Chương 1183 Mị hoặc (1)
“Đúng vậy, đã biết chi tiết, sự tình phiền toái rồi.” Binh sĩ đánh xe cũng thổn thức nói một câu.
Thần Vũ Thiên Chức nghe mà không hiểu: “Ngươi nói cái gì? Phiền toái gì?”
“Ta nói... Vũ tộc đúng là Vũ tộc, quả nhiên khó đối phó hơn đám Bạo tộc ngốc nghếch kia nhiều. Một gã Vĩnh Dạ Lưu Quang đã rất lợi hại, quan viên phía dưới, tương tự cũng không phải ngồi suông.”
Nghe được lời này, trong lòng Thần Vũ Thiên Chức nổi lên sự cảnh giác.
Hoàn toàn là bản năng, Thần Vũ Thiên Chức giãn ra hai cánh sau lưng, đã ‘phành’ đánh vỡ xe vũ phi thân ra.
Lại nhìn thấy binh sĩ đánh xe kia chỉ cúi đầu đánh xe, không để ý gì tới mình, chỉ có tiếng cười lạnh trầm thấp kia không ngừng truyền đến.
Thần Vũ Thiên Chức biết không ổn, giương cánh bay vội.
Nơi này vốn là ở trên không Thiên Không Thành, phía dưới chính là chợ.
Thần Vũ Thiên Chức lao thẳng tới chợ, hắn biết chỉ có mau chóng tới nơi đông Vũ tộc, mình mới có thể an toàn.
Kẻ đánh xe kia cũng không đuổi theo, cứ như vậy nhìn hắn bay xuống, vẫn không ngừng cười lạnh.
Trong lòng Thần Vũ Thiên Chức mừng rỡ, nghĩ tiểu tử này vậy mà tự đại như thế, trái lại đã cho mình một tia sinh cơ.
Chỉ là hắn bay chốc lát, lại phát hiện phía dưới vẫn như cũ là một mảng trắng xoá cái gì cũng không có, nào có nửa cái chợ tồn tại.
Đây... Đây là chuyện gì?
Chẳng lẽ trong tích tắc vừa rồi, mình đã rời khỏi Thiên Không Thành?
Không có khả năng!
Thiên Không Thành hôm nay gác cổng nghiêm ngặt, trên trời dưới đất đều ở trong vòng giám sát, sao có khả năng rời khỏi mà không bị phát hiện?
Không đúng!
Mình bây giờ bay hết tốc độ, động tĩnh vốn không nhỏ, vì sao binh sĩ Vũ tộc chung quanh còn chưa thấy một ai?
Chẳng lẽ...
Trong lòng hắn đột nhiên có một tia tỉnh ngộ, nhìn tất cả chung quanh, mơ hồ cảm thấy có vài phần trở nên không chân thực.
“Rốt cuộc hiểu chưa? Tỉnh ngộ coi như nhanh. Đáng tiếc, vẫn đã muộn...” Thanh âm trầm thấp đưa tới.
Phốc!
Thân thể Thần Vũ Thiên Chức chấn động.
Hắn cúi đầu nhìn ngực mình, nơi đó đã có thêm một cái lỗ máu cực lớn.
Mà Thần Vũ Thiên Chức lại chưa thấy được công kích từ đâu mà đến.
“Hải Thị... Thận Lâu (ảo giác)...” Thần Vũ Thiên Chức gian nan lên tiếng.
“Ngươi quả nhiên hiểu biết không ít đối với ta.”
Theo lời này của Tô Trầm ra khỏi miệng, xung quanh gió mây biến hóa, Thần Vũ Thiên Chức nhìn thấy mình vẫn như cũ ngồi ở trong xe vũ, lại nào có chuyện gì phá xe bỏ chạy xảy ra?
“Đã có thể... Chiếu vào... Hiện thực rồi sao...” Thần Vũ Thiên Chức gian nan bật hơi nói: “Nhiên... Linh...”
“Còn chưa phải, nhưng sẽ rất nhanh.” Tô Trầm trả lời.
Hắn thu tay lại, Thần Vũ Thiên Chức vẹo đầu, ngã xuống.
Nguyên Quang Chiến Bảo.
Chư Tiên Dao ngồi ở trên một chiếc xe kéo xa hoa, xe ngựa bay qua bầu trời pháo đài.
Từ nơi này nhìn xuống phía dưới, có thể quan sát toàn bộ Nguyên Quang Chiến Bảo, có một nét phong cảnh khác.
“Trà Vân Trung của Vũ tộc, dư vị ngân nga, hôm nay nhờ phúc Các chủ, có thể được nếm một lần nữa, trái lại cần cảm ơn Các chủ.” Khẽ nhấp một ngụm trà trong chén, Chư Tiên Dao nói với Thiên Hương các chủ ở đối diện.
Tuy cho phép Chư Tiên Dao tự do hoạt động ở vùng phía đông, nhưng bản thân vị Thiên Hương các chủ này lại là một tấc cũng không rời Chư Tiên Dao. Không chỉ có nàng, hơn phân nửa cao thủ Thiên Hương các, gần như đều đến đây.
Danh là bảo hộ, thật là giám sát.
Thời khắc này nghe Chư Tiên Dao nói như vậy, Thiên Hương các chủ cười nói: “Chư cô nương là khách quý, khách quý tới nhà, tại hạ lại có thể nào không tiếp đãi thật tốt chứ. Nhỡ đâu chậm trễ, bên trên trách tội xuống, ta không gánh nổi trách nhiệm.”
Chư Tiên Dao liền cười nói: “Nói như vậy, ta nếu là có yêu cầu gì, Các chủ cũng đều sẽ tận lực thỏa mãn ta?”
Thiên Hương các chủ rất biết nói chuyện: “Chỉ cần là việc tại hạ đủ khả năng, đều sẽ dốc hết sức đi làm.”
Chư Tiên Dao liền vỗ tay nói: “Vậy quá tốt rồi. Sớm nghe nói Thải Vân Nghê Thường của Vũ tộc thiên hạ nhất tuyệt, chỉ tiếc tài liệu quý hiếm, sản xuất quá ít, giá cao, không dễ có. Mấu chốt nhất không phải tiền, mà là muốn mua cũng phải xếp hàng chờ đợi. Nghe nói nghê thường của Thải Vân các cũng đã đặt đến ba năm sau... Không biết Các chủ...”
Thải Vân Nghê Thường của Thải Vân các quả thật nổi tiếng thiên hạ, nghe nói là Vũ Thần tiên tử từ đám mây chín tầng trời, từ trong một loại mây lành năm màu thu thập ra một loại vật thể giao vân tủy dệt thành.
Vật ấy cực kỳ nhẹ, tài liệu rộng mấy trượng, co rút lại cũng chỉ được một nắm tay. Lấy nó làm áo, nhẹ nhàng thoải mái, đông ấm hạ mát. Điều hiếm có nhất có thể tự phát biến hóa màu sắc hình dạng và kích thước, vô luận thân hình như thế nào cũng có thể mặc, tùy thiên biến, tùy tâm biến, biến hóa vạn kiểu, nhiều vẻ nhiều màu, có thể xưng là tiên y. Chính bởi vậy, tuy không có tác dụng thực chiến gì, lại khiến không ít nữ giới có đuổi cũng không hết.
Chư Tiên Dao từ rất sớm trước kia đã muốn một bộ Thải Vân Nghê Thường, nhưng vật ấy quá hiếm, vẫn luôn cầu mà không được.
Đối với yêu cầu này, Thiên Hương các chủ ngược lại thở phào.
Thải Vân Nghê Thường tuy quý hiếm, nhưng chung quy không là tài nguyên chiến lược gì. Chư Tiên Dao đã muốn, ở dưới thời kì phi thường này, cho nàng một chiếc cũng không có gì.
Thiên Hương các chủ lập tức gật đầu: “Như vậy, đi Thải Vân các.”
“Quá tuyệt vời!” Chư Tiên Dao vỗ tay cười to, lộ ra nét tiểu nữ nhi, thoạt nhìn giống tiểu nha đầu không hiểu chuyện, ngay cả Thiên Hương các chủ nhìn cũng không tránh khỏi lay động trong lòng, thất kinh, nghĩ tiểu cô nương này trời sinh quyến rũ, quả nhiên là tiểu yêu tinh am hiểu câu hồn người, mình thân là nữ nhân cũng thiếu chút nữa mắc bẫy cô ta.
Thiên Hương các chủ sớm biết chi tiết huyết mạch Quỷ Tâm Yêu Hồ, cho nên sớm có chuẩn bị, bao gồm chính nàng ở trong, toàn bộ phụ trách bảo hộ giám sát Chư gia đều là nữ, năng lực quyến rũ của huyết mạch Quỷ Tâm Yêu Hồ tuy mạnh, nhưng lại vô dụng đối với nữ giới. Chư Tiên Dao là kỳ tài Chư gia, lại trải qua Tô Trầm tăng lên, năng lực quyến rũ cao hơn một tầng, nhưng chung quy chưa thể thoát khỏi hạn chế cơ bản này.
Cho nên Thiên Hương các chủ cũng chỉ động lòng một lần, liền thoải mái thoát khỏi, không chịu ảnh hưởng.
Xa giá bay thẳng về phía Thải Vân các, vào các, Thiên Hương các chủ nói thẳng: “Có Thải Vân Nghê Thường có sẵn hay không? Lấy ra thử chút.”
Thị nữ phụ trách tiếp đãi do dự nói: “Có thì có một chiếc, nhưng là Ti Thủ đại vũ đặt cho thiếp yêu của mình...”
“Không sao, trực tiếp lấy ra, Ti Thủ bên kia ta sẽ cho hắn câu trả lời.” Thiên Hương các chủ nói. Tùy tay ném ra một vật cho quản sự Thải Vân các kia, quản sự thấy liền không nói thêm gì nữa.
Chư Tiên Dao ở bên nghe xong trong lòng thầm kinh hãi.
Ti Thủ đại vũ là quý tộc Vũ tộc, quyền cao chức trọng, đặt ở Nhân tộc, địa vị xấp xỉ quan lớn, cường giả Hóa Ý.
Quần áo do bậc đại năng như vậy đặt, Thiên Hương các chủ lại nói đoạt là đoạt.
Việc này tự nhiên không phải vì thực lực địa vị của nàng vượt qua đối phương, mà chỉ có thể là tồn tại đứng ở sau lưng nàng, có thể trực tiếp không đặt quyền bính của Ti Thủ đại vũ vào mắt.