← Quay lại trang sách

Chương 1140 Mẫu Thần Cung (Hạ) (2)

Tô Trầm vốn cũng không tính bắt buộc phải có được, hắn gần đây cướp đoạt tài bảo đã đủ phong phú, trước sau đều ở trạng thái kiếm nhiều không kịp tiêu. Đoạn thời gian trước thật không dễ dàng gì tiêu hao hết bộ phận tài phú, đổi thành thực lực, kết quả vơ vét Vận Mệnh Chi Thủ một vòng, lại cướp đoạt Vũ Thần Giáo một vòng, lại thêm một đống lớn bảo vật không kịp xử lý, cho dù không có khobí mật trung tâm cũng không sao cả.

Chỉ là đáng tiếc Thần Chi Vũ Dực kia.

Đó là thứ tốt, tuy Tô Trầm còn chưa nắm giữ cách dùng Thần Chi Vũ Dực, nhưng trong khoảng thời gian này hắn nghiên cứu Thần Chi Vũ Dực đã có thu hoạch lớn, có lẽ không cần bao lâu, có thể thật sự phá giải bí mật của Thần Chi Vũ Dực, cho nên vẫn rất mơ ước đối với thứ này.

Thời khắc này nghĩ đến Thần Chi Vũ Dực, Tô Trầm thuận miệng nói: “Vậy ngươi nghĩ hẳn cũng không biết Thần Chi Vũ Dực ở chỗ nào rồi?”

Lời này của hắn vốn cũng chỉ là thuận miệng hỏi, không ngờ Ngọc Lưu Hương lại trả lời: “Thần Chi Vũ Dực ngay tại trên thánh đường, cung phụng trong tay thánh tượng, nhận thần quang thánh tượng tẩm bổ.”

“Ồ?” Tô Trầm ngẩn người.

Thì ra chỗ Thần Chi Vũ Dực này lại là công khai.

Tô Trầm sau khi nghiên cứu đối với Thần Chi Vũ Dực có hiểu biết, biết thứ này chỉ cần bày ra, thần lực sẽ không ngừng xói mòn, chính bởi vậy lúc trước Dạ Thần Dương mới sẽ không tới lúc cần thiết không lộ chân dung, cho tới bây giờ, Thần Chi Vũ Dựctrong tay Tô Trầm cũng lấy thủy tinh bịt kín.

Nhưng thánh tượng của Vũ Thần Giáo lại khác, nghe nói nó nối liềnThiên Không Mẫu Thần, dưới thần lực kết nối, Thần Chi Vũ Dực chẳng những có thể triển lộ bộ mặt, càng có thể hấp thu thần lực, tẩm bổ lớn mạnh. Thần Chi Vũ Dựctừngtiêu hao bên ngoài, cầm đặt ở trên thánh tượng mẫu thần, liền có thể được tẩm bổ, một lần nữa đạt được thần lực.

Về phần nhữngThần Chi Vũ Dựcchưa nhận được thánh tượng tẩm bổ, hoặc là cất đi, hoặc chính là theo tiêu hao hết mà hoàn toàn tiêu tán.

Sau khi Dạ Thần Dương chết, Thần Chi Vũ Dựccủa Vũ Thần Giáochỉ còn lại hai chiếc, hôm nay một chiếc ở bên ngoài, chỗ thánh tượng còn có một chiếc.

Nhưng thánh đường Vũ Thầnlà dùng để cao tầng bên trong Vũ Thần Giáosử dụng khi hiến tế mẫu thần, quy cách cực cao, phòng bị càng thêm nghiêm ngặt.

Loại địa phương này, cho dù là Ngọc Lưu Hương cũng không thể tùy tiện đi.

Dưới tình huống bình thường, Tô Trầm hẳn là không có chút hy vọng.

Nhưng bây giờ đại bộ phận cao tầng của Vũ Thần Giáođều bị Khắc Lôi Tây Đạt hấp dẫn qua, chính làthời cơ tốt khó được, muốn bảo Tô Trầm không thử một lần, hắn cũng không cam lòng.

Cho nên chỉ nghĩ qua một phen, Tô Trầm đã hạ quyết tâm: “Đi, chúng ta đi thánh đường.”

Dù sao mình có Diêu Quang Huyễn Ảnh, đánh không lại cũng có thể chạy, ai sợ ai chứ.

“Vâng.” Ngọc Lưu Hương bị Tô Trầm khống chế, đã hoàn toàn nghe lệnh hắn, mang theo Tô Trầm đi hướng thánh đường.

Lúc này thánh đường như Tô Trầm dự đoán, quả nhiên không có chiến lực cao cấp gì.

Nói như vậy có chút không quá đúng, Vũ Thần Giáo tuy muốn đối phó Khắc Lôi Tây Đạt, lại còn chưa tới mứccần đem lực lượng thủ hộ thánh đường rút hết ra. Hoàn toàn ngược lại, lực lượng lưu thủ thánh đường cơ bản chưa động vào, chẳng qua Tô Trầm bây giờ thực lực mạnh, tầm mắt cũng cao.

Lấy thực lực hắn bây giờ, mình đã là cửu hoàn đỉnh phong áo thuật sư, hơn nữa là cửu hoàn đỉnh phong áo thuật sư mạnh mẽ kiêm thông bốn hệ phong lôi hỏa tâm linh, lại thêmthể chất đỉnh phongcủa Bạo tộc, tu vi Nhân tộc Diêu Quang, cửu hoàn áo thuật sư bình thường hắn đã là treo lên đánh, thập hoàn áo thuật sư cũng có thể đối chiến công bằng, nếu dùng tới phong lôi pháp tắc, thập hoàn bình thường cũng không phải đối thủ của hắn.

Cho nên thập hoàn Truyền Kỳ, hắn thật sự không để vào mắt.

Vũ Thần Giáo xa xỉ nữa cũng không có khả năng để thập hoàn áo thuật sư thủ hộ thường xuyên, cho nên cái gọi là lực lượng thủ vệ thánh đường hạ xuống thật ra chẳng có một chút quan hệ nào với điệu hổ ly sơn. Dù là không có một chiêu này, thánh đường cũng sẽ không có thủ hộ thập hoàn trở lên.

Nhưng nói đi thì phải nói lại, hổ chung quy là rời đi sẽ tốt hơn chưa rời đi. Nếu không rời đi, cho dù không phải thủ hộ, cũng ở phụ cận, hôm nay lại có thể càng thêm thuận tiện làm việc.

Lúc này người thủ hộ thánh đường, mạnh nhất là một vị bát hoàn áo thuật sư, còn có một vị Vũ tộc thánh đường võ sĩ trưởng, cơ thể hùng mạnh hiếm cótiếp cậnÁo tộc, nhắm chừng cũng là lấy bí pháp luyện thành, cấp dưới còn có ba mươi tên thánh đường võ sĩ cùng áo thuật sư thủ hộ.

“Coi như không tệ, hẳn là có thể thử chút.” Tô Trầm mỉm cười nói.

Sau đó trong mắt hắn tỏa sáng, một mảng thần quang đã hắtvề phía toàn thể người thủ vệ.

Một lần này, hắn cần cùng lúc khống chế toàn bộ thủ vệ.

Các thủ vệ đối mặt tâm linh khống chế của Tô Trầm, trên mặt cùng lúc xuất hiện mê mang, trong mắt một số người thế mà lại hiện ra nét giãy dụa.

Điều này không phảiý chí bọn họ mạnh hơn Ngọc Lưu Hương, mà là vì đồng thời khống chế hơn ba mươi thủ vệ, đối với Tô Trầm mà nói cũng là tiêu hao thật lớn, mặc dù lấy tinh thần lực của Tô Trầm cũng cảm thấy gánh nặng rất lớn, có một số phương diện khó tránh khỏi được cái này mất cái khác.

Thời khắc này hơn ba mươi thủ vệ theo bản năng chống cự lại tâm linh khống chếcủa Tô Trầm, nhất là tên bát hoàn áo thuật sư cùng tên kia võ sĩ trưởng kia, cường độ phản kháng rất mạnh.

Tinh thần lực Tô Trầm nhanh chóng tiêu hao, mắt thấy lại có mấy người có dấu hiệu thoát khống chết, hắn nhướng mày, nói: “Giết!”

Cùng lúc nói chuyện, đã chỉ hướng vài tên thủ vệ phụ cận.

Ngọc Lưu Hương đã lao ra, liên tục ra tay, thẳng đến khi giết chết gã thủ vệ thứ mười, Tô Trầm mới nói: “Tốt!”

Ngọc Lưu Hương dừng tay.

Giảm bớt mười mục tiêu khống chế, áp lực của Tô Trầm lập tức giảm bớt đi rất nhiều, toàn lực kích phát, rốt cuộc khống chế được Vũ tộc còn lại.

“Thủ ở nơi này, không cho người ngoài ra vào.” Tô Trầm phân phó, đã bước về phíabức tượng Thiên Không Mẫu Thầnkia trong thánh đường.

Bức tượng mẫu thần này trong thánh đường, cao lớn nguy ngakhông thể so với bức bên ngoài kia, lại càng thêm tinh xảo, càng tản ra hơi thở thần thánh huy hoàng.

Thân ở trong đó, thậm chí cảm ứng đối với nguyên năng cũng sẽ tăng mạnh, tinh thần lực của bản thân cũng sẽ tăng lên.

Đây hẳn là hiệu quả của lĩnh vực đặc thù nào đó, đối với tu luyện có lợi ích thật lớn. Mà nơi đây không phải là chỗ tu luyện, nếu muốn tu luyện, nhất định phải cần tới đây bái tế, coi như là cổ vũ đối với người thành kính, đồng thời cũng là khích lệ tín ngưỡng của mọi người đối với mẫu thần.

Ừm, cách nói đơn giản, chính là tin thần mới có lợi.

Nhưng chỉ chút lợi ích này, tự nhiên là không mua nổi Tô Trầm, hắn không những sẽ không tin thần, thậm chí còn muốn khinh nhờn thần.

Thời khắc này tớitrước bức tượng Thiên Không Mẫu Thần, Tô Trầm đã thấy được cây Thần Chi Vũ Dực kia, nó cắm ở trong một vòng linh vũ bức tượng đầu nữ thân ưng kia, một cây trong đó ánh vàng óng ánh, mang theo hào quang đặc dị, vừa nhìn biết ngay là Thần Chi Vũ Dực.