Chương 1141 Cướp sạch
Ở dưới bức tượng mẫu thần này chiếu rọi, nó không cần bị phong bế, ngược lại tận tình hấp thu thần lực, tản ra vô thượng hào quang thần tính.
Tô Trầm đang muốn đi lên lấy, Ngọc Lưu Hương đã nói: “Không thể lấy thẳng, cần thành kính quỳ lạy, niệm ra đảo từ, đợi lông vũ tự rơi.”
“Thành kính quỳ lạy, đợi lông vũ tự rơi?” Tô Trầm ngẩn người, đây là phương thức Vũ Thần Giáo cầu Thần Chi Vũ Dực sao?
Hắn chưa trực tiếp phủ nhận, như loại chuyện này nếu tồn tại, tự nhiên có đạo lý của nó. Vấn đề là hắn có điều kiện đi làm sao?
Mình không phải là tín đồ Vũ Thần thành kính gì cả, nếu tượng Vũ Thầnnày thực có linh tính, vậy quá nửa mình quỳ lạy cũng là vô dụng.
Về phần những Vũ tộc này...
Bọn họ bị mình khống chế, còn có tính là tín đồ Vũ Thầnhay không cũng thực khó mà nói.
Nhưng Tô Trầm vẫn nói: “Ngươi đi thử xem.”
Ngọc Lưu Hương liền đi qua, quỳ xuống đối với tượng Vũ Thần, trong miệng lẩm bẩm.
Nhưng Tô Trầm có thể thấy được, Ngọc Lưu Hương bị khống chế thần trí, lúc này đã hoàn toàn không có ý thành kính, chỉ cứng ngắc chấp hành mệnh lệnh.
Dưới tình huống bình thường, cầu nguyện thần thánh này một khi khởi động, thần vũ rất nhanh có thể rơi xuống.
Nhưng thời khắc này mặc kệ Ngọc Lưu Hương niệm như thế nào, tượng VũThầnkhông cóchút động tĩnh.
Tô Trầm lắc đầu nói: “Không cần niệm nữa, xem ra là vô dụng rồi.”
Hắn nói xong đi qua, trực tiếp đưa tay đi lấyThần Chi Vũ Dực kia.
Nhưng ngay tại khoảnh khắc hắn bắt lấy Thần Chi Vũ Dực, chỉ thấy quang huy tượng Vũ Thầnchợt nở rộ, đầu nữ trên thân ưng kia thế mà xoay lại, nhìn về phía Tô Trầm, miệng phát ra thanh âm lạ: “Cuồng đồ lớn mật, dám trộm thần vật, khinh nhờn uy nghiêm của thần!”
Theo thanh âm này ầm ầm truyền ra, Tô Trầm liền cảm thấy trong đầu của mình như bị cái gì tấn công một phát, cả người lập tức lâm vào trong một mảng trời đất xoay chuyển, trong thức hải thế mà tràn đầy thánh quang, không chứa được vật khác nữa.
“A!” Tô Trầm ôm đầu kêu to thành tiếng.
Cùng lúc đó, cácthánh đường võ sĩ bị Tô Trầm khống chế thần trí kia cũng đồng thời tỉnh lại.
Những người này vốn không thuộc loại hôn mê, mà là thần trí bị khống chế, thời khắc này vừa tỉnh táo liền biết đã xảy ra chuyện gì. Vừa nghĩ đến mình thế mà bị khống chế phản bội thần giáo, kinh sợ giận dữ không thôi, cùng lúc hướng Tô Trầm ra tay.
Cùng lúc đó Tô Trầm cũng kêu to kích phát toàn bộ lực lượng của bản thân.
Chỉ là lực lượng này không phải hướng về phía các thủ vệ kia, mà là hướng về phía tượng thầntrước mắt.
Một cây gaitinh thần ngưng tụ tất cả ý chí của hắn thành hình, đâm về phíatượng thần.
Cú đâm tinh thần vốn chỉ có hiệu quả với sinh mệnh, đối với tượng bùtượng gỗ tượng đá không nên có bất cứ hiệu quả gì, nhưng thời khắc này cây gai tinh thần của Tô Trầm lao ra, tượng mẫu thần kia lại chợt run lên, trên tượng thân ưng đầu nữ nhân kiathế mà lại nứt ra một khe hở.
Tô Trầm đã từ trong thần uy như ngục kia giải thoát ra, lạnh lùng nói: “Ngươi không phải thần!”
Chợt đấm ra một phát, ‘ẦM’ ở trên tượng mẫu thần kia, chỉ nghe tiếng vỡ vang PHÀNH PHÀNH, tượng mẫu thần đã nứt vỡ.
Ngay tại cùng lúc bức tượng mẫu thần nứt vỡ, từ trong cơ thể tượng mẫu thần thế mà lại toát ra vài bảo vật.
“Đây là...” Tô Trầm cũng ngạc nhiên.
Kho bí mật trung tâm của Vũ Thần Giáo?
Thì ra lại giấu ở trong tượng mẫu thần.
Tô Trầm cười ha ha, Xúc Tu Không Khí đã càn quét ra.
“Thánh tượng!” Lúc này toàn bộ thủ vệ cũng đều choáng váng.
Tượng mẫu thần bọn họ vô số năm qua luôn luôn hiến tế, thế mà cứ như vậy vỡ nát? Không còn nữa?
Sau đó tên võ sĩ trưởngkia mới dẫn đầu phản ứng lại: “Bảo hộ thánh vật!”
Thánh tượng không còn nữa, nhưng thánh vật vẫn còn, vô luận như thế nào cũng phải giữ được.
“Giết chết kẻ trộm!” Tên bát hoàn áo thuật sư kia cũng phản ứng lại.
“Không, phải bắt sống!” Ngọc Lưu Hương cũng tỉnh táo lại.
“Chỉ bằng các ngươi? Vẫn là bảo vệ mình trước đi.” Tô Trầm hừ lạnh.
Áo thuật Lưu Quang Lực Tràngđã được dùng ra.
Áo thuật thương hiệu này củaThúy Vũ gia tộc tuy cấp bậc không cao, nhưng vận dụng lại rất có diệu dụng, ở trong tay Tô Trầm càng phát huy ra uy lực trước nay chưa từng có. Toàn bộ thủ vệ liền cảm thấy thân thể chợt nặng, hành động cùng lúc trở nên khó khăn.
Thật ra cái này không chỉ là Lưu Quang Lực Tràng, càng bao hàm tu di không gian, dưới hai tầng tác dụng, trọng lực gấp bội, lập tức giam cầm các Vũ tộc kia gắt gao.
Bát hoàn áo thuật sư kia kinh hãi, đã phát ra một đònThánh Quang Xua Tan, đây là thủ pháp dùng để đối phó đại bộ phận áo thuật có tính khống chế liên tục.
Vốn lấy thực lực của hắn, Lưu Quang Lực Tràng là có thể dễ dàng xua tan.
Đáng tiếc đối thủ hắn đối mặt là Tô Trầm, lần Thánh Quang Xua Tan này, thế mà chỉ hơi suy yếu hiệu quả của Lưu Quang Lực Tràng, mà không thể hoàn toàn xua tan.
Cũng may còn có Ngọc Lưu Hương, vị đại chủ giáo trực nhật này rít gào phát ra một đònCông Kích Tử Vong, chỉ thẳng Tô Trầm.
Bát hoàn áo thuật Công Kích Tử Vong, sau khi trúng đối thủ có xác suất nhất định dẫn tới cái chết, về phần xác suất cụ thể thì quyết định bởi ý chí của đối phương.
Nàng một giây trước còn nói muốn bắt sống, một giây tiếp theo liền ra đòn sát thủ, nói trắng ra vẫn là ý thức được đối thủ thực lực vượt xa tưởng tượng, cho nên ngay cả đánh tiếngcũng không kịp, đã sửa lại chủ ý.
Đáng tiếc ý chí Tô Trầm vượt xa tưởng tượng, xác xuất thành công của Công Kích Tử Vong cực kỳ bé nhỏ.
Dù vậy, Tô Trầm cũng chưa để Công Kích Tử Vong dính vào mình.
Hắn lắc mình một cái tránh thoát, đồng thời lại dùng ra một đòn áo thuật, lần này lại là một đònĐiện Tử Lôi Bạo, hào quang lôi điện phạm vi lớn lập tức cuốn ngang toàn trường, dù là các thủ vệ kia đều là tinh anhVũ Thần Giáo, cũng bị đánh toàn thân cháy đen, bị thương nặng, một số người thực lực yếu kém càng chết ngay tại chỗ.
“Khốn kiếp...Chết đi!”
Tên võ sĩ trưởngkia đã lao về phíaLưu Quang Lực Tràng, chiến đaotrong tay hưởng Tô Trầm bổ xuống một đao.
Nhìn thấymột đao này, Tô Trầm vui vẻ.
Đó rõ ràng là Lưu Kim Chiến Nhận.
Chiến nhận cường đại phát huy ralực lượng vượt cấp bậc, có thể thấy được vị võ sĩ trưởngnày cũng tốn không ít tài nguyên.
“Không tồi, thích hợp dùng để cho Tự Nhiên Chi Nhậncủa ta tẩm bổ.” Tô Trầm nói xong lật tay chém kiếm ra.
Lưu Kim Chiến NhậnvớiLưu Kim Chiến Nhận.
Lưu Kim Chiến Nhận của tên võ sĩ trưởng kia hầu như là không chút hồi hộp bị chặt đứt, tiếp theo đã bị Tô Trầm không khách khí hấp thu hết.
Võ sĩ trưởng kia kinh hãi, hắn chưa từng ngờ chênh lệch giữa Lưu Kim Chiến Nhận có thể to lớn như thế. Phải biết rằng loại lâm chiến hấp thu này đã không phải đơn giản như một cái Lưu Kim Chiến Nhận, mà là đề cập đến lý giải cùng vận dụng cấp độ sâu hơn.
Nhưng đây là Tô Trầm.
Hắn có thể không biết, nhưng chỉ cần thứ được nắm giữ, ở trên chiều sâu tuyệt đối là không ai có thể bằng.
Hôm nay hắn tuy là Nhân tộc, nhưng thân là đỉnh phong cửu hoàn áo thuật đại sư, tinh thông bốn hệ, có thể nói ở trên lĩnh vực áo thuật sớm vượt qua thực lực của hắn ở trên hệ thống Nhân tộc.