Chương 1105 Cường viện (1)
Tuy dựa vào na di thuật cường hãn tránh thoát một đòn trí mạng này, sắc mặt Y Ni Qua vẫn là một mảng trắng bệch, vừa rồi một đòn đó cũng không phải hoàn toàn vô công, ngay tại nháy mắt lão thuấn di rời khỏi đã bị thương tổn.
Mà ở nơi Y Ni Qua biến mất đã xuất hiện một người, râu tóc bạc trắng, lại tinh thần phấn chấn, phong độ thong dong, thời khắc này đang mỉm cười nhìn mình.
Một đòn không được gì, lão cũng chưa tiếp tục ra tay, cho thấy bản thân lão là không tình nguyện như thế.
“Người nào?” Y Ni Qua gầm lên.
“Nhân tộc, Chư Trần Hoàn, hướng đại hiền giả vấn an.”
Chư Trần Hoàn hướng Y Ni Qua thi lễ từ xa: “Bất đắc dĩ đánh lén, không phải ý nguyện của ta, tuy chỉ dùng bảy phần sức, vẫn cảm giác rất hổ thẹn, mong đại hiền giả bao dung.”
Cùng lúc Y Ni Qua gặp đánh lén, Dạ Thần Dương cũng không nhàn rỗi.
Trên thực tế hắn thậm chí so với Y Ni Qua còn phát hiện nhanh hơn có người đang tới gần mình —— Thần Chi Vũ Dực mang đến cảm giác cường đại khiến hắn rất khó bị đánh lén.
Nhưng phát hiện thì phát hiện, có thể kịp thời chống đỡ lại là một câu chuyện khác.
Khi người đánh lén hướng hắn khởi xướng công kích, Dạ Thần Dương kinh hãi phát hiện mình thế mà rất khó ngăn cản.
Bởi vì hướng hắn đánh lén có hai người, hơn nữa hai người này tốc độ đều nhanh vô cùng, mặc dù lấy tốc độ của Dạ Thần Dương, cũng chỉ có thể né tránh một người, đối với người kia cũng chỉ có thể cứng rắn chống đỡ.
Nên cứng rắn chống đỡ ai?
Dạ Thần Dương không biết.
Hắn thậm chí chưa từng thấy người đánh lén, không biết thân phận bọn họ, không biết thực lực bọn họ, không rõ chi tiết cùng thủ đoạncủa bọn họ.
Hắn không biết mình nên cứng rắn chống đỡ ai, cũng không có thời gian tự hỏi, cho nên hắn chỉ có thể theo bản năng tránh sang bên trái.
Ở cùng lúc tránh thoát một người đánh lén, cũng đem bản thân đưa đến trên tay người còn lại.
Xì!
Tiếng vật sắc bén phá cơ thể mà vào trong, truyền đến tiếng hừ khẽđau khổ của Dạ Thần Dương.
Hắn không có thủ đoạn nháy mắt di độngnhư Y Ni Qua, dựa vào chỉ là năng lực phòng ngự mạnh mẽ Thần Chi Vũ Dực mang đến.
Nhưng đối mặt địch thủ đánh lén, thần lực thế mà cũng chưa thể ngăn được.
Tuy chỉ là vào thịt một chút, vấn đề là Dạ Thần Dương lại cảm thấy một cơn tê dại từ chỗ rách xâm nhập.
Có độc!
Dạ Thần Dương phẫn nộ vung tay, vẫy lui đối thủ đồng thời ngoác mồm mắng: “Vô sỉ, đánh lén hạ độc tính làhảo hán gì?”
Lại nghe một giọng nữ thanh thúy nói: “Ta vốn không phải nam nhân, lại cần làm anh hùng cái gì?”
Một nữ tử tư thế oai hùng hiên ngang đã xuất hiện ởtrước mặt Dạ Thần Dương, cầm ngân tiết thương, uy phong lẫm liệt, chính làSở Anh Uyển.
Chỉ là nàng bây giờ, rõ ràng đã tấn thăng Nhiên Tiên cảnh.
Ở bên cạnh nàng cùng ra tay với nàng lại là Thạch Khai Hoang.
Cùng lúc đó, Lý Đạo Hồng Đông Thanh Minh cũng không nhàn rỗi.
Phành phành phành một chuỗi tiếng vỗ tay vang lên, hai người cùng lúc bay ra, Lý Đạo Hồng há mồm phun ra một ngụm máu tươi lớn, tức giận nhìn người đả thương mình: “Thiên Uy quân chủ Lý Sùng Sơn?”
Lý Sùng Sơn mỉm cười trả lời: “Chuyện quá khứ rồi, bây giờ là bộ thủ Vô Cực tôngLưu Hỏa bộ.”
Ba người đứng ở bên cạnh hắn cũng đều nói:
“Vô Cực tôngTrình Điền Hải.”
“Vô Cực tôngQuân Mạc Tà.”
“Vô Cực tôngLâm Thiếu Hiên.”
Thiên Uy thất hùng ngày xưa, ào một lần xuất hiện sáu người, chỉ sót một mình Quách Văn Trường chưa tới, trấn thủ Vô Cực tông chủ trì đại cục.
Mà trừ bọn họ, bảy mươi ba kiếm thị của Đường Kiếp cũng đều đã tới, ngoài ra còn có chính là một ít sĩ quan cơ sở của Thiên Uy quân ban đầu, ước chừng cũng có hơn hai mươi cái, tổng cộng hơn trăm. Những người này thực lực khá thấp cho nên ngay từ đầu không dám lẻn vào, lại ở sau khi đám người Chư Trần Hoàn Lý Sùng Sơn ra tay mới cùng nhau xông vào.
Nhiều người như vậy ‘Vù vù vù’ lập tức xuất hiện, bọn Dạ Thần Dương là hoàn toàn ngây dại.
Tô Trầm vậy mà không nói dối!
Hắn vậy mà thật sự sớm có chuẩn bị!
Quả thực, Tô Trầm là có chuẩn bị.
Từ sau khi biết bọn Lý Đạo Hồng đến, Tô Trầm lại dùng Nguyên Cốt Quyền Trượng nhìn trộm được một tia thiên cơ, đã cơ bản biết kế tiếp sẽ xảy ra chuyện gì. Dưới loại tình huống này, hắn sao có khả năng đem hy vọng đặt ở trên khiêu khích đối phương tự giết lẫn nhau loại chuyện rõ ràng thiếu nắm chắc này?
Hắn gây xích mích đối phương tự giết lẫn nhau, chẳng qua là vì để mình sau đó ra tay càng thoải mái hơn chút.
Con bài chưa lật thật sự của hắn, vẫn là Vô Cực tông!
Lúc ởtrấn Vân Đàm, hắn ù ù cạc cạc chậm trễ hơn mười ngày thời gian, thật ra chính là đang chờ đợi Vô Cực tôngvàChư giatới.
Vì thế Vô Cực tôngcũng tốn không ít tiền.
Bọn họ trực tiếp từ địa phương mua Xuyên Vân Toa nhanh nhất, nhanh như chớp chạy tới Liêu Nghiệp. Lại ở dưới sự phối hợp của Chư gia tiến vào Vân Tiêu quốc độ, dọc theo đường đi có thể nói ngựa không dừng vó mới rốt cuộc chạy tới. Sau đó liền luôn ẩn thân chỗ tối không hiện ra.
Thẳng tới bây giờ.
Nếu không có tràng tranh đấu lúc trước, bọn người Y Ni Qua Dạ Thần Dương tự nhiên sẽ không sợ Tô Trầm.
Nhưng một hồi chém giết đó đã tước đi của mọi người quá nhiều thực lực, dẫn tới bây giờ chỉ còn lại có vài người như vậy.
Bốn phương thế lực cộng lại cũng chỉ có mười lăm người, phương diện Vô Cực tông số lượng lại đã gần trăm.
Tuy như thế, Y Ni Qua lại cười lên hê hê: “Cho nên, đây là con bài chưa lật của ngươi sao? Tô Trầm? Chỉ bằng một tên Hóa Ý cảnh, hai tên Nhiên Tiên cảnh, ngươi cho rằng có thể đối phó được chúng ta?”
Y Ni Qua là cửu hoàn đại áo thuật sư, bên cạnh có một phó viện trưởng bát hoàn, bên người Dạ Thần Dương có một đại chủ giáo bát hoàn, bên Lý Đạo Hồng có một Hóa Ý, hai Nhiên Linh, cạnh Đông Thanh Minh cũng có một tên bát hoàn, thực lực cấp cao cũng không tính là ít.
Nói tới, Vô Cực tông chung quy vẫn quá trẻ tuổi, ngay cả một vị Hóa Ýcũng chưa có.
Chính bởi vậy, Y Ni Qua và Dạ Thần Dương vẫn tràn ngập tin tưởng.
Tô Trầm lại mỉm cười nói: “Nhiên Linh trở lên, người của chúng ta quả thật ít chút, nhưng nếu thực lực chênh lệch không lớn, số lượng vẫn có thể bù lại.”
Lý Đạo Hồng tức giận hầm hừ: “Thực lực chênh lệch không lớn? Những người này nhiều nhất cảnh giới Khai Dương, dựa vào cái gì đánh với chúng ta, chúng ta...”
Hắn còn chưa dứt lời, chỉ thấy trên thân hơn một trăm cấp dưới của Vô Cực tông đồng thời tỏa sáng, sau đầu hiện đài sen.
“Diêu... Diêu Quang?” Đám người Lý Đạo Hồng Dạ Thần Dương cùng lúcchấn động hô to.
Không tính Thiên Uy thất hùng, đám người hành động tiến vào sau này chỉnh thể giống nhau, vừa thấy đã biết là người trong tổ chức, giống quân đội nhiều hơn giống cường giả, lại là Diêu Quang!
Hơn một trăm vị Diêu Quang!
Cái này con mẹ nó sao có khả năng?
Từ bao giờ Diêu Quang cảnh đã có thể thành xếp thành đống xuất hiện?
Tất cả đều kinh hãi.
Tô Trầm đã mỉm cười nói: “Bây giờ có tư cách chiến một trận rồi chứ?”
Luận chiến lực bậc cao, Vô Cực tông bây giờ quả thực còn có rất nhiều khiếm khuyết, nhưng luận chiến lực trung tầng, Vô Cực tông có được phép vô huyết trùng kích Diêu Quang sẽ không sợ hãi bất luận kẻ nào.