Chương 1146 Bình tĩnh
Vận Mệnh Chi Thủ xong đời rồi, nhưng không sao, vẫn còn mình.
Chỉ cần còn mình, Vận Mệnh Chi Thủ có thể một lần nữa quật khởi.
Không chỉ có thế, thậm chí còn có khả năng lấy tình thế tốt hơnphát triển.
Đúng vậy, tình thế tốt hơn!
Thúy Vũ Không Ngânphần tử siêu cấp khủng bố mới cái bia ngắm này, tất nhiên là tên khốn kiếp hủy diệt Vận Mệnh Chi Thủ, nhưng cũng có thể là cơ hội Vận Mệnh Chi Thủ một lần nữa quật khởi.
Có hắn, Khắc Lôi Tây Đạt có thể một lần nữa thành lập liên hệ vớiVân Tiêu quốc độ, có hắn, Khắc Lôi Tây Đạt có thể hợp tác vớiVân Tiêu quốc độ.
Trong cuộc sống tương lai, Vận Mệnh Chi Thủ hoàn toàn có thể xây dựng lại, hơn nữa sẽ không giống như trước kia bị Vân Tiêu quốc độ coi là giặc là thù nữa, mà là nhưPhục Hưng Chi Môncủa Bạo tộc, thành lập quan hệ hợp tác lợi dụng nhất định với Vũ tộc.
Nếu là như vậy, Vận Mệnh Chi Thủcũng không cần co đầu rút cổ ở một gócnúi Vạn Độc nữa.
Nếu là như vậy, Vận Mệnh Chi Thủ có thể đạt được sự phát triển tốt hơn nữa.
Chính cái gọi là không phá thì không xây được, có khi sau phá diệt chính là niết bàn trọng sinh, trong quá trình truy đuổi Tô Trầm, lối suy nghĩ của Khắc Lôi Tây Đạt dần dần rõ ràng, cũng có kế hoạch của bây giờ.
Bước thứ nhất, chính là hợp tác với Vũ Thần Giáo.
Đương nhiên, muốn thuyết phục các đại chủ giáo kia cũng không phải chuyện dễ dàng.
“Hợp tác?” Giống như nghe được câu chuyện cười nào đó buồn cười, các đại chủ giáo đều cười phá lên.
Kẻ bị truy nã khẩn cấp của Vân Tiêu quốc độ, thế mà muốnhợp tác với bọn họ, điều này quả thực quá buồn cười.
Khắc Lôi Tây Đạt lại rất nghiêm túc nói: “Đúng vậy, hợp tác. Chỉ có hợp tác, mới có thể bắt đượcThúy Vũ Không Ngân. Đúng rồi, nếu các ngươi không phục, có thể tự mình thử trước một lần.”
“Cho dù không bắt được hắn, chúng ta cũng sẽ không hợp tác với ngươi! Vân Tiêu quốc độsẽ tuyệt đối không hợp tác với địch vũ để đi bắt một địch vũ khác!”U Mộng Hoa Liên tàn khốc nói.
Khắc Lôi Tây Đạt trả lời không nhanh không chậm: “Đầu tiên, giáo hoàng điện hạ ngươi chỉ đại biểu Vũ Thần Giáo, không đại biểu Vân Tiêu quốc độ, Vĩnh Dạ bệ hạ mới có thể đại biểu. Tiếp theo, ta không phải địch vũ, ta là Áo tộc. Ta vốn cũng không phải Vũ tộc, quan hệ đối với Vũ tộc cũng không tồn tại cái gọi là phản bội. Thứ ba, Vận Mệnh Chi Thủ đã muốn xong đời, các ngươi vẫn muốn tiêu diệt đối địch thế lực, đã muốn ở hoang thú uy nghiêm hạ hoàn toàn tan thành mây khói, không tồn tại...”
Nói đến đây, trên khuôn mặt già của Khắc Lôi Tây Đạt thế mà còn chảy xuống vài giọt nước mắt.
Đó là nước mắt thật lòng, nước mắt thương cảm, vìtổ chức phấn đấu nhiều năm, cứ như vậy không còn nữa, thế này bảo Khắc Lôi Tây Đạt có thể nào không đau lòng?
Ngay cả U Mộng Hoa Liên cũng vì thế mà động dung.
Giờ khắc này, nàng hoàn toàn có thể lý giải cảm nhận củaKhắc Lôi Tây Đạt... Bởi vì Vân Tiêu quốc độbâ giờ cũng đang ở dưới sự uy hiếp của hoang thú.
Đúng rồi, hoang thú, đây mới là uy hiếp lớn nhất.
Giống như là cảm nhận được tâm tưU Mộng Hoa Liên, Khắc Lôi Tây Đạt tiếp tục nói: “Còn có một điểm cuối cùng, chính là hoang thú. Hoang thú đang tới, con hoang thú này là Vạn Độc Thiềm Thừ, độc tính kịch liệt vô cùng, nơi nó tới, tất cả đều thành đất hoang. U Mộng điện hạ hẳn là cũng biết độc củanúi Vạn Độcđáng sợ bao nhiêu chứ? Thứ đó căn bản không phải các ngươi có thể đối kháng. Một khi để Vạn Độc Thiềm Thừxông vào Thiên Không Thành...”
U Mộng Hoa Liênvà toàn bộ đại chủ giáo đồng thời run rẩy.
Kết cục đó thật là đáng sợ.
Sức chiến đấu của Vạn Độc Thiềm Thừ có lẽ đội sổ ở trong hoang thú, nhưng độc của nó quá đáng sợ, nơi đi qua, tất nhiên là hóa hết thành vùng đất chất độc.
Cũng không cần nó giết ai, chỉ cần lượn ở Thiên Không Thành một vòng, nơi này sẽ biến thành quỷ vực.
Đây là điều màVân Tiêu quốc độ tuyệt đối không thể tiếp nhận.
Khắc Lôi Tây Đạt đã nói: “Ta có thuốc giải nhằm vào Vạn Độc Thiềm Thừ, tuy không thể giải toàn bộ, nhưng đại bộ phận là có thể. Chỉ cần có thuốc giải, lại liên hợp thực lực của ngươi với ta, phối hợp lực lượng Thiên Không Thành, hẳn là có thể đem con thú này diệt ở dưới thành.”
Khắc Lôi Tây Đạt có thuốc giải!
Đây là chỗ dựa lớn nhất của hắn.
Tô Trầm tuy cũng không sợ độc, nhưng hắn dựa vào là cuộn da dê mà không phải thuốc giải, hơn nữa cho dù có đơn thuốc giải hắn cũng không có khả năng giao ra.
Vì thế Khắc Lôi Tây Đạt trở thành đối tượng duy nhất có thể giao dịch với Vũ tộc.
U Mộng Hoa Liên có thể không cần Khắc Lôi Tây Đạt ra tay giúp đối phó Tô Trầm, nhưng nàng lại không thể nói không cần thuốc giải của Khắc Lôi Tây Đạt.
Áp lực của Vạn Độc Thiềm Thừ quá lớn rồi.
Lời của Khắc Lôi Tây Đạt có thể nói đã đánh thẳng vào điểm yếu của bọn họ, làm bọn họ không thể kiên trì nữa.
Vẫn là câu nói kia, nhân vật chính trị là không nói cảm tình, chỉ nói ích lợi, nếu không không phảinhân vật chính trị đủ tư cách.
Cho dù là kẻ thù ngày xưa, nằm mơ cũng hận không thể lột da đối phương, ở trước mặt đại thế, nên cúi đầu vẫn phải cúi đầu.
Thời khắc này U Mộng Hoa Liên suy nghĩ thật nhanh, biết thế cục đã bị Khắc Lôi Tây Đạt nắm giữ, sát ý vừa mới còn chồng chất trên mặt lập tức biến mất không thấy nữa, chỉ xanh mặt, hung hăng trừng mắt nhìn Khắc Lôi Tây Đạt.
Hiển nhiên nàng đã tiêu trừ đi sát ý, lại không thể tiêu trừ đi hận ý, chỉ có thể cố gắng khắc chế bản thân không động thủ.
Điều này không kỳ quái, chính trị thế giới này vẫn như cũ lấy cường giả làm chủ, dựa vào thực lực đi lên địa vị cao, bố cục chính trị luôn có chút khiếm khuyết. NhưU Mộng Hoa Liên có thể làm đến bước này, đã là phi thường có hàm dưỡng có phong độ rồi. Một đám đại chủ giáo phía sau nàng còn có số ít chưa thể xoay chuyển được, vẫn hò hét thà chết chứ không chịu khuất phục, mayở bên cạnh có kẻ đầu óc rõ ràng, kịp thời đè xuống.
Thà chết chứ không chịu khuất phục là thứ mà các chiến sĩ hô, cao tầng kêu lời này, vậy thì thật sựphải xong đời rồi.
Rõ ràng mình hôm nay đã nhất định không có khả năng giết Khắc Lôi Tây Đạt, U Mộng Hoa Liên rất nhanh sửa sang lại tâm tình của mình, sau đó nói: “Ngươi muốn cái gì?”
Không ngờ Khắc Lôi Tây Đạt lại lắc đầu: “Thứ ta muốn, ngươi bây giờ không cho được, cần Vĩnh Dạ bệ hạvà ngươi cùng nhau gật đầu mới được.”
“Ngươi...”U Mộng Hoa Liên bị hắn chọc giận trong lòng uất nghẹn.
Lời của Khắc Lôi Tây Đạt không phải không coi trọngU Mộng Hoa Liên, mà chỉ là đại biểu cho thứ hắn muốn khẳng định rất nhiều, nhiều đến mức ngay cả nàng giáo hoàngVũ Thần Giáo này cũng không thể hạ quyết đoán.
Nhưng cũng tốt.
Mặc kệ định ra hiệp nghị thế nào với Khắc Lôi Tây Đạt, tương lai trong lịch sử, đây cũng là một nét bút sỉ nhục.
Đúng vậy, một nét bút sỉ nhục!
Hợp tác vớiphần tử khủng bố, vô luận U Mộng Hoa Liên có động cơ như thế nào, ôm tâm tình như thế nào, ghi lại trên lịch sử là tiếng xấu.
Đây là sự thật bất đắc dĩ.
Nàng vì bản tộc mà ủy khuất cầu toàn, lịch sử lại nhất định không thể đối đãi nàng một cách công bằng.