Chương 982 Khinh nhờn (2)
“Ngươi không tin tưởng Mẫu thần của bọn hắn thật sự tồn tại?”
Mạt Đặc Lạc Khắc hỏi.
Tô Trầm trả lời:
“Ta chẳng qua là cảm thấy, bất luận thần của bọn hắn tồn tại hay không đều chẳng mấy ý nghĩa. Nếu Mẫu thần không tồn tại, đây chính là một đám ngu xuẩn thờ phụng hư vô; nếu Mẫu thần tồn tại, đây chính là một đám ngu xuẩn giao vận mệnh của mình cho người khác, từ bỏ ý chí của chính mình. Mặc kệ là loại kết quả nào, đều không thay đổi được thực tế là bọn họ ngu xuẩn, thay vì giao hi vọng cho thần linh, đánh mất ý chí của bản thân, không bằng thay đổi huyết mạch cùng văn hóa truyền thừa của mình.”
“Câm mồm! Ngươi không được khinh nhờn thần linh của chúng ta!”
Lưu Hỏa Chi Oanh rống to.
Tô Trầm lãnh khốc nói:
“Tốt nhất ngươi đừng hô to gọi nhỏ với ta, nói cho ta các ngươi dự định khống chế tên gia hỏa này thế nào.”
“Ta sẽ không nói cho ngươi nữa đâu!”
Ngoài dự liệu, Lưu Hỏa Chi Oanh lớn tiếng gào lên.
“Cái gì?”
Tô Trầm ngẩn ra.
Lưu Hỏa Chi Oanh đột nhiên đứng dậy, toàn thân nàng sôi trào lực lượng hừng hực.
Tô Trầm kinh ngạc phát hiện, thời khắc này, nàng không ngờ đã thoát khỏi khống chế của mình.
Nàng lơ lửng giữa không trung, hô lớn:
“Không ai có thể khinh nhờn Mẫu thần vĩ đại! Các ngươi đừng hòng biết càng nhiều, kế hoạch đã thất bại, nhưng mẫu trùng chú định không sẽ thuộc về bất luận kẻ nào! Ta sẽ không để cho nó trở thành lợi khí ngươi dùng để phản kích tộc ta! Ta sẽ dùng tính mạng để chứng kiến tôn nghiêm cuối cùng của mình!”
Nói rồi trên người nàng bỗng nhiên phóng ra quang mang sáng ngời.
Sau đó nàng Ầm một tiếng, nổ tung.
——————————
Ầm!
Nổ tung mãnh liệt xé xác Lưu Hỏa Chi Oanh thành mấy mảnh, mảnh vỡ huyết nhục vương vãi khắp thạch thất.
Máu thịt tung bay.
Nhưng đồng thời với khi Lưu Hỏa Chi Oanh nổ tung, Tô Trầm đã vươn tay chụp vào thân thể Lưu Hỏa Chi Oanh, bàn tay ngưng tụ nguyên lực hùng hậu một phát bắt được mô hình Áo thuật của nàng, sau đó nhanh chóng đặt vào trong dung dịch đã sớm điều phối sẵn.
Tốc độ hắn cực nhanh, phảng phất đã sớm chuẩn bị. Nhưng thực tế là Tô Trầm cũng bị hành vi của Lưu Hỏa Chi Oanh làm cho giật mình, chỉ là năng lực vận chuyển cao tốc của linh hồn tinh não khiến hắn lập tức làm ra phản ứng chính xác.
“Không ngờ còn là một tên cuồng tín.”
Mạt Đặc Lạc Khắc cảm thán.
Hắn nói với Tô Trầm:
“Giờ ngươi đã biết chỗ hỏng của nói xấu Vũ Thần giáo rồi chứ?”
Nhìn mô hình nguyên lực trong bình mà máu tanh vương vãi, Tô Trầm trầm mặc nửa ngày, sau đó mới thở dài nói:
“Là ta sai rồi, ta sẽ hấp thụ giáo huấn này.”
“Đúng, nhớ kỹ giáo huấn này, đừng tiếp tục kích thích một tên tín đồ, ngươi vĩnh viễn không biết một khắc sau sẽ xảy ra chuyện gì.”
Mạt Đặc Lạc Khắc nói.
Tô Trầm thong thả hồi đáp:
“Ta nói sai lầm không phải chỉ cái đó.”
“Cái gì?”
“Xung kích tinh thần cường liệt không chỉ giúp nàng chống lại bí thuật, đồng thời cũng tạo thành một chút phá hoại đối với thức hải nàng. Nhưng điều ta không ngờ chính là, nàng lại mượn cơ hội này phá hoại bí pháp phong ấn ta hạ xuống trong thức hải nàng... Mẹ nó, lần sau lại gặp phải chuyện như vậy, nhất định phải kiểm tra cẩn thận, tuyệt không thể giẫm lại vết xe đổ.”
Tô Trầm cắn răng nghiến lợi nói.
Mạt Đặc Lạc Khắc không ngờ rằng giáo huấn mà Tô Trầm tổng kết ra lại chỉ điều đó, nhất thời không khỏi choáng váng:
“Nhưng mà tín ngưỡng của bọn họ...”
“Ta mặc kệ tín ngưỡng chết tiệt của nàng là gì!”
Tô Trầm tức giận nói:
“Lũ điên này muốn phát điên thế nào ta cũng không sợ, sợ là ta không có lực lượng cầm cố chúng thôi!”
Mạt Đặc Lạc Khắc triệt để nghẹn lời.
Suy nghĩ một lát, hắn nói:
“Bất kể nói thế nào, giờ ngươi đã mất đi cơ hội tìm kiếm bí mật.”
Lưu Hỏa Chi Oanh chết quá nhanh, rất nhiều vấn đề còn chưa làm rõ. Tỷ như rốt cục tại sao Dung Cô Lạc lại phản bội? Tỷ như phương pháp cụ thể khống chế trùng sào trước mắt.
Tô Trầm lại không sao cả, thản nhiên nói:
“Vậy thì chưa chắc. Có một số chuyện chỉ cần ngẫm lại liền biết. Tỷ như Dung Cô Lạc, thật ra hắn vì sao mà phản bội căn bản không quan trọng. Phải biết thứ có thể khiến một người phản bội không có gì ngoài lợi ích, lợi ích cực lớn! Liên quan đến sự tồn tại của Phù Điểm số sáu, Vũ tộc hoàn toàn có thể mở ra cái giá trên trời mà ngươi căn bản không cách nào tưởng tượng. Mặc kệ Dung Cô Lạc muốn cái gì, Vũ tộc cũng sẽ cho hắn. Bởi vì mặc kệ khẩu vị hắn lớn bao nhiêu, đều không thể lớn hơn Phù Điểm số sáu!”
Vũ tộc tổng cộng chỉ có năm cứ điểm phi hành, đây chính là tiền vốn lớn nhất giúp bọn hắn chinh chiến bên ngoài, giá trị của một toà cứ điểm, nói là đối ứng với một quốc gia Nhân tộc cũng không hề quá phận. Đương nhiên, thực tế thao tác là một chuyện khác.
Mà trước một thứ có ý nghĩa như vậy, tiền cược Vũ tộc có thể bỏ ra hoàn toàn có thể tưởng tượng.
Trước kia nghĩ không ra Dung Cô Lạc vì sao lại bị thu mua, đó là bởi vì bọn hắn xuất phát từ giá trị của một gia tộc Yêu Hoàng, không cho là Vũ tộc có thể đưa ra được cái giá trên trời.
Nhưng khi cân nhắc tới giá trị của cứ điểm phi hành, mọi chuyện đều có thể.
Vì toà cứ điểm phi hành thứ sáu, Vũ tộc có thể thanh toán số tiền mua lại mười cái gia tộc Yêu Hoàng.
Còn về bảng giá cụ thể là bao nhiêu, cái đó đã không quan trọng, chỉ là vấn đề con số mà thôi, ý nghĩa không lớn, Tô Trầm cũng không hiếu kỳ đến vậy.
“Vậy cái trùng sào này...”
Mạt Đặc Lạc Khắc hỏi.
Trùng sào còn đang chịu đựng công kích, không ngừng phát ra hô hoán cầu xin.
Xem ra nó đã cực kỳ thê thảm.
“Cái này đơn giản.”
Tô Trầm giương tay, mô hình xuất hiện trên tay:
“Ngươi cho rằng tại sao ta lại cướp cái này? Chỉ vì một cái Áo thuật? Không, Lưu Hỏa Chi Oanh không mang theo bảo vật khắc chế, nàng mang theo thủ đoạn nào đó. Một loại thủ đoạn có thể giải quyết tình hình trước mắt. Hiện tại xem ra, ta đại thể đã biết đó hẳn là loại thủ đoạn nào... Nếu ta có thể từ bên trong tìm được Áo thuật kia.”
Vừa nói hắn vừa mở ra Vi Sát Chi Nhãn quan sát.
Rất nhanh, trên mặt Tô Trầm xuất hiện nụ cười:
“Đúng như ta dự liệu.”
Ngón tay hắn xuyên vào mô hình, từng mô khối Áo thuật biến hóa, lấp loé trong tay hắn, mãi đến tận khi Tô Trầm xác nhận một loại kết cấu tổ hợp trong đó, khắc sau, mô hình này tiến vào cơ thể Tô Trầm, bắt đầu lạc ấn.
Nhưng kỳ quái chính là, vô luận thế nào đều lạc ấn không được.
“Đây là chuyện gì?”
Mạt Đặc Lạc Khắc ngạc nhiên.
Ngày hôm nay xảy ra quá nhiều chuyện khiến hắn chấn kinh.
Tô Trầm lại không ngạc nhiên:
“Là Áo thuật bí truyền, Linh Hồn Cương Ấn.”
Áo thuật bí truyền là một loại Áo thuật cực kỳ đặc thù, là đặc hữu của chức nghiệp giả, chỉ có chức nghiệp giả mới có thể sử dụng.
Linh Hồn Cương Ấn chính là một môn Áo thuật bí truyền như vậy, nó không chỉ là mỗi Phạm Xướng giả mới có thể sử dụng, hơn nữa còn là Áo thuật bí truyền đặc hữu của Khinh Ngữ không sào, nói cách khác kể cả những Phạm Xướng giả của những không sào khác cũng không biết.