Chương 972 Tâm Linh Kiên Bích
Ngươi truy ta cản, khoảng cách không ngừng được rút ngắn. Thậm chí không cần Tô Trầm nhắc nhở, chỉ từ tiếng tinh thần rít gào càng ngày càng mãnh liệt, ai nấy đều có thể cảm nhận được điểm này.
“Chuyện gì vậy? Lũ quái trùng kia sao lại nhanh hơn chúng ta?”
Lý Hi kinh hãi nói.
“Bởi vì chúng trực tiếp xuyên qua từ trong vách núi!”
Tô Trầm trả lời.
Những con quái trùng này có thể du tẩu tự nhiên trong sơn thạch, trong khi bọn hắn chỉ có thể vòng tới vòng lui dọc theo đường hầm. Tốc độ của quái trùng không nhanh hơn, nhưng thắng ở chỗ có thể đi tắt.
Kết quả là quái trùng càng đuổi càng gần.
Chẳng qua đấy chưa phải vấn đề lớn nhất.
Phiền phức thực sự rất nhanh liền xuất hiện, mọi người phát hiện mình đã đi lạc đường.
Lúc đến nhàn nhã tự tại, không mấy ai để ý đường ra ngoài, lúc này chạy hoảng không chọn đường, không cẩn thận chạy nhầm vào một đường hầm, phương hướng liền đảo lộn rối tung. Vốn Tô Trầm ngờ ngợ nhớ được chút đường, nhưng khi trước hắn đi đầu, thế nên lúc chạy ngược trở về liền thành kẻ đi sau, thập nhị kiếm thị ở phía trước dẫn đường đi nhầm, những người khác liền cũng nhầm theo. Tô Trầm một đường cùng chạy nên không kịp để ý.
Chờ hắn phát hiện ra không đúng thì đã quá trễ, muốn quay đầu, lại phát hiện quần trùng đuổi tới, thế nên đâm lao đành phải theo lao.
Chẳng qua nếu sai lầm có thể dễ dàng sửa chữa, vậy nó không phải là sai lầm.
Mọi người càng chạy càng không đúng, rất nhanh liền triệt để lạc mất phương hướng.
“Tiên sư nó, chúng ta chạy đến đâu rồi?”
Vân Báo mắng nói.
Trực giác của hắn cũng mất linh dưới tiếng rít của bầy sâu, dẫn đến không thể kịp thời phát hiện.
“Là Phùng Hải dẫn đường.”
Có người bắt đầu trốn tránh trách nhiệm.
“Ta không dẫn đường, ta chỉ chạy bừa.”
Phùng Hải tức giận đáp.
“Vậy cũng là ngươi dẫn đường.”
“Có bản lĩnh sao ngươi nhắc nhở ta, chẳng phải ngươi cũng không phát hiện.”
“Đủ rồi, lúc này còn ồn ào gì nữa?
Tô Trầm xông lên gầm nói.
Đám đông lập tức ngậm miệng.
Bình thời có thể làm bừa, nhưng đến thời khắc quan trọng, tính kỷ luật của quân nhân lập tức được thể hiện ra.
Tô Trầm nhìn nhìn chung quanh, trước mắt là một ngã ba, vấn đề là hiện tại Tô Trầm cũng không biết nên đi về hướng nào.
Hạ quyết tâm, Tô Trầm trực tiếp nói:
“Báo Tử, ngươi dẫn những người khác rời đi trước, ta ở lại ngăn cản quái trùng.”
“Ngươi điên rồi?”
Vân Báo giật mình:
“Lũ trùng kia biết xung kích tinh thần, ngươi ngăn không nổi.”
“Thối lắm, lão tử có hơn ba ngàn tinh thần còn không đỡ nổi, vậy còn ai đỡ nổi. Ngươi dẫn bọn họ đi trước, dùng trực giác của ngươi dẫn bọn họ ra ngoài.”
“Xung kích tinh thần của quái trùng đang ảnh hưởng ta.”
“Ta dẫn bọn chúng đi là hết.”
Tô Trầm nói.
Nói rồi hắn xoay người quay ngược trở lại.
“Tô Trầm!”
Chư Tiên Dao hô lên một tiếng.
Tô Trầm dừng bước quay đầu nhìn lại.
Chư Tiên Dao quan tâm nói:
“Cẩn thận chút?”
“Yên tâm đi.”
Tô Trầm mỉm cười:
“Ta không dễ chết vậy đâu.”
Nói xong liền đón đầu xông tới bầy quái trùng.
——————————————
Dù cho trong đường hầm tối đen không nhìn thấy bất kỳ con quái trùng nào, nhưng từ tinh thần, Tô Trầm có thể cảm thấy một phiến trùng hải chính đang nhanh chóng tiếp cận mình.
Bọn chúng xuyên toa cực nhanh trong tầng nham thạch cứng rắn, giống như đang bơi trong nước, khoái tốc ép sát Tô Trầm.
“Đến đây đi, xem xem ai lợi hại hơn.”
Tô Trầm lẩm bẩm dán mắt vào vách đá trước mắt.
Cảm giác tinh thần nói cho hắn, đám trùng xông lên trước nhất đã ở ngay đây.
Hắn đứng lại, chờ đợi, ngưng tụ toàn bộ tinh thần.
“Hí!”
Trong tiếng rít gào thê lệ, một con quái trùng xông ra tầng nham thạch, mở ra miệng to tướng cắn tới Tô Trầm.
Nhưng cái miệng khủng bố kia chỉ là biểu tượng, uy hiếp thực sự vẫn là xung kích đến từ tinh thần.
Có điều đối với Tô Trầm mà nói, thế này hiển nhiên vẫn còn quá yếu.
Hắn giơ tay vung đao, một đao chém quái trùng kia thành hai đoạn.
Nhưng rất nhanh, càng nhiều quái trùng xông ra vách đá nhào tới Tô Trầm, tinh thần rít gào cũng bắt đầu đột nhiên tăng mạnh.
Trùng càng nhiều, khoảng cách càng gần, tinh thần chồng thêm liền càng rõ ràng, xung kích cũng càng mạnh.
Nếu nói xung kích tinh thần của mỗi con trùng tương đương với 100 điểm, như vậy chỉ cần mười con liền có thể đạt đến một ngàn điểm tinh thần lực, đủ để tạo thành ảnh hưởng nhất định tới Tô Trầm. May mắn là thần lực chồng thêm của đám trùng không phải trăm phần trăm, theo số lượng tăng cường, hiệu suất sẽ hạ thấp rõ ràng.
Nhưng dù là vậy, đám trùng càng ngày càng nhiều vẫn mang đến cho Tô Trầm áp lực cực lớn.
Tô Trầm có thể cảm thấy chí ít trên trăm con trùng đang đồng thời tiếp cận, cũng đồng thời kêu gào về phía mình, hiệu quả tinh thần chồng thêm đã vượt quá hai ngàn, tinh thần rít gào như biển gầm từng đợt từng đợt xung kích Tô Trầm, khiến Tô Trầm dần dần cảm thấy áp lực.
“Tiên sư nó, đúng là phiền phức thật.
Đối mặt tinh thần xung kích mãnh liệt, Tô Trầm không khỏi đau đầu.
Cường độ tinh thần ba ngàn điểm là rất cao, song đối phương lại cuồn cuộn không dứt a!
Cứ tiếp tục thế này, Tô Trầm tuyệt đối không đỡ nổi.
Khăng khăng hắn lại không có nguyên kỹ tinh thần nào, Hải Thị Thận Lâu tuy cường đại, đối với trùng lại không có tác dụng gì.
May mà hắn còn có thuộc.
Tinh Thần dược tề đối với chống lại tinh thần xung kích, khôi phục tinh thần lực đều có hiệu quả nhất định.
Nhưng chỉ dựa vào Tinh Thần dược tề thì cũng không được, Tinh Thần dược tề Tô Trầm chuẩn bị không nhiều, chủ yếu là dùng để đề phòng khi khẩn cấp.
Hiện tại đám trùng một đợt tiếp một tiếp lao tới, khiến cho tinh thần lực Tô Trầm tiêu hao cực kinh người.
“Tiếp tục như vậy không ổn, ngươi đang đơn thuần tiêu hao tinh thần lực, bọn chúng có thể dây dưa với ngươi đến chết!”
Trên Trảm Nhạc Đao, thanh âm Mạt Đặc Lạc Khắc lần nữa vang lên.
“Ta biết, nhưng ta còn cách nào nữa đâu, số lượng lũ trùng này quá nhiều, mẹ nó!”
Tô Trầm tức giận mắng.
“Xem như ngươi may mắn, gần đây ta vừa mới nghiên cứu ra một loại bí thuật tinh thần.”
Mạt Đặc Lạc Khắc nói.
“Bí thuật tinh thần của ngươi không thích hợp ta, bằng không ta đã sớm học.”
Tô Trầm tức giận trả lời.
“Vì vậy ta mới nói là mới nghiên cứu ra, nghiên cứu này là dành cho ngươi.”
Mạt Đặc Lạc Khắc nói.
“Ngươi tốt vậy ư?”
Tô Trầm kinh ngạc.
“Ta có điều kiện.”
“Ta biết ngay mà, mau nói đi.”
“Ta ngốc trong cây đao này đủ rồi, ta muốn ra đi, ta muốn một thân thể, ngươi đã đồng ý với ta rồi.”
“Ta đã đáp ứng ngươi, nhưng ngươi cũng biết mỗi thân thể đều có linh hồn của riêng mình, linh hồn đó tiên thiên chiếm hữu chủ động, ngươi cố tình đi đoạt bằng với tự tìm chết. Chúng ta còn chuẩn bị kỹ càng!”
Tô Trầm trả lời.
“Còn không phải bởi ngươi hủy diệt mất phòng thí nghiệm của ta.”
Mạt Đặc Lạc Khắc hậm hực nói.
Năm đó di tích Kim Thủy có một ít thiết bị có thể giúp Mạt Đặc Lạc Khắc hoàn thành linh hồn chuyển di, thế nhưng tùy theo di tích Kim Thủy tiêu vong, những thiết bị đó cũng tiêu tán, sau khi mất đi thiết bị Mạt Đặc Lạc Khắc liền không dễ để chiếm cứ thân thể người khác nữa, đây cũng là nguyên nhân những năm gần đây hắn một mực cam tâm ở trong đao.