Chương 1145 Hỗ mưu (2)
Khắc Lôi Tây Đạt lại đã nói: “Bởi vì đó là hóa thân của hắn.”
“Hóa thân?”
“Đúng, hóa thân!” Khắc Lôi Tây Đạt rất khẳng định: “Tiểu tử này có một số thủ đoạn phi thường thần kỳ. Một loại là chế tạo ra hóa thân máu tươicủa bản thân, chỉ cần có đủ máu, hắn có thể chế tạo ra rất nhiều hóa thân có đầy đủ năng lực giống chính hắn như đúc, hơn nữa có được bộ phận thực lựccủa bản thể. Chỉ cần tinh hoa năng lượng trong máu chưa tiêu hao hết, là có thể tồn tại mãi. Khó được nhất là, thế mà còn có thể thông qua ăn dược vật và linh tài để bổ sung năng lượng. Đang dụ dỗ hoang thú, chính là hóa thân của hắn. Cho nên ta cho dù giết hóa thân của hắn cũng vô dụng, bởi vì hắn rất nhanh có thể chế tạo thêm một cái thậm chí mấy cái, mấy chục cái, thay phiên tới dụ dỗ hoang thú. Ta trừ phi canh giữ ở bên cạnhhoang thú, nếu không không có khả năng ngăn hắn. Nhưng như vậy thìđúngý hắn, khiến ta không thể đuổi giết hắn.”
“Nhưng ngươi vẫn chưa đuổi giết được hắn.”
“Đúng vậy, bởi vì tiểu tử này còn có một loại áo thuật tên là Bạch Tháp Chiết Dược.”
“Bạch Tháp Chiết Dược? Đây không phải một tổ chức Áo tộc thời kì thượng cổ tên là Bạch Tháp phát minh sao?” Có đại chủ giáo kiến thức rộng từ xưa tới nay, đối với Bạch Tháp Chiết Dược cũng không xa lạ, thậm chí bản thân cũng biết.
“Đúng vậy.” Khắc Lôi Tây Đạt thở dài: “Nhưng ở trong tay tiểu tử này, Bạch Tháp Chiết Dược đã xảy ra biến hóa về chất, chẳng những có khoảng cách nhảy xa hơn, đáng sợ nhất là còn có thể dung hợp cùng một chỗ vớihóa thân máu tươi của hắn, chỉ cần nơi hóa thân máu tươi của hắn tồn tại, hắn có thể không nhìn khoảng cách nhảy qua.”
“Điều này sao có khả năng? Chẳng lẽ hắn còn có thể một lần thuấn di xa vạn dặm?”
Khắc Lôi Tây Đạt trả lời: “Xa vạn dặm hẳn là không làm được, theo ta quan sát ra kết luận, khoảng cách nhảy càng xa, tiêu hao đối với hắn càng lớn. Thuấn di vạn dặm, có thể sẽ làm hắn trực tiếp tử vong. Nhưng một lần nhảy mười dặm, liên tục nhảy nhiều lần, đạt tới trong khoảng thời gian ngắn thuấn di trăm dặm, khẳng định là không thành vấn đề.”
Các giáo chủ đều ồ lên.
Đối với các nguyên khí sĩ, áo thuật sư ngay cả nhảy ra ngàn mét trở lêncũng khó khăn mà nói, nháy mắt dịch chuyển ra trên trăm dặm, đây đã là một con số khá khủng bố.
“Sao có khả năng có khoảng cách như vậy?” Có đại chủ giáo kiên quyết không tin.
Ngược lại là U Mộng Hoa Liên nói: “Nếu đủ lý giải đối với không gian, lĩnh ngộ bộ phận không gian pháp tắc, lại phối hợp hóa thân máu hẳn là có thể cung cấp hiệu quả tương tự xác định địa điểm, quả thực có khả năng làm được.”
Khắc Lôi Tây Đạt tán thưởng: “Vẫn là U Mộng giáo hoàng trí tuệ.Đúng vậy, tiểu tử này đã lĩnh ngộ bộ phận không gian pháp tắc.”
“Nhưng hắn không phải mới cửu hoàn sao? Hắn còn chưa phải Truyền Kỳ!” Mọi người lại ồ lên.
Chưa tới Truyền Kỳđã lĩnh ngộ không gian pháp tắc, đây là lại một điều cực kỳ không thể tưởng tượng!
Khắc Lôi Tây Đạt thở dài: “Đây chính là nguyên nhân ta vây khốn hắn hơn một năm, trên người tiểu tử này, tràn ngập kỳ tích cùng những thứ không thể lý giải. Ta không rõ hắn rốt cuộc là làm như thế nào, với ta mà nói, bản thân hắn thật ra còn có giá trị hơn so với các tài bảo ta mất trộm.”
“Nguy rồi, kho tàng bí mật của Vũ Thần Giáota...”Đại chủ giáo khác nghe được lời này ùn ùn kêu lên.Bọn họ lúc này cũng rốt cuộc ý thức được mặc kệ Tô Trầm ở trong Vũ Thần Giáo là một sự kiện nguy hiểm cỡ nào.
Có đại chủ giáo muốn trở về.
Vẫn là U Mộng Hoa Liên nói: “Không cần thiết trở về, thời gian dài như vậy, hắn nếu làm, chỉ sợ đã thành công. Với lại cho dù đi, các ngươi cũng không bắt được hắn... Thuấn di mười dặm, các ngươi làm sao mà bắt?”
Các giáo chủ nghẹn lời.
“Chẳng lẽ cứ như vậy mặc kệ hắn hay sao?” Có đại chủ giáo không phục nói.
“Vậy thì phải xem Lôi Âm Chúa Tểcủa chúng ta nghĩ như thế nào. Ta nói cóđúng không, Khắc Lôi Tây Đạt các hạ?”U Mộng Hoa Liên nhìn về phía Khắc Lôi Tây Đạt.
Khắc Lôi Tây Đạt mỉm cười, hướngU Mộng Hoa Liên cúi người hành lễ: “Cho nên, kẻ bị truy nã khẩn cấp như ta, thật ra cũng vẫn là có cơ sở có thể hợp tác, đúng không?”
“Hợp tác?”Các đại chủ giáo bị cách Khắc Lôi Tây Đạt dùng từ làm chấn động.
“Không sai, chính là hợp tác. Bởi vì chỉ có ta có thể khóa đượcvị tríThúy Vũ Không Ngân, biết hắn ở đâu.” Khắc Lôi Tây Đạt cười tủm tỉm nói: “Cũng chỉ có ta, mới có thể giúp các ngươi bắt được hắn.”
Hợp tác, đây là mục đích Khắc Lôi Tây Đạt không để ý sống chết, đối mặtkẻ địch mạnh, thao thao bất tuyệt với bọn họ.
Tô Trầm muốn lợi dụng Khắc Lôi Tây Đạt để hấp dẫn Vũ Thần Giáo, cướp đi kho báu, Khắc Lôi Tây Đạt nhìn ra mục đích của hắn, nhưng không ngăn cản, cố ý thành toàn.
Nguyên nhân rất đơn giản.
Nếu ngươi muốn thành lập quan hệ hợp tác với đối thủ một mất một còn của ngươi, như vậy cách tốt nhất chính là hủy bỏ thân phận kẻ bị truy nã khẩn cấp của mình.
Ngươi không thể khiến khủng bố cùng tà ác mình từng chế tạo tiêu trừ, nhưng ngươi có thể chế tạo một tồn tại càng khủng bố cùng tà ác hơn nữa.
Cướp sạch Vũ Thần Giáo, dụ dỗ hoang thú đột kích, Tô Trầm tuy chỉ làm ra hai việc, nhưng chính là hai việc này, đã đủ khiến hắn trở thành đại địch hàng đầu của Vân Tiêu quốc độ.
Là đại địch, không phải tội phạm truy nã!
Giờ này khắc này, uy hiếp của Tô Trầm đã bay lên đến trình độ an nguy quốc gia.
So sánh, một gã Khắc Lôi Tây Đạt lại đã tính là gì?
Vì tiêu diệt Tô Trầm, hợp tác với Khắc Lôi Tây Đạt trở thành một loại tất yếu.
Đây chính là điều Khắc Lôi Tây Đạt muốn, cho nên hắn tuy nhìn ra kế hoạch của Tô Trầm, lại vẫn biết thời biết thế, thậm chí tương kế tựu kế chủ động giúp Tô Trầm kéo dài thời gian, chính là vì khiến hắn thành công.
Chỉ có hắn thành công, Khắc Lôi Tây Đạt mới có thể thành công.
Làm một nhân vật chính trị vĩ đại, nhất định phải hiểu được việc khống chế cảm xúc của mình.
Mọi việc lấy lợi đứng hàng đầu, mà không phải lấy cảm xúc đứng hàng đầu.
Tuy Khắc Lôi Tây Đạt ở trong mắt Vân Tiêu quốc độ là phần tử khủng bố rõ đầu rõ đuôi, nhưng ở trong mắt bản thân Khắc Lôi Tây Đạt, mình lại là kẻ có giấc mộng vĩ đại khôi phục vinh quang bản tộc—— tuyệt đại đa số phần tử khủng bố đều có tín ngưỡngchính trị của mình, nếu không cũng không có tư cách làm phần tử khủng bố.
Cho nên Khắc Lôi Tây Đạt tuy hận Tô Trầm, hơn nữa ở sau khi hoang thú thức tỉnh, tiêu diệt Vận Mệnh Chi Thủ, hắn giận đến mức hầu như muốn nổi điên.
Nhưng theo mấy ngày trôi qua, phẫn nộ cùng oán hận của Khắc Lôi Tây Đạt yếu bớt đi một chút, lý trí một lần nữa chiếm lĩnh chủ đạo, lúc này trí tuệ Khắc Lôi Tây Đạt mất đi cũng đã trở lại.
Hắn bắt đầu một lần nữa cân nhắc, mình sau khi mất đi Vận Mệnh Chi Thủ, cần đi con đường nào.
Cứ như vậy từ bỏ giấc mộng?
Khắc Lôi Tây Đạt không muốn, không tiếp thụ.
Một chiến sĩ chân chính, sẽ tuyệt đối không dễ dàng từ bỏ, cho dù thất bại, cũng phải đứng dậy làm lại từ đầu.