Chương 950 Biến số (1)
Tô Trầm bị tiếng khóc này của nàng làm cho mơ hồ, đành phải dừng lại bàn tay càn rỡ:
“Nàng làm sao vậy?”
Chư Tiên Dao lại chỉ khóc.
Tô Trầm thấy nàng như vậy, dục hỏa dần dần biến mất, trong lòng phần nào hiểu ra:
“Là ta quá cấp thiết, không bận tâm đến cảm thụ của nàng, xin lỗi.”
Nói rồi đứng dậy muốn đi.
Chư Tiên Dao kéo lại hắn, dựa vào trong ngực hắn, nhẹ nhàng nói:
“Ta chỉ là... chỉ là có chút không cam tâm.”
Đúng vậy, nàng không cam tâm.
Không cam tâm bản thân cứ thế bị chinh phục, không cam tâm Tô Trầm ở thái độ với mình và thái độ với Cố Khinh La lại nhất bên trọng nhất bên khinh, không cam tâm tình lang mà mình nhớ nhung đau khổ bấy lâu lại không hiểu phong tình, không nghĩ cho mình.
Nàng không cam tâm rất nhiều chuyện, liền bản năng nảy sinh chống đối với những chuyện đó.
Không phải là bởi không thích Tô Trầm, mà là bởi vì quá yêu, thế nên tình nguyện ủy khuất bản thân, rồi lại không cam tâm với ủy khuất ấy, mới sinh lòng bi thương.
Loại cảm xúc mâu thuẫn này không dễ hiểu được, nhưng khắc đó, Tô Trầm có thể hiểu.
Hắn khẽ vuốt mái tóc dài của Chư Tiên Dao:
“Là ta không tốt với nàng, quá mức hoa tâm.”
Chư Tiên Dao lắc đầu:
“Nam nhân ưu tú, tam thê tứ thiếp vốn là bình thường. Không phải chàng hoa tâm, chỉ là ta tâm cao khí ngạo mà thôi.”
Có thể ở trong mắt hậu thế, Chư Tiên Dao quá không tự ái, nhưng ở thời đại này, giá trị quan như vậy mới là chính xác.
Đối với Chư Tiên Dao mà nói, đây là cảm tính cúi đầu trước lý tính, sau khi trải qua một phen tự mình giãy dụa, chiến thắng bản thân, làm ra lựa chọn chính xác.
Làm rõ tâm lý mình xong, Chư Tiên Dao rốt cục đưa ra quyết định, vậy là nàng nhẹ nhàng cởi ra y phục Tô Trầm, cúi người xuống...
Sáng sớm lúc tỉnh lại, Chư Tiên Dao thấy Tô Trầm đã không còn ở bên người.
Chư Tiên Dao rời giường, rửa mặt một phen rồi ra ngoài, chính thấy Tô Trầm từ bên ngoài tiến vào.
Hắn nhìn có vẻ phong trần mệt mỏi, trong tay còn cầm một gói giấy dầu.
Nhìn thấy Chư Tiên Dao, Tô Trầm cười nói:
“Nàng dậy sớm chút so với dự liệu của ta, chẳng qua cũng vừa khéo, cuối cùng vẫn kịp. Cho nàng.”
Nói rồi cầm gói giấy dầu trong tay đưa cho Chư Tiên Dao.
Chư Tiên Dao mở ra liếc mắt nhìn, kinh hô:
“Thiên Tằng tô (bánh xốp) ở phố Đảo Mã, còn cả bánh trứng, sao chàng biết ta thích ăn cái này?”
“Đương nhiên là hỏi hạ nhân, có miệng không hỏi thì để làm gì?”
Tô Trầm cười nói.
Sắc mặt Chư Tiên Dao lập tức trầm xuống:
“Phố Đảo Mã nằm trong khu vực Dung gia khống chế, chàng lại chạy tới chỗ đó?”
Sắc mặt Chư Tiên Dao bất mãn, ngữ khí lại tràn ngập sự quan tâm.
“Ài, tiện đường đi qua mà thôi.”
Tô Trầm rất không để ý hồi đáp.
“Tiện đường?”
Chư Tiên Dao ngẩn ngơ:
“Vậy chàng đi đâu.”
“Đương nhiên là Dung gia rồi.”
Tô Trầm thản nhiên đáp.
“Cái gì?”
Chư Tiên Dao bị dọa cho nhảy dựng.
Ngươi điên rồi à!
Nàng theo bản năng hỏi một câu:
“Chàng đi Dung gia làm gì?”
“Đi tra xem rốt cuộc bọn hắn sao phải muốn đấu cùng các nàng.”
Tô Trầm đi tới, kéo tay Chư Tiên Dao:
“Nàng biết ta có khả năng biến hóa, có thể tiềm nhập.”
Chư Tiên Dao cắn một miếng bánh:
“Nhưng chàng không lừa gạt được Nhiên Linh cảnh.”
Tu vi đến Nhiên Linh cảnh, thể nội mở ra thần cung, tinh thần lực tăng mạnh, năng lực nhìn thấu cũng thuận theo đó mà được tăng cường. Chỉ cần hơi hơi biết chút thuật nhìn thấu, liền rất khó lừa gạt. Dù sao Nhân tộc không phải là Bạo tộc, không dễ lừa gạt như vậy.
“Thế nên ta mới đi từ sớm, lúc ta đi là nửa đêm, âm dương nhị khí chuyển hoán, Nhiên Linh cảnh cần tu âm dương, Hóa Ý cảnh phải tiếp thiên đàn, vào lúc đó đều cần tu hành, không lo được cái khác.”
Tô Trầm cười híp mắt nói.
“Vậy cũng rất nguy hiểm!”
Chư Tiên Dao siết chặt nắm tay, cắn răng nghiến lợi nói.
Đây chính là sự khác biệt trong cách nhìn của mỗi người. Đối với Chư Tiên Dao mà nói, loại chuyện như tiềm nhập Dung gia thực sự quá nguy hiểm, chỉ cần hơi có chút bất cẩn Tô Trầm liền có khả năng bị quần ẩu giết chết. Nhưng đối với Tô Trầm mà nói, mức độ nguy hiểm như vậy thực sự không tính là gì. Dù sao nhiều sóng to gió lớn như vậy hắn đều đã trải qua, một cái Dung gia nho nhỏ thực sự không để vào trong mắt.
Chẳng qua thực tế là, đến giờ phút hiện tại, lực lượng của Dung gia vẫn có thể dễ dàng diệt sát năm ba tên như Tô Trầm.
Rất nhiều người sau khi đã trải qua một ít đại kinh hiểm, qua đó giành lấy hồi báo tốt đẹp, sẽ bản năng đề thăng năng lực chịu đựng và xử lý đối với nguy hiểm của mình. Loại tâm thái này có cái lợi là lâm nguy bất loạn, có đầy đủ tự tin, nhưng cũng thường thường bởi vậy mà càng thêm nóng lòng mạo hiểm, cũng coi khinh nguy hiểm. Cái gọi là lật thuyền trong mương thường thường để chỉ những tình huống như vậy.
Nhưng đây cũng là tâm lý nhất định phải có, nếu ngay cả loại tâm thái này mà còn không có, vậy thì không thành được đại sự.
Nói trắng ra một câu: Lão tử dù có lật thuyền trong mương, ngươi cũng vẫn chỉ là một cái mương, ta vẫn cứ xem thường.
Có điều đối với thái độ quan tâm và căng thẳng của Chư Tiên Dao, Tô Trầm lại rất hưởng thụ.
Hắn nắm lấy tay Chư Tiên Dao:
“Nguyệt Quang thạch sắp đào hết rồi.”
Chư Tiên Dao còn muốn nói gì đó, lại bị lời này làm cho ngẩn ngơ:
“Cái gì?”
Tô Trầm trả lời:
“Khoáng mạch Nguyệt Quang thạch của Dung gia khô cạn rồi. Bọn hắn nhất định phải mau chóng tìm ra mỏ quặng mới, bằng không liền khó có thể duy trì gia cảnh hiện tại.”
Chư Tiên Dao nói:
“Nhưng gần đây không phát hiện khoáng mạch mới nào.”
“Thế nên bọn hắn chỉ có thể cướp. Đằng nào cũng phải so đo với các nàng, đằng nào lực lượng huyết mạch của các nàng cũng chính đang đề thăng, tóm lại là kéo dài không được nữa.”
“Nhưng ngày hôm qua chàng còn nói, chuyển sang nơi khác, bọn hắn vẫn có thể sống tốt, không nhất thiết phải quyết tử liều mạng.”
“Là ta nhìn lầm.”
Tô Trầm thở dài.
Nhìn bộ dạng than thở của Tô Trầm, Chư Tiên Dao khẽ che miệng, bật cười thành tiếng.
Nàng thích thấy bộ dáng này của Tô Trầm, làm một nữ nhân đã quen cường thế, dù vì ái lang mà chịu làm tiểu nữ nhân, nhưng thích xem nhất vẫn là dáng vẻ nam nhân của mình cau mày thở dài.
Có lẽ cũng bởi vì Tô Trầm từng mang đến cho nàng bóng mờ tâm lý quá nặng, đến nỗi khi thấy Tô Trầm nhíu mày, nàng liền có khoái cảm thắng lợi.
“Nha đầu ngốc.”
Tô Trầm vuốt ve mặt nàng:
“Không ăn nữa là nguội mất.”
Lúc này Chư Tiên Dao mới cong môi ngồi xuống, vui vẻ ăn bánh.
“Đúng rồi, chuyện khoáng mạch Nguyệt Quang thạch khô cạn, Dung gia hẳn phải bảo mật nghiêm ngặt mới đúng, sao chàng biết được?”
Tô Trầm trả lời:
“Ta ngụy trang thành nhân viên sổ sách của Dung gia, trực tiếp tra xét sổ sách gần đây của bọn hắn.”
“Một buổi sáng liền tra xong?”
Chư Tiên Dao bị tốc độ của Tô Trầm dọa cho nhảy dựng.
Tô Trầm cười cười:
“Ta nhìn thứ gì cũng khá là nhanh.”
Tinh thần lực cao tới hai ngàn, lại thêm có tinh não, năng lực xử lý văn tự tin tức của Tô Trầm thực sự vượt quá tưởng tượng của người thường.