← Quay lại trang sách

Chương 955 Cạm bẫy (1)

Nghe nói thế, đám đông ngơ ngác nhìn nhau.

Chư Tiên Dao không phục:

“Có thể nàng vừa mới đặt trong người?”

Tô Trầm thở dài:

“Vấn đề là ở đó. Nàng không cảm thấy kỳ lạ sao? Nhị tiểu thư rõ ràng có nguyên giới, nhưng không đặt phù chú trong nguyên giới, mà trực tiếp cất trong người, đây là ý gì?”

Chư Tiên Dao thoáng ngưng lại, không đáp được.

Đã có nguyên giới, còn cầm phù chú quan trọng như vậy đặt trong người, không sợ nó không cẩn thận rơi ra, bại lộ bản thân ư?

Đám người Chư gia ngơ ngác nhìn nhau.

Chư Vân Nhan lập tức nói:

“Ý Tô công tử là...”

“Lá bùa này là có người lén lút đặt trên người nhị tiểu thư, chỉ có như thế mới có thể giải thích tại sao phù chú không nằm trong nguyên giới mà ở trên người nhị tiểu thư, mới có thể giải thích vì sao lại không có mùi trên người nhị tiểu thư.”

Tô Trầm nói.

Nghe nói thế, Chư Vân Nhan thở phào một hơi, rất hiển nhiên, nàng cũng không hy vọng con gái mình sẽ làm ra chuyện bán đứng gia tộc.

“Đến cùng là kẻ nào dám hãm hại con gái ta?”

Sát khí dần đậm lên trên mặt Chư Vân Nhan.

“Vậy thì phải hỏi nhị tiểu thư. Trước khi ngươi đến đã tiếp xúc qua với những ai? Ta là nói, có thân thể tiếp xúc.”

Tô Trầm hỏi.

Chư Tiên Linh cũng tình cảnh lên lên xuống xuống trước mắt làm cho ngơ ngác.

Nhưng nàng suy nghĩ một lát lại lắc đầu nói:

“Không có.”

Cái gì?

Đám đông lần nữa ngạc nhiên.

Chư Tiên Linh trả lời rất khẳng định:

“Trước lúc đến, ta chỉ một mực nói chuyện cùng bọn tứ muội, lục đệ, nhưng nếu nói thân thể tiếp xúc, lại không có kẻ nào.”

Chư Vân Nhan đã đứng lên:

“Ngươi chắc chứ? Tiên Linh, việc này quan hệ tới sự trong sạch của ngươi.”

“Chính bởi vì quan hệ tới trong sạch, Tiên Linh mới không thể nói bậy, bằng không chẳng phải là hại huynh đệ tỷ muội trong nhà?”

Nói đến đây Chư Tiên Linh nhìn Chư Tiên Dao một cái, đến lúc này rồi tiểu cô nương vẫn không quên nói móc Chư Tiên Dao một phen.

Nghe câu trả lời của Chư Tiên Linh, ai nấy đều choáng váng, thế này thì còn tra kiểu gì.

Đúng lúc ấy, Tô Trầm đột nhiên nói:

“Không, có người đã tiếp xúc qua với ngươi. Lúc ta dùng huyễn tượng lừa gạt các ngươi, chế tạo giả tượng đi tới Thiên Hậu sơn, ta đã chính mắt nhìn thấy.”

Chư Tiên Linh ngạc nhiên:

“Làm sao có thể? Nếu có người này sao ta lại không biết?”

“Đó là bởi vì trước nay ngươi không coi hắn là người.”

Tần Vũ lặng lẽ đứng ở trong sân, không chút nhúc nhích.

Là một khôi lỗi bị khống chế, lúc chủ nhân không có mệnh lệnh, hắn không cần nhúc nhích.

Người mất đi ý thức bản ngã, từ một ý nghĩa nào đó thì đã không thể xem là người.

Có điều thời khắc này, hắn đột nhiên chuyển động.

Hắn đi về gian phòng Chư Tiên Linh, lấy mấy thứ đồ sau đó trực tiếp đi ra ngoài.

Bởi vì là khôi lỗi Chư Tiên Linh khống chế, thế nên không ai quan tâm hắn, chỉ cho rằng là do Chư Tiên Linh ra lệnh. Giữa ngự chủ và ngự bộc tồn tại liên hệ tinh thần, chỉ cần khoảng cách không quá xa, ngự chủ liền có thể trực tiếp hạ lệnh ngự bộc xuất động, tình cảnh bây giờ có vẻ chính là như vậy.

Tần Vũ cứ thế ra khỏi Chư gia.

Không ai ngăn trở.

Một lát sau, đám người Chư Vân Nhan đi tới sân viện của Chư Tiên Linh, nhìn sân viện trống rỗng, sắc mặt Chư Tiên Linh không khỏi có phần khó coi:

“Không có mệnh lệnh của ta, hắn chắc chắn sẽ không tự ý rời đi.”

Tô Trầm nhìn về phía cửa phòng mở ra bên cạnh:

“Chỉ sợ hắn không chỉ đơn giản là tự ý rời đi.”

Chư Tiên Linh giật nảy mình, vội vọt vào trong phòng, chỉ nhìn lướt qua liền chán nản ngồi xuống đất:

“Hắn còn trộm đi Khiên Cơ Thạch và Đồ Linh nhận của ta. Làm sao... Làm sao lại như vậy?”

Bộc dịch bị điều khiển đột nhiên trở mình, đối với Chư Tiên Linh mà nói quả thực là một đả kích không nhỏ.

Vẫn là Tô Trầm nói:

“Ngươi nên vì thế mà cảm thấy may mắn, chí ít hiện tại tội danh của ngươi có thể được minh oan.”

Nói rồi Tô Trầm quay sang nhìn Chư Vân Nhan:

“Gia chủ có biết, trên đời này có cách nào để phá giải Khống Chế Linh Hồn của Chư gia không?”

Sắc mặt Chư Vân Nhan cũng rất khó coi:

“Khống Chế Linh Hồn của Chư gia đúng là không phải không thể phá, nhưng cũng tuyệt không phải tùy tiện là làm được, quan trọng nhất chính là, tuyệt đối không khả năng bí pháp bị phá mà không biết. Tiên Linh, ngự bộc của ngươi mất đi khống chế, sao ngươi lại không biết?”

Chư Tiên Linh hoảng sợ nói:

“Ta thật sự không biết, ta có thể cảm nhận được liên kết tinh thần giữa ta và hắn, liên kết này vẫn luôn chưa từng cắt đứt. Ta thực sự không hiểu, tại sao hắn không bị khống chế.”

“Vậy giờ ngươi thử hô hoán hắn xem?”

Chư Tiên Linh thử một thoáng, sắc mặt trắng bệch nói:

“Ta có thể cảm ứng được sự tồn tại của hắn, nhưng hắn không để ý đến ta.”

“Ngươi nói ngươi có thể cảm ứng được hắn?”

Tô Trầm lập tức hỏi.

Đám người Chư gia đồng thời phản ứng lại.

Khống Chế Linh Hồn của Tần Vũ rất rõ ràng đã bị thủ đoạn cao minh nào đó giải trừ, không chỉ giải trừ khống chế, thậm chí còn bảo trì liên kết tinh thần với chủ nhân cũ, khiến chủ nhân không cách nào phát hiện bộc dịch của mình có vấn đề. Nhưng hiện tại, ưu thế này lại thành tử huyệt của đối phương, chỉ cần đuổi theo cảm giác liền có thể tìm tới kẻ chủ mưu.

Chư Vân Nhan lập tức nói:

“Hắn đi đâu?”

Chư Tiên Linh trả lời:

“Hắn đã rời thành rồi.”

“Đuổi!”

Chư Vân Nhan lớn tiếng nói.

Chúng lão Chư gia đồng thời bay lên, mang theo Chư Tiên Linh hướng ra phía ngoài.

Tô Trầm lưu ở trong viện bất động, lại như đang suy tư gì đó.

Chư Tiên Dao:

“Tô Trầm!”

“Đừng gấp.”

Tô Trầm nói:

“Còn có một chuyện chưa làm.”

“Chuyện gì?”

Chư Tiên Dao hi hoặc.

Tô Trầm lấy ra tế đàn quyền trượng.

Hắn nói:

“Vừa nãy nàng đi quá gấp, quên mất ta vốn muốn tiên đoán hai việc rồi ư?”

Lúc này Chư Tiên Dao mới nhớ ra, Tô Trầm còn muốn tiên đoán một chuyện nữa, chính là rốt cục tại sao Dung gia tình nguyện từ bỏ tất cả lợi ích cũng phải liều chết với Chư gia.

Chỉ là tại sao hắn lại muốn hiến tế vào lúc này?

Chư Tiên Dao nhìn Tô Trầm bắt đầu đưa lên tế phẩm.

So với lần trước, tế phẩm Tô Trầm bày ra rõ ràng cao hơn rất nhiều, cho thấy sự coi trọng đối với lần tiên đoán này.

Đồng thời Tô Trầm còn nói:

“Bộc dịch của Chư Tiên Linh bị người giải trừ Khống Chế Linh Hồn, hơn nữa còn dùng thủ pháp không bị chủ nhân phát hiện, đồng nghĩa đó tuyệt đối không phải thủ đoạn bình thường. Cân nhắc từ phương diện biến số thì đây cũng là cắt giảm một tầng biến số. Hi vọng tầng cắt giảm này có thể khiến chúng ta tìm tra đáp án. Thế nên... Bắt đầu đi. Ta muốn biết bí mật đằng sau việc làm của Dung gia.”

Tùy theo Tô Trầm lên tiếng, tế phẩm bắt đầu biến mất, cứ vậy từng điểm từng điểm tiêu vong trong không khí, phảng phất như chưa từng tồn tại.

Nhưng tiên đoán Tô Trầm chờ mong lại chưa từng xuất hiện.

Trong thiên không trống trơn, chẳng có cảnh gì.

Chư Tiên Dao ngạc nhiên:

“Đây là...”

“Thất bại.”

Tô Trầm trả lời.

Thất bại?

Trước mắt Chư Tiên Dao chợt hoa lên.

Một viên nguyên tinh cấp Lĩnh Chủ, còn có một đống lớn tài liệu phụ trợ cứ vậy bất chợt biến mất, sau đó đổi bằng một câu thất bại?