← Quay lại trang sách

Chương 1166 Thâm Am Hồi Hưởng (1)

Đúng, là sớm muộn gì sẽ đối đầu.

Nhưng chính như trước đó kể lại, Tô Trầm sẽ tuyệt đối không chờ đối phương tới bắt mình.

Để đối phương chủ động tới bắt, liền ý nghĩa quyền chủ động rơi vào trong tay đối phương, tiết tấu bị đối thủ dẫn đi.

Nếu muốn thoát khỏi bị đối thủ nắm giữ tiết tấu, phải giải quyết vấn đề bị Khắc Lôi Tây Đạt tập trung.

Biện pháp giải quyết phiền toái này thật ra rất đơn giản —— hiến tế.

Dùng hiến tế trực tiếp hỏi ra đáp án Khắc Lôi Tây Đạt tập trung mình.

Đây là phương thức đơn giản mau lẹ nhất, Tô Trầm trước kia chưa làm là vì hắn không đủ nguyên tinh, nhưng bây giờ, thân ở trong Thiên Không Thành, tài nguyên nơi này nhiều lắm.

Sứ tiết mua cho hắn một lô nguyên tinh, nhưng muốn dùng để tiên đoán đại áo thuật sư cấp cấm chú hiển nhiên còn có điều không đủ, cho nên Tô Trầm phải nghĩ cách kiếm thêm một chút nữa.

Phương pháp đơn giản nhất chính là cướp!

Khu thượng tầng có lượng lớn quý tộc, lượng lớn thương hộ, tương tự cũng có lượng lớn tài nguyên.

Tài nguyên chính là tài phú, tài phú chính là thực lực!

Ở thế giới có thể đem tài nguyên trực tiếp chuyển hóa thành thực lực cá nhân này, tất cả tham lam đều có ý nghĩa.

Cho nên Tô Trầm không chút khách khí bắt đầu hành vi cướp bóc của hắn.

Tuy hắn cần chỉ là nguyên tinh, nhưng không có ai ngại thiếu tiền, có thứ khác tốt cũng cần. Dù sao mình nhiều nguyên giới, không gian lớn, lúc trước ngay cả nhu cầu của toàn bộ Thiên Uy quân cũng cung ứng được, bây giờ dọn mấy cửa hàng, kho tàng cũng là trò vặt.

Cứ như vậy, Tô Trầm ngông nghênh tới từng cửa hàng, cũng không nói nhảm, động thủ cướp luôn.

Hải Thị Thận Lâu ép hỏi kho bí mật, Lưu Kim Chiến Nhận bạo lực tách dỡ, Xúc Tu Không Khí cướp đoạt thần tốc, có được năng lực phi phàm đúng là tốt, cướp bóc cũng thuận tiện mau lẹ.

Giải quyết xong một nhà lại đi một nhà, Tô Trầm ngựa không dừng vó một đường cướp bóc, thủ pháp thuần thục, hiệu suất siêu cao, có thể xưng thần trộm cướp.

Vài tên áo thuật sư ở lại phòng thủ các cửa hàng tuy cũng từng cố gắng chặn lại, nhưng đối mặt một tên điên cướp đến đỏ mắt, loại hành vi này căn bản chỉ là châu chấu đá xe.

Tô Trầm tựa như biển lớn rít gào trong vô tận hải vực, sóng triều mãnh liệt —— cứ như vậy một đường quét qua.

Một đường cát bay đá chạy, gió cuốn mây tan, giặc không đi tay không, đào ba thước đất đem mọi nơi đi ngang qua đều vơ vét sạch sẽ, giống như có người nào đuổi theo phía sau hắn.

Sự thật cũng thực như thế, bởi vì thời gian Vũ tộc cho hắn nhất định sẽ không nhiều.

Đầu Thiên Không Thành, Vĩnh Dạ Lưu Quang đang xem chiến nghe được Dạ Thần Thương bẩm báo, trong ánh mắt cũng toát ra sự kinh ngạc nồng đậm: “Đi khu thượng tầng cướp bóc?”

“Vâng, chính là bây giờ, một đường cướp bóc, cái gì cũng không buông tha.” Dạ Thần Thương trả lời.

“Ta nói không sai chứ? Kẻ này chính là cái cường đạo, ác tặc, đi đến chỗ nào cướp tới chỗ đó! Kho tàng bí mật của Ngọc Thanh Lam, kho Vận Mệnh Chi Thủ ta cùng học viện, còn có Vũ Thần Giáo, hắn đi đến chỗ nào cũng không buông tha!” Khắc Lôi Tây Đạt nghiến răng nghiến lợi nói.

Vĩnh Dạ Lưu Quang ngược lại không quá để ý: “Tài phú mất đi chung quy sẽ trở về, chỉ cần người chưa chạy mất, thì tất cả đều dễ nói. Ngược lại loại tác phong cùng hung cực ác này, quả nhiên là hiếm thấy. Thật là tham lam sao? Hay là mục đích gì khác?”

Nghĩ một chút, nhất thời chưa có được đầu mối, Vĩnh Dạ Lưu Quang nói: “Tạp Đức Duy Nhĩ, việc này vẫn là ngươi đi một chuyến đi, nhưng nhớ kỹ, đừng bại lộ thân phận của ngươi.”

“Hắn biết thân phận của ta.” Khắc Lôi Tây Đạt nói.

“Đừng thừa nhận là được.”Vĩnh Dạ Lưu Quang trả lời.

Khi Tô Trầm cướp đến cửa hàng thứ mười bảy của khu thượng tầng, hắn rốt cuộc thấy được bóng người Khắc Lôi Tây Đạt.

Điều này làm hắn có chút tiếc nuối.

Ngươi nha đến nhanh như vậy làm gì? Đã nói sẵn ba ngày sau cơ mà?

Trong lòng tiếc nuối, thân thể Tô Trầm lại không chậm trễ một chút nào, lắc mình một cái liền biến mất không thấy.

Trong mắt Khắc Lôi Tây Đạt mới xuất hiện bóng người Thúy Vũ Không Ngân, liền nhìn thấy thân hình đối phương chợt lóe, đã nhảy mất, biết kẻ này lại dùng một chiêu kia rồi. Hắn mặc dù có khả năng giam cầm không gian, nhưng cũng có cực hạn của mình, không thể tiếp cận Tô Trầm đến trong phạm vi nhất định, thì không thể giam cầm được hắn.

Lúc trước ở núi Vạn Độc Khắc Lôi Tây Đạt có thể vây khốn Tô Trầm, trên bản chất là vì Tô Trầm lúc ấy chưa có hóa thân ở bên ngoài tiếp ứng, dẫn tới hắn không thể sử dụng Diêu Quang Huyễn Ảnh. Mà Khắc Lôi Tây Đạt sau khi đuổi tới, Tô Trầm lại lâm thời phóng thích hóa thân đã không còn kịp, cho nên mới có thể bị Khắc Lôi Tây Đạt tiếp cận sau đó giam cầm không gian, khiến năng lực nhảy vọt của hắn giảm hẳn.

Nhưng lần này Tô Trầm có phòng bị, sớm đã đem mấy chục hóa thân đặt ở bên ngoài, sau đó vừa thấy Khắc Lôi Tây Đạt, nói cũng không nói một câu, trực tiếp bỏ chạy, thậm chí ngay cả mắt thấy một món bảo vật tới tay cũng từ bỏ không để ý, chạy cực kỳ quyết đoán, Khắc Lôi Tây Đạt cũng bất đắc dĩ.

“Vậy đã chạy rồi?” Khắc Lôi Tây Đạt dừng lại.

Đối với sự quyết đoán của Tô Trầm, hắn đã bất ngờ cũng không bất ngờ, chỉ là trong lòng khó tránh khỏi có chút tiếc nuối.

“Lão già, ngươi rốt cuộc xuất hiện, ta còn tưởng ngươi bị U Mộng giáo hoàng xử lý rồi, nhưng xem ra, ngươi đã hoàn toàn vứt bỏ Vận Mệnh Chi Thủ, đầu nhập dưới trướng Vĩnh Dạ vương.” Một thanh âm từ cách đó không xa dâng lên, chính là thanh âm của Tô Trầm, lại là một hóa thân của hắn, đang ngồi ở trên xà ngang một căn nhà hướng gã cười.

Khắc Lôi Tây Đạt quay đầu nhìn về phía hắn, biết là hóa thân, trái lại cũng chưa ra tay nữa: “Ta không biết ngươi đang nói cái gì, bản vũ Tạp Đức Duy Nhĩ, phụng mệnh Vĩnh Dạ vương tới bắt ngươi.”

“Tạp Đức Duy Nhĩ?” Tô Trầm ngẩn người: “Đổi tên?”

Hắn cúi đầu tự hỏi, trong lòng đã hiểu ra: “Thì ra là như thế, cho nên đây là một bộ phận điều kiện giao dịch của các ngươi sao? Sửa tên đổi họ, đổi màu cờ, thật ra cũng là phương pháp giải quyết vấn đề.”

“Tất cả cái này đều là nhờ phúc ngươi.” Khắc Lôi Tây Đạt âm trầm nói, lời nói ra lại chỉ có Tô Trầm có thể nghe được.

“Đúng vậy, nếu không phải ta, ngươi cũng không cần có quyết đoán như thế, cho dù ngươi có thể hạ quyết tâm, các bô lão kia của Vận Mệnh Chi Thủ nhắm chừng cũng không đồng ý.” Tô Trầm thở dài: “Ta trái lại trong lúc vô ý giúp ngươi hoàn thành chuyển hình. Cũng đúng, không phá thì không xây được mà, nói như vậy ngươi nên cảm tạ ta mới đúng.”

“Được, chờ ta bắt được bản tôn của ngươi, cũng giúp ngươi làm cái không phá thì không xây được là xong.” Khắc Lôi Tây Đạt cười dữ tợn nói: “Ta sẽ tự tay xé nát ngươi, giúp từng bộ phận thân thể ngươi đều phá rồi sau đó lập!”

“Chậc chậc, hận ý này.” Tô Trầm cười nói: “Chỉ tiếc bắt đầu từ ngày ngươi đầu phục Vĩnh Dạ vương, ý chí của ngươi sẽ không là tự do nữa. Không nói có thể có vấn đề hay không, nếu thực có một ngày ngươi bắt được ta, xử lý ta ra sao cũng không phải ngươi định đoạt, mà là Vĩnh Dạ vương định đoạt.”