Chương 946 Hắc Ám kết giới (2)
Nếu bình thường, Tô Trầm sẽ giả như không biết, chờ đối thủ tới gần mới bạo khởi đột kích, nhưng lần này hắn chỉ muốn triệt để đánh một trận thống khoái, thế là có cơ hội đánh lén cũng không dùng, trực tiếp xoay người oanh ra một quyền.
Dung Tu bị dọa cho nhảy dựng, một tay vung lên không trụ, sương đen lượn lờ, tụ thành một phiến hộ thuẫn hắc ám chặn trước người.
Hắc ám kết giới của Dung Tu không chỉ có thể che đậy tầm nhìn ẩn náu thân hình ăn mòn đối thủ, bản thân cũng có thể cung cấp năng lượng hắc ám cuồn cuộn không ngừng, trợ giúp người sử dụng nhanh chóng thành hình nguyên kỹ.
Chính nhờ bổ trợ từ Hắc Ám kết giới, Dung Tu mới có thể cấp tốc thi triển các loại thủ đoạn Ám Ảnh.
Thời khắc này sau khi ngăn trở thế tung quyền của Tô Trầm, Dung Tu lập tức hất bắn ra một nhánh Ám Ảnh Tiễn.
Tô Trầm cười to nhảy lên, phía sau đã hiện ra hư ảnh Nguyên Huyết hóa thân. So với dĩ vãng, Nguyên Huyết Hóa Thân không lớn hơn, nhưng càng lúc càng ngưng luyện, sau khi xuất hiện không tồn tại với hình thức hư ảo, mà trực tiếp đầu nhập vào bản thể Tô Trầm.
Vậy là thân thể Tô Trầm tựa như bơm khí bắt đầu bành trướng, cơ nhục cuồn cuộn, sức mạnh hùng hồn một vòng tiếp một vòng tản ra từ trong cơ thể.
Nếu nói lúc trước Tô Trầm dùng tố chất thân thể thuần túy để cứng đối cứng với kẻ địch, như vậy hiện tại Tô Trầm đã phát huy ra lực lượng nguyên năng, sau đó dung hợp với bản thân, triển hiện ra hình thế man lực thể, kết quả mang đến liền là nắm đấm của Tô Trầm càng lúc càng bạo lực dã man, một quyền tiếp một quyền oanh ra, đập cho đối phương tối tăm mặt mũi, đập cho trời đất chấn đãng.
Chỉ tiếc tất cả những điều đó đều xảy ra trong Hắc Ám kết giới, người ngoài không thấy rõ ràng. Chỉ nghe trong phiến hắc ám tràn ngập kia truyền ra từng hồi tiếng nổ vang ầm ầm ầm.
Cuối cùng cũng nhìn ra chút tác dụng ràng buộc lực lượng của kết giới Hắc Ám, bằng không hai cường giả Diêu Quang cảnh đối đầu, sợ là có thể dỡ xuống nửa tòa thành trì.
Dù như vậy, nghe được tiếng oanh minh cự đại truyền ra từ trong kết giới, người ngoài vẫn kinh hãi không thôi, ai nấy ngơ ngác nhìn nhau, bước chân dồn dập thối lui, kéo giãn khoảng cách với mảnh chiến trường kia.
Mà ở trong Hắc Ám kết giới, Dung Tu cũng càng đánh càng hoảng sợ.
Hắn thân là một trong những trụ cột của Dung gia thế hệ này, thân mang huyết mạch Yêu Hoàng, thực lực mạnh mẽ vô cùng, dù là Nhiên Linh cảnh bình thường cũng không phải là đối thủ, có thể nói chỉ có hắn vượt giai người khác, không có chuyện người khác vượt cấp khiêu chiến hắn. Không ngờ hôm nay lại bị một tên tu vi thấp hơn đánh cho tối tăm mặt mũi.
Khiến hắn kinh dị nhất chính là, sức mạnh của đối phương ùn ùn không dứt, phảng phất không có giới hạn.
Hắn lấy đâu ra nguyên lực hùng hậu như vậy?
Phải biết hắn tu luyện Thiên Hải kinh, mở rộng nguyên hải, nguyên năng dự trữ gấp ba lần người khác, vì vậy bình thường chiến đấu đều là một nguyên kỹ tiếp một nguyên kỹ oanh ra liên tục, chỉ dựa vào cuồng oanh lạm tạc liền có thể oanh chết đối thủ, là cuồng nhân cường công có tiếng của Dung gia. Thế là tiểu tử trước mắt này lại có thể đối oanh cùng hắn, xem ra nguyên lực còn phong hậu hơn cả hơn, khiến hắn triệt để choáng.
Tô Trầm cũng kinh ngạc.
Hắn tu luyện Vô Cấu tâm pháp, nguyên năng gấp bảy thường nhân, cho nên mới có thể chống đỡ phương thức công kích cuồng oanh lạm tạc như vậy, không ngờ đối thủ cũng là kẻ nguyên lực dồi dào, Ám Ảnh Thuẫn, Ám Ảnh Tiễn, Ám Ảnh Xà, Vô Hoa Chi Thủ, Thiên Quang Chiến Quyền, Liệt Sơn Chỉ, Ám Ảnh Quỷ Trảo, từng chiêu từng chiêu nguyên kỹ cường đại luân phiên dùng ra.
Hai người hoàn toàn như hai pháo đài đối oanh, nguyên lực ào ào chiến ý cuồn cuộn, đúng là giết cho thiên địa tối tăm, trời long đất lở.
Không thể tiếp tục như vậy nữa.
Sau một phen ác chiến, hai người đồng thời sản sinh ý niệm này.
Tô Trầm có suy nghĩ đó là bởi hiện tại hắn còn ở trên địa bàn Dung gia, thời gian quá dài có thể dẫn tới cường giả mới.
Dung Tu lại là bởi nếu tiếp tục đánh thế này thì quá thương tự tôn, quá thương mặt mũi.
Hai người đồng thời quyết định xuất tuyệt chiêu.
Khắc sau Dung Tu vẫy tay một cái, hắc ám vô biên đồng loạt tụ lại trên tay hắn, ngưng thành một đoàn tồn tại tựa như hắc động; Tô Trầm thì giương tay phóng thích ra điểm điểm hỏa tinh, tụ ra một con hỏa điểu khổng lồ giữa trời.
Hắc Tử Sát Ngục.
Thần Thông Hỏa Phượng.
Khắc này, thủ đoạn mạnh nhất của hai người đồng loạt tế ra, oanh hướng đối thủ.
Hắc quang và hỏa quang đụng thẳng vào nhau, hóa thành một phiến hắc viêm rực trời, cuộn xoắn vào nhau, hình thành cảnh sắc quỷ dị vô cùng.
Chỉ thấy quang huy đen ngòm lượn lờ quanh hỏa diễm phượng hoàng, nhuộm cho hỏa phượng đen sì, không ngừng thẩm thấu xâm tập, hỏa diễm phượng hoàng thì lóe lên quang huy sáng ngời, càng lúc càng chói mắt.
“Không được!”
Khắc đó, hai người đồng loạt hô lên, cùng lúc tung quyền hướng lên trời, lần này không phải để công kích đối thủ, mà là trực tiếp đánh tới hỏa phượng.
Lực lượng cự đại trùng kích tới, hỏa phượng lượn lờ hắc quang bay thẳng lên cao, lúc này năng lượng hỏa diễm và năng lượng hắc ám triền đấu đến cực hạn, Ầm một phát nổ tung, vậy là từ giữa trời rơi xuống vô số hỏa tinh đen thui.
“Mau tránh ra, đừng để vật đó đụng tới!”
Dung Tu Tô Trầm vội hô to.
Những hỏa tinh kia rơi xuống như vẫn thạch, rớt trên phòng ốc liền bốc cháy lên một phiến hỏa diễm đen ngòm, ăn mòn vạn vật, ngay cả tảng đá, kim loại đều bị ăn mòn, tan rã.
Một số người xui xẻo bị hắc hỏa kích trúng, liền tự động bốc cháy lên như Dung Tự Hành khi nãy.
Đáng sợ nhất chính là, hắc hỏa không thể dập tắt, nháy mắt đã đốt mục tiêu thành tro bụi.
Thế là chỉ trong nháy mắt liền có mấy chục người chết dưới hỏa tinh.
Đây mới chỉ là hắc hỏa tàn tinh, nếu bị chính diện kích trúng, ngay cả Dung Tu cũng không khỏi rùng mình một cái.
Cũng may ám ảnh chi hỏa tuy khủng bố, nhưng không lấy vật phàm làm nhiên liệu, thế nên chỉ thiêu đốt chốc lát, sau khi hao tận ám năng liền tự động biến mất, chứ không dẫn lên một hồi siêu hỏa hoạn, nhưng dù vậy, mảnh khu vực này cũng bị thiêu cho tan hoang.
Thấy cảnh đó, Dung Tu hơi có điều suy nghĩ.
Thấy hắn như vậy, Tô Trầm biết, mình đã mất đi cơ hội lấy Ám Ảnh Quỷ Hỏa nhất kích tất sát đối phương.
Chẳng qua cũng không sao, mất bên đông, được bên tây, trận chiến này cũng giúp bản thân giải quyết một vấn đề quấy nhiễu bấy lâu —— nhìn hỏa diễm đen ngòm tản đi giữa không trung, ánh mắt Tô Trầm sáng rực lên.
Phiến hắc hỏa này, so với Ám Ảnh Quỷ Hỏa của mình thì đúng là cường đại hơn quá nhiều!
Bên kia Dung Tu cũng giật mình nhìn Tô Trầm:
“Ngươi rốt cuộc là ai?”
Không đợi Tô Trầm trả lời, một thanh âm du dương vang đến.
“Hắn là nam nhân của ta!”
Thanh âm trong trẻo như chim hoàng anh kêu hót, êm tai vô cùng.