← Quay lại trang sách

Chương 985 Liên thủ (Thượng) (1)

Mạt Đặc Lạc Khắc không khỏi hưng phấn:

“Thế nên...”

“Để nó sinh ra một ít trùng con, sau đó giúp chúng ta tìm. Chỉ cần hai thứ kia vẫn còn, liền nhất định có thể tìm ra. Vấn đề duy nhất là, điều này cần chút thời gian... Ta gần như đã giết chết toàn bộ trùng đực của nó, nó chính đang oán giận ta, chỗ đó nó phải rất phí sức mới có thể sinh ra.”

“Như vậy còn một vấn đề cuối cùng.”

Mạt Đặc Lạc Khắc nói.

“Cái gì?”

“Ngươi tính trả lại mẫu trùng cho Vũ tộc bằng cách nào?”

Làm sao trả lại Vũ tộc, đây đúng thật là một phiền phức khiến người ta chán ghét.

Dung gia phản bội là chuyện lớn, lại thêm ngay từ đầu vốn không có ý định bảo mật, bây giờ trôi qua thời gian dài vậy rồi, sợ rằng sớm đã truyền khắp bảy nước Nhân tộc.

Dưới cảnh đó mà Vũ tộc còn chưa biết thì là điều không thể.

“Phải nghĩ cách.”

Tô Trầm trầm ngâm một lát rồi nói:

“Ngươi xem thế này được không?”

Tùy theo hắn lên tiếng, hình tượng Tô Trầm bắt đầu biến hóa, biến thành Lưu Hỏa Chi Oanh.

“Ngươi muốn tái diễn trò cũ ở Bạo tộc?”

Mạt Đặc Lạc Khắc giật nảy mình.

“Không sai, ngươi cảm thấy có được không?”

Tô Trầm hỏi.

“Tô Trầm, tốt nhất ngươi phải nghĩ rõ ràng, Vũ tộc không phải Bạo tộc, bọn hắn không dễ lừa vậy đâu. Thuật biến hóa của ngươi không lừa gạt được bọn hắn.”

Mạt Đặc Lạc Khắc nghiêm mặt nói.

Tô Trầm trả lời:

“Đúng là không dễ lừa, nhưng ta cũng không còn là ta lúc đi tới lãnh địa Bạo tộc.”

Tuy rằng trở về từ quốc độ Bạo tộc mới được mấy năm, nhưng mấy năm qua thực lực Tô Trầm đã tăng trưởng trên diện sống, sớm vượt xa trước kia.

“Vậy cũng không được. Sinh tồn ở đất dị tộc, quan trọng nhất vẫn là năng lực lừa dối, chứ không phải năng lực chiến đấu. Dù là Bạo tộc, nếu không phải lúc trước thánh điện tẩy lễ đề thăng thể chất của ngươi, ngươi cũng không khả năng gạt qua được, huống hồ là vô số đại Áo thuật sư Vũ tộc? Bọn hắn có quá nhiều cách để nhìn thấu ngươi.”

“Thế nên ta mới cần phải cố gắng tìm hiểu thêm về thủ đoạn của Vũ tộc ở phương diện này. Đừng lo lắng, Mạt Đặc Lạc Khắc, ta không nói nhất định phải đi. Chúng ta còn có thời gian, có thể tính toán cẩn thận. Trước lúc này, chúng ta cần hiểu biết càng rõ ràng về Vũ tộc. Phải biết thứ lộ ra bên ngoài không chỉ là năng lực biến hóa mà còn là ngôn hành cử chỉ. Như ngươi nói, Vũ tộc không ngu ngốc, vì vậy dù là người bình thường cũng có khả năng nhìn thấu ta.”

Nghe nói thế, Mạt Đặc Lạc Khắc không phản đối nữa.

Tô Trầm suy tính càng cụ thể, càng thực tế hơn hắn.

Suy nghĩ một lát, hắn nói:

“Xem ra lại phải tìm Đại Đô mua một nhóm tù phạm.”

“Không sai.”

Tô Trầm cười tán động.

Vỗ an mẫu trùng, Tô Trầm lui ra không gian.

Vừa khéo lúc này đám người Chư Tiên Dao cũng chạy tới, nhìn thấy Tô Trầm không sao, Chư Tiên Dao mới thở phào một hơi, không để ý rụt rè, ôm lấy Tô Trầm hôn môi thắm thiết, người xem bên cạnh đều tự giác quay mặt đi.

Luận đến tác phong lớn mật, Chư Tiên Dao thuộc hàng đệ nhất.

“Thế nào? Có phát hiện gì?”

Chư Tiên Dao hỏi.

Chư Tiên Dao cũng coi như hiểu rõ về Tô Trầm, nhìn bộ dạng của hắn liền biết Tô Trầm nhất định đã có phát hiện.

“Có một ít, trở về rồi hãy nói.”

Tô Trầm đáp.

Dù Vân Báo Cương Nham và thập nhị kiếm thị đều đáng để tín nhiệm, nhưng chuyện mẫu trùng can hệ trọng đại, rốt cuộc càng ít người biết càng tốt.

Trở lại Chư gia, lúc này Tô Trầm mới kể lại mọi chuyện.

Nghe được kế hoạch của Vũ tộc, Chư Tiên Dao cũng choáng váng, lại nghe thấy Tô Trầm đánh xuống Linh Hồn Cương Ấn vào mẫu trùng, Chư Tiên Dao liền hưng phấn nhảy cẫng lên.

Cứ điểm phi hành a!

Đó chính là cứ điểm phi hành!

Quan trọng nhất chính là, hành động trọng đại như vậy, Tô Trầm đến cả Vân Báo Cương Nham đều không nói, mà là nói cho mình, có thể thấy ở trong lòng Tô Trầm, địa vị của mình đã thay đổi.

Ý thức được điểm này, Chư Tiên Dao nhịn không được khóc lên.

Tô Trầm bị nàng đột nhiên khóc lóc làm cho sửng sờ, ta nói cho ngươi kế hoạch, ngươi đột nhiên khóc, đây là chuyện gì?

Nam nhân thông minh mấy cũng không hiểu nổi tâm tư nữ nhân, phí nửa ngày mới hiểu được tại sao Chư Tiên Dao lại khóc, nhất thời hắn cũng không biết nói gì.

Chư Tiên Dao phát tiết một phen tình tự trong lòng, sau đó liền ôm lấy cổ Tô Trầm nói:

“Việc này có cần nói cho mẫu thân và lão tổ tông không?”

Tô Trầm suy nghĩ một lúc rồi đáp:

“Ta muốn nghe ý kiến của nàng.”

Hắn không đồng ý, cũng không phủ định, mà muốn nghiêm túc thảo luận cùng Chư Tiên Dao.

Chư Tiên Dao rất vui với câu trả lời của Tô Trầm, nàng lau nước mắt, tựa vào trong ngực Tô Trầm nói:

“Tô Trầm, chàng rốt cục đã thực sự chấp nhận ta, yêu thích ta, ta rất vui, chuyện này còn ý nghĩa hơn bất kỳ thề non hẹn biển nào. Đã vậy, ta sẽ nói cho chàng biết ý nghĩ của ta. Đầu tiên chàng chớ trách ta thiên hướng nhà mẹ đẻ, ta cảm thấy chuyện này nhất định phải giải thích với mẫu thân và lão tổ tông. Nhưng không phải vì điều gì khác, mà là vì chuyện này quá trọng yếu, một mình chàng không hẳn có thể làm được, cần phải có người giúp chàng. Ta biết chàng có rất nhiều thủ hạ ở Vô Cực Tông. Nhưng chàng nhất định phải thừa nhận, luận căn cơ, bọn hắn kém quá xa so với Chư gia.”

Tô Trầm gật gật đầu.

Vấn đề lớn nhất của Vô Cực Tông là căn cơ quá mỏng, khuyết thiếu tồn tại ép đáy rương. Hiện tại nó như một gốc Thế Giới Chi Thụ, có được tương lai vô hạn, tương lai có lẽ sẽ lớn lên thành cự mộc chọc trời, nhưng ít ra bây giờ nó vẫn chưa sánh bằng thực lực của một gia tộc Yêu Hoàng.

Không nói những cái khác, chỉ riêng một tồn tại Hóa Ý cảnh đã đủ khiến bọn hắn ngước mắt mà nhìn.

“Ta rõ ràng ý của nàng, nàng cứ việc nói thẳng.”

Tô Trầm nói.

Chư Tiên Dao liền nói:

“Muốn hoàn thành kế hoạch này cần rất nhiều chuẩn bị. Không nói những cái khác, chỉ riêng khoáng mạch Tinh Đàm kim, còn có càng nhiều tù binh Vũ tộc. Những thứ đó đều cần Chư gia ta phối hợp, nếu không nói rõ chân tướng, rất khó làm được. Ngoài ra, còn có một nhân tố trọng yếu, chính là thuật pháp hóa hình của chàng rất khó lừa gạt đại Áo thuật sư Vũ tộc, có đi cũng là chịu chết. Nhưng nếu có lão tổ tông giúp đỡ, có thể tìm ra cách.”

Tô Trầm kinh ngạc:

“Lão tổ tông có bản lãnh này?”

Chư Tiên Dao trả lời:

“Có lẽ hắn không có bản lãnh này, nhưng trong số bằng hữu hắn quen, chắc phải có một ít người có thể làm được.”

Mỗi người đều có vòng tròn giao tế của riêng mình.

Hóa Ý cảnh tự nhiên cũng có giao thiệp với những Hóa Ý cảnh khác.

Lão tổ Chư gia Chư Trần Hoàn từ nhỏ du lịch thiên hạ, nhận thức vô số kỳ nhân, nói không chừng sẽ có cách giải quyết vấn đề.

Mà nếu muốn Chư gia hỗ trợ tới mức độ đó, không nói rõ tình hình thì không được.

“Được, vậy cứ chiếu theo nàng nói mà làm!”

Tô Trầm cũng là người quả đoán, lập tức đồng ý.

Nếu Tô Trầm đã đồng ý, chuyện tiếp theo liền diễn ra rất tự nhiên.

Buổi tối hôm đó, Tô Trầm nhìn thấy lão tổ Chư gia Chư Trần Hoàn.