen nghiên cứu của hắn từ trước tới nay.

Dưới Vi Sát Chi Nhãn, hắn quả thực phát hiện một ít thứ thường nhân không cách nào phát hiện.

Thế nên Tô Trầm mới cười nói:

“Tạm thời ta còn chưa cách nào giải trừ trớ chú, chẳng qua có lẽ ta có thể chiết nó ra.”

“Chiết nó ra?”

Cố Khinh La nghi hoặc:

“Chàng nói chàng cũng có thể nắm giữ ba loại trớ chú này?”

Lắc lư bình thuốc trong tay, Tô Trầm lẩm bẩm nói:

“Có lẽ còn không chỉ như vậy...”

Ánh mắt Cố Khinh La sáng lên:

“Cần bao lâu mới có thể nghiên cứu ra được.”

“Nếu chịu bỏ trả giá... Sẽ rất nhanh!”

Hoàng cung Không Sơn.

Hồng La điện.

Đây là một toà đại điện đường hoàng, nội điện trống trải rộng rãi, chỉ đặt một vật.

Đó là một tấm gương lớn mặt kính cao đến bảy trượng.

Trong gương là một phiến sơn hà, ánh hiện ra mảng lớn núi sông tráng lệ.

Đây chính là Hồng La kính.

Hồng La kính không chỉ dùng để nhòm ngó, bản thân cũng là bảo vật trọng yếu nhìn xuyên suốt thiên hạ, sau khi kết hợp với Hồng La Quỷ Ấn, nó liền có thể hiển lộ tất cả tồn tại có quỷ ấn bám trên người.

Khi từng điểm sáng màu đỏ xuất hiện trong Hồng La kính, mức độ màu sắc bất đồng của từng điểm sáng đại biểu cho thực lực của những tồn tại bất đồng trong Cố gia.

Mà mỗi lần thắp sáng một điểm đỏ, liền có thể nhìn thấy tất cả những điều xảy ra xung quanh điểm đỏ ấy.

Sở Giang Ngọc đứng trước Hồng La kính, cười nói:

“Chỉ có mở ra quỷ ấn mới có thể xác nhận có phải người ngươi tìm hay không. Nếu như có sai lệch, còn mong Cố huynh thứ lỗi.”

Nói rồi liền chỉ tay nhắm đến điểm đỏ trong đó, ấn xuống.

Trên Hồng La kính lập tức hiện ra một bức họa diện, là một tên nam tử chính đang giao hoan cùng nữ tử trong phòng kín.

Khoảnh khắc hình ảnh xuất hiện, nam tử kia đột nhiên ngẩng đầu, nhìn lên không trung nghi ngờ không thôi:

“Loại cảm giác bị nhòm ngó này... Lẽ nào.”

“Ai nha, lầm mất rồi.”

Sở Giang Ngọc cười nói, tiện tay vung lên, hình ảnh biến mất, lại điểm sang một điểm đỏ khác.

Cố Phi Hồng thấy rõ, người trong gương vừa nãy rõ ràng là một vị trưởng lão Cố gia, mà nữ nhân dưới háng hắn lại không phải chính thê, mà là thê tử của một vị trưởng lão Cố gia khác.

Chỗ chết người nhất chính là, trưởng lão này có tu vi Nhiên Linh cảnh, Cố Khinh La lại vừa mới lên cấp Diêu Quang cảnh, thực lực hai bên hoàn toàn bất đồng.

Cái chỉ tay kia của Sở Giang Ngọc căn bản là cố ý lầm lẫn.

“Thái tử!”

Cố Phi Hồng kêu lên.

“Ài, là ta không cẩn thận điểm lầm người.”

Sở Giang Ngọc cười nói, lần nữa chỉ tay, lần này là điểm hướng tồn tại đại biểu Diêu Quang cảnh, hơn nữa còn là nhắm thẳng ra ngoài thành.

Người Cố gia đi lại ngoài thành cũng không nhiều, nhưng điểm đỏ hắn chỉ không phải Cố Khinh La.

Chẳng qua sau khi điểm cái thứ hai, hình ảnh Cố Khinh La liền hiện ra trong gương.

Lúc này Cố Khinh La chính đang ở cùng Tô Trầm trong nhà đá, nhẹ giọng nói gì đó.

Một cỗ cảm giác bị nhòm ngó nổi lên trong lòng, Cố Khinh La biến sắc:

“Cố Phi Hồng tìm tới ta rồi!”

Tô Trầm nhấc tay một cái, một luồng khói mù bao phủ hai người, khiến người ngoài không còn thấy rõ tình cảnh vị trí bọn hắn nữa.

Nhưng dù là vậy, điểm đỏ đại biểu Cố Khinh La một khi đã xuất hiện trong Hồng La kính liền không cách nào che đậy.

“Tìm được rồi.”

Sở Giang Ngọc cười nói.

“Đôi cẩu nam nữ chết tiệt này, ta lập tức dẫn người đi làm thịt bọn chúng!”

Cố Phi Hồng kêu lên.

Sở Giang Ngọc vứt cho Cố Phi Hồng một mặt ngọc bội truyền âm:

“Ngươi dẫn người truy sát, ta ở chỗ này nhìn, bất luận bọn hắn chạy đến chỗ nào đều không trốn thoát khỏi giám thị của ta.”

“Đa tạ Thái tử điện hạ!”

Cố Phi Hồng bước nhanh đi ra Hồng La điện.

Nhìn Cố Phi Hồng ra ngoài, Sở Giang Ngọc cười hắc hắc, quay người lại, tiếp tục nhìn về phía Hồng La kính.

Lần nữa chỉ tay xuống, lần này là điểm tới ba cái ấn ký màu máu đậm nhất.

Họa diện chợt hiện, hiện ra ba vị lão giả hai nam một nữ, lấy hình chữ phẩm ngồi ở trong nguyên trận kỳ lạ do 161 cây nến tạo thành, không ngừng lóe lên quang văn kỳ lạ.

“Không hay!”

Lão bà tóc bạc nhận ra bị nhòm ngó trước tiên, ngửa đầu hô quát một tiếng, đồng thời nhanh chóng tắt đi ánh nến.

Mắt Sở Giang Ngọc khẽ sáng lên:

“Không ngờ đã lén lút ngưng tụ ra nhiều sinh mệnh nguyên chúc như vậy, suýt nữa lại để tẩu thoát một tên. Chẳng qua nếu đã bị ta biết được, vậy thì xin lỗi, hết thảy đều phụng hiến cho Sở gia ta đi!”

Sở Giang Ngọc ngửa đầu cười to.

Sinh mệnh nguyên chúc là sinh mệnh chi chúc do Cố gia dùng nguyên huyết chi lực ngưng tụ mà thành, có vĩ lực cường đại, lấy chúng làm môi giới có thể thi triển nguyên kỹ thông thiên.

Ngưng tụ vật này, cần tiêu hao cực nhiều lực lượng của Nguyên Thú huyết mạch giả.

Mỗi năm Cố gia đều phải cống hiến số lượng nhất định sinh mệnh nguyên chúc cho Sở gia, sau đó lại do Sở gia giao cho thất tộc.

Đây chính là ý nghĩa tồn tại của bọn hắn, là nguyên nhân căn bản khiến Thất Quốc không tận diệt bọn hắn.

Có thể nói Cố gia chính là nơi sản sinh một loại vũ khí cấp chiến lược của Thất Quốc, thông qua bọn hắn, bảo đảm Nhân tộc an toàn.