← Quay lại trang sách

Chương 968 Bí mật không thể nói (Thượng) (1)

Huống chi ở trong các loại Áo thuật bổ trợ theo khu vực, Thánh Quang Lễ Tán là loại hiệu quả bổ trợ không tệ.

Vì vậy Áo thuật Thánh Quang Lễ Tán này cũng khá thích hợp Chư Tiên Dao.

Thánh Quang Chi Dũ cũng đơn giản không kém, là Áo thuật khôi phục thương thế, trừ khử độc tố trớ chú, hiệu quả quyết định bởi thực lực song phương. Là một môn Áo thuật ngũ hoàn, dù đối với tu vi Diêu Quang Thánh Quang Chi Dũ cũng có tác dụng khôi phục rõ ràng, tuy không thể cải tử hồi sinh, nhưng có thể đạt tới đến trình độ đứt tay mọc lại. Đương nhiên bản thân Diêu Quang cảnh đã có năng lực đứt tay mọc lại, nhưng nếu gặp phải thủ đoạn đặc thù, phong cấm năng lực tái sinh, như vậy Thánh Quang Chi Dũ liền có thể phát sinh tác dụng. Hiệu quả trị liệu của nó so với năng lực tự lành của Diêu Quang lại cường đại hơn quá nhiều. Chẳng qua nếu dùng ở Nhiên Linh cảnh, hiệu quả sẽ hạ thấp một cách tương đối.

Dù không cân nhắc tới thân phận ngự chủ, đây cũng là một Áo thuật hữu hiệu trong đại đa số trường hợp, Tô Trầm liền phục chế cho Chư Tiên Dao.

Còn sót lại ba tên Áo thuật sư ngũ hoàn và một tên Áo thuật sư lục hoàn, Tô Trầm không khách khí để dành cho mình.

Áo thuật lục hoàn “Năng Lượng Chi Tỉnh”.

Áo thuật ngũ hoàn “Hắc Ám Phún Tuyền”.

Áo thuật ngũ hoàn “Áo Thuật Tố Năng”.

Năng Lượng Chi Tỉnh là chỉ xây dựng một khu năng lượng đặc biệt bên ngoài cơ thể, dùng để dự trữ càng nhiều nguyên năng. Nói đơn giản, chính là khiến cho bản thân có thể dự trữ càng nhiều nguyên năng.

Đương nhiên, đơn thuần chỉ là dự trữ nguyên năng thì dùng nguyên thạch cũng được, không nhất thiết phải đặc ý học tập một Áo thuật.

Chỗ mấu chốt của Năng Lượng Chi Tỉnh chính là phần lớn nguyên kỹ hoặc Áo thuật phóng thích thông qua Năng Lượng Chi Tỉnh đều có thể đạt được hiệu quả bổ trợ. Hiệu quả uy lực cụ thể có quan hệ trực tiếp đến nguyên năng điều dụng từ trong Năng Lượng Chi Tỉnh, điều dụng càng nhiều, uy lực lại càng lớn.

Nói đơn giản, Năng Lượng Chi Tỉnh không chỉ là điểm dự trữ năng lượng, còn là thiết bị tăng cường uy lực.

Ý nghĩa tồn tại của nó chính là chuẩn bị cho chủ nhân tung ra một Áo thuật uy lực siêu lớn, phẩm loại Áo thuật thì có thể tùy chọn.

Tô Trầm không cần phải chọn, hắn có Hỏa Phượng Thần Thông.

Hắn muốn xem xem hỏa phượng nắm giữ Năng Lượng Chi Tỉnh bổ trợ sẽ như thế nào.

Hắc Ám Phún Tuyền thì có liên quan đến năng lượng Ám Ảnh.

Nghiên cứu đối với huyết mạch Ám Ảnh của Dung gia giúp Tô Trầm thu được vài loại nguyên kỹ Ám Ảnh, nhưng lúc này việc cung ứng năng lượng Ám Ảnh lại lần nữa trở thành vấn đề. Hắc ám chi môn trên Vạn Kiếm sơn đã giải quyết vấn đề năng lượng Ám Ảnh, nhưng vấn đề nó giải quyết là cho toàn bộ Vạn Kiếm sơn, không phải cho cá nhân Tô Trầm. Khi Tô Trầm không ở trên núi, vấn đề này lại sẽ xuất hiện.

Hắc Ám Phún Tuyền mới là biện pháp căn bản giải quyết vấn đề, có thể trực tiếp mở ra thông đạo đi về Ám Ảnh giới, hình thành ám lưu phun trào, không chỉ vậy, còn có thể đề thăng uy lực của nguyên kỹ và Áo thuật bóng tối. Áo thuật này vốn là dùng để phụ trợ cho Áo thuật bóng tối, là căn bản của hết thảy Áo thuật bóng tối, Tô Trầm cũng dùng đúng sở trường của nó.

Về phần Áo Thuật Tố Năng thì dùng để gia cường Áo thuật cụ hiện hóa, có thể kéo dài thời gian của Áo thuật cụ hiện hóa.

Tô Trầm không có Áo thuật cụ hiện hóa, nhưng hắn có nguyên kỹ phân thân, có thể chế tạo ra phân thân chiến đấu. Phân thân là năng lượng tập hợp thể, bởi vậy cũng có thể tiếp thu Áo Thuật Tố Năng cường hóa.

So với lựa chọn kỳ quái kia của Vân Báo, ba môn Áo thuật này đều là Áo thuật chính quy, Áo thuật chủ lưu, cũng chỉ có loại nhân tài kết hợp sở trường nhiều nhà như Tô Trầm mới thích hợp học tập. Có ba môn Áo thuật này, liên hệ giữa Áo thuật thượng cổ và nguyên kỹ hiện đại của Tô Trầm mới xem như thực sự liền lạc, nó như một toà cầu nối, câu thông hai loại hệ thống, sản sinh phản ứng hóa học to lớn.

Sở dĩ chỉ học ba cái là bởi vì tên nữ tính Vũ tộc lúc trước được Tô Trầm lưu lại.

“Tên của ngươi.”

Trong phòng thí nghiệm, Tô Trầm hỏi nữ tử Vũ tộc kia.

“Lưu Hỏa Chi Oanh.”

Nữ Vũ tộc ngoan ngoãn đáp, trong mắt tràn ngập sợ hãi.

Không thể không sợ hãi, nếu nói lúc ban đầu còn tràn đầy căm hận với Tô Trầm, như vậy sau khi chứng kiến những chuyện xảy ra trong phòng thí nghiệm, tất cả phẫn nộ, cừu hận và kiêu ngạo của vị nữ Vũ tộc này đều hóa thành sợ hãi.

Dù là hình phạt nghiêm khắc nhất cũng chưa chắc có thể khiến nàng sợ sệt, thí nghiệm của Tô Trầm lại làm được điểm ấy.

Không phải bởi vì thống khổ, mà là bởi thái độ đối xử với sinh mệnh.

Có lẽ ở trong mắt người làm nghiên cứu, tất cả những thứ đó đều là động lực cho tiến bộ, nhưng ở trong mắt Lưu Hỏa Chi Oanh, loại hành vi hóa giải sinh mệnh, phân tích sâu đến cốt tủy này còn đáng sợ hơn cả hình phạt tàn khốc nhất thiên hạ. Ở chỗ này, sinh mệnh mất đi ý nghĩa, chỉ là từng đống từng đống thịt nát vô ý nghĩa, bị dán lên nhãn mác, phân loại, tiến hành phân chia theo công năng.

Sinh mệnh không còn là sinh mệnh, mà chỉ là linh kiện.

Đáng sợ hơn chính là, loại nghiên cứu đó lại cho ra kết quả.

Lưu Hỏa Chi Oanh tận mắt nhìn thấy Tô Trầm lấy ra mô hình Áo thuật từ trong thân thể Vũ tộc, bảo tồn lại, thậm chí còn... Phục chế Áo thuật trong đó.

Cách làm này triệt để lật đổ nhận thức của Lưu Hỏa Chi Oanh, khiến toàn bộ thế giới quan của nàng sụp đổ.

Chính vì nguyên nhân này, ánh mắt nàng nhìn Tô Trầm giống như nhìn ác ma khủng bố, không còn nổi dũng khí để đối kháng.

“Lưu Hỏa Chi Oanh, tên không tệ...”

Tô Trầm thuận miệng nói một câu.

Đây không phải tâng bốc, trên thực tế phần lớn tên Vũ tộc đều rất êm tai, đối với cái đẹp bọn hắn có một loại theo đuổi gần như cố chấp, đặt tên cũng phải cao nhã.

Có điều Tô Trầm lại cho rằng, bọn hắn cao thì cao rồi, nhã lại chưa chắc —— Vũ tộc giết người cũng ghê tay lắm.

“Như ngươi nhìn thấy, ta là một học giả, một Nhân tộc yêu thích nghiên cứu. Nếu vào lúc bình thường, ngươi hẳn sẽ giống mấy người đồng bạn của ngươi, sau khi truyền thừa bộ phận tri thức của ngươi cho ta xong liền sẽ chết, thế nhưng ngươi đoán xem tại sao ta không làm như vậy?”

Tô Trầm cười hì hì hỏi.

Dù cho hắn đang cười, nhưng ở trong mắt Lưu Hỏa Chi Oanh lại vẫn vô cùng khủng bố.

Nàng run rẩy, không nói nửa lời.

Tô Trầm cau mày:

“Biết sợ là tốt, nhưng bởi vì sợ hãi mà mất đi năng lực ứng đối thì gay to. Biểu hiện của ngươi hơi quá, Vũ nữ, đây không phải tố chất ngươi nên có. Ngụy trang của ngươi không lừa gạt được ta. Ta có thể nhìn ra ngươi thật sự sợ hãi, nhưng tuyệt đối không đến mức độ như ngươi biểu hiện. Còn gạt ta, ta liền đặt ngươi lên bàn thí nghiệm.”

Thân thể Lưu Hỏa Chi Oanh cứng đờ, một hồi lâu nàng mới nói:

“Ta không biết tại sao ngươi không giết ta, có thể... Ngươi là vì... Cái kia...”

Nàng cúi đầu nhìn xuống thân thể mình.