Chương 993 Pháp môn hoàn thành (1)
Phong Ám Nha gầm nhẹ nói:
“Đây là Phong Bạo Vũ Dực do tinh hoa huyết mạch lão tử ngưng tụ mà thành. Là đôi cánh thực thể sau khi độ tinh khiết huyết mạch đạt tới đại thành, hoàn thành hư thực chuyển hóa chi thuật, từ hư hóa thực! Khác biệt lớn nhất giữa Vũ tộc và Nhân tộc ta nằm ở đôi cánh chim này, mà có nó, sẽ không bất kỳ Vũ tộc nào có thể nhìn ra ngươi là giả, bởi vì sải cánh là tồn tại tuyệt đối chân thực! Tuy bên trong có một ít sai biệt, nhưng cũng là rất nhỏ, bọn họ lại không thể xé thân thể ngươi ra kiểm tra. Chỉ cần ngươi chú ý bảo trọng, ngươi liền có thể trở thành Vũ nhân thực sự.
Chư Trần Hoàn Tô Trầm nghe mà không khỏi chấn động.
Tô Trầm:
“Phong lão...”
Khắc này, hắn cũng bị Phong Ám Nha làm cho cảm động.
“Còn không cầm lấy!”
Phong Ám Nha giận nói:
“Cảm động cái gì? Phong Bạo Cự Nha này là do huyết mạch lão tử biến thành, sau này lại lần nữa hóa sinh là được, có gì mà tiếc.”
Hắn nói thì nói thế, nhưng ai cũng biết huyết mạch hóa hình không phải là hư tượng.
Hư tượng tùy tiện hóa thế nào cũng được, tiêu hao không ngoài nguyên năng và lực lượng huyết mạch. Thực thể hóa hình lại thực sự tiêu hao đến huyết mạch của bản thân, hành vi này của Phong Ám Nha bằng với hạ thấp thực lực bản thân, không có thời gian mười năm phỏng chừng không khôi phục lại được.
Dường như biết lời này không lừa nổi đối phương, Phong Ám Nha liền trực tiếp nhét Phong Bạo Vũ Dực vào tay Tô Trầm, miệng nói:
“Chẳng qua ta phải nhắc nhở ngươi, Phong Bạo Vũ Dực chỉ có thể bảo đảm sải cánh ngươi là thật, nhưng không thể giúp ngươi giải quyết vấn đề huyễn hóa khuôn mặt. Nói cách khác, tương lai ngươi đổi thành những bộ dạng khác, vẫn có khả năng bị nhìn thấu. Nhưng chỉ cần những Vũ tộc đó chưa từng thấy qua khuôn mặt Tô Trầm ngươi, vậy dù là nhìn thấu rồi, cũng sẽ cho rằng ngươi là Vũ tộc khác, mà không ngộ nhận ngươi là Nhân tộc.”
“Vậy là đủ rồi.”
Tô Trầm đáp.
Bởi vì sớm đã chuẩn bị, Tô Trầm đặc ý không đi gặp đoàn sứ tiết Vũ tộc, vì vậy những Vũ tộc đó không ai từng thấy qua diện mạo Tô Trầm, thế này sau này chỉ cần bận tâm chuyện làm sao để trà trộn vào thôi.
Phong Bạo Vũ Dực sau khi xé xuống thì cần lập tức nối liền mới có thể phát huy hiệu quả.
Vì vậy Tô Trầm cũng không bà bà mụ mụ nữa mà dứt khoát cởi áo trên, vươn ra hai tay, mở ra hai lỗ nơi lưng. Loại chuyện tự phẫu thuật phần lưng của chính mình thế này, đối với người thường có lẽ là rất khó, đối với nguyên sĩ lại hết sức đơn giản.
Phong Bạo Vũ Dực vừa được cấy ghép lên lưng Tô Trầm, Tô Trầm lập tức cảm thấy lực lượng huyết mạch từ bên ngoài chính đang ảnh hưởng mình.
Đây là lực lượng huyết mạch Hoang thú Phong Giảo đang thẩm thấu vào người Tô Trầm.
Nếu đổi thành người khác, đối với huyết mạch Hoang thú tự nhiên là cầu còn không được, hận không thể trực tiếp nắm giữ lực lượng huyết mạch cường đại vô cùng này, nhưng Tô Trầm lại không muốn. Con đường hắn đi chính là nhân lực thắng thiên, thề muốn lấy huyết mạch Nhân tộc thuần khiết để chứng đạo, tự nhiên không muốn để trong người mình lẫn vào huyết mạch Thú tộc. Chẳng qua hắn cũng không từ chối, công pháp pháp tướng sớm được sáng tạo ra khi thành lập Vô Cực Tông lúc này liền phát sinh tác dụng.
Tô Trầm vận chuyển nguyên năng, bắt đầu trực tiếp hấp thu lực lượng huyết mạch này, đồng thời tiến hành luyện hóa.
Huyết mạch Hoang thú cực kỳ cường hãn, luyện hóa không dễ, bình thường lấy thực lực của Tô Trầm là rất khó luyện hóa, nhưng ngăn không nổi có bản chủ nhân là Phong Ám Nha hỗ trợ a.
Khắc này Phong Ám Nha nhìn thấy toàn thân Tô Trầm run lên sau khi cấy ghép huyết mạch Hoang thú, còn tưởng hắn đang hấp thu lực lượng trong huyết mạch. Hắn tự biết mình có tu vi Hóa Ý, lại là huyết mạch Hoang thú, lấy thân phận vô huyết Diêu Quang của Tô Trầm, nếu muốn hấp thu tất nhiên rất khó, liền chủ động ra tay áp chế giúp, để tiện Tô Trầm hấp thu.
Huyết mạch Hoang thú kia vốn xuất từ hắn, tự nhiên cũng phục tùng ý chí của hắn, uy thế ngập trời cũng đành phải cúi đầu, Tô Trầm bèn nhân cơ hội tiến hành chuyển hóa từng chút từng chút một.
Nguyên Huyết hóa thân của hắn vốn lấy tự thân làm cơ sở, một mực không có biến hóa càng lớn, khắc này rốt cục đã có một tia bất đồng.
Đầu tiên là Nguyên Huyết pháp tướng của Tô Trầm hiện hình mà ra, thân thể ngưng tụ cao ba trượng triển hiện ra vĩ lực hùng hồn, khiến Chư Trần Hoàn nhìn mà cũng không khỏi chấn động. Dù biết thanh niên Tô Trầm này rất lợi hại, nhưng trước nay chỉ cho rằng mỗi đầu óc Tô Trầm là lợi hại thôi, còn thực lực của hắn thì không có quá nhiều mong đợi. Mãi đến khắc này chứng kiến Tô Trầm bày ra pháp tướng, Chư Trần Hoàn mới ý thức được không đúng.
“Đây là cái gì? Nói là huyết mạch hóa thân, lại không giống, hư thực khó phân, chưa từng nghe thấy.”
Chư Trần Hoàn kinh ngạc không thôi.
Khắc sau hắn liền thấy, ở bên cạnh nhân hình hóa thân đã có thêm một phiến gió xoáy quỷ dị.
Gió này đột nhiên xuất hiện, bên trong ẩn hiện bốn tấm quái diện, phân cư tứ phương. Một tấm phảng phất như mặt người, đỉnh đầu mọc ra thụ mục, một tấm giống như vòi voi, sinh bốn răng nanh, một tấm như tai voi, bồ phiến huy động, một tấm lại chỉ có miệng lớn như chậu máu, cắn nuốt thiên địa.
Đây chính là hình thể nguyên bản của Hoang thú Phong Giảo. Hoang thú Phong Giảo chính là bão táp hóa thân, không thực thể, hình tượng chủ yếu của nó chính là một đoàn khí xoáy và bốn gương mặt này. Bốn phía phân đối tứ phương, đối ứng bốn phương tám hướng, thế nên huyết mạch Phong Giảo giỏi về quan sát, có thể nhận biết công kích đến từ bất kỳ hướng nào. Bốn gương mặt phân biệt lại chủ về miệng, mắt, mũi, tai, vì thế vừa giỏi quan sát, lại có thể nghe ngóng, phân biệt mùi vị, nuốt nhổ.
Thế nên ở bốn phương diện này huyết mạch Phong Giảo luôn xuất hiện lớp lớp nhân tài.
Chẳng qua Phong gia tuy là huyết mạch Phong Giảo, nhưng thực sự có thể hiện ra hình tượng Phong Giảo hoàn chỉnh lại không mấy người, đại đa số chỉ hiện ra hình thái biến hóa của Phong Giảo, tức các loại sinh vật phong bạo.
Không ngờ Tô Trầm có được huyết mạch của Phong Ám Nha lại có thể hiển hiện ra hình tượng bản thể Phong Giảo, điều này khiến cho Chư Trần Hoàn và Phong Ám Nha đều khiếp sợ không thôi.
Có điều bọn hắn cũng nhìn ra, hiển nhiên Tô Trầm chưa hòa huyết mạch Phong Giảo và huyết mạch bản thân làm một thể, mà lấy hình thức khác tụ ở một chỗ, chính bởi không hòa vào nhau, cho nên mới hiện ra được thuần túy như vậy. Song làm thế đến cùng có tác dụng gì lại không ai rõ ràng.
Khắc này pháp tướng Phong Giảo dần dần ngưng tụ, lực lượng huyết mạch đến từ Phong Bạo Vũ Dực quả nhiên ghê gớm, là lực lượng huyết mạch thuần túy mà Phong Ám Nha cần thời gian mười năm mới có thể tụ lại, không phải mấy bình máu đơn giản có thể so sánh.
Cuối cùng pháp tướng Phong Giảo hoàn toàn ngưng tụ thành hình, yên tĩnh đứng bên cạnh pháp tướng hình người của Tô Trầm.
Suy nghĩ một lát, tâm niệm Tô Trầm khẽ động, khống chế pháp tướng Phong Giảo tiến về phía pháp tướng Nguyên Huyết hình người của mình.