← Quay lại trang sách

Chương 1207 Dung hợp cùng đối kháng (1)

Tô Trầm hỏi:

“Sao không đánh nữa?”

Cố Khinh La cong miệng nói:

“Thần lực đã hao hết.”

Tô Trầm nói:

“Nàng nha, đâu cần ép nó như vậy. Bằng ấy thần lực ta cần phải dùng nhiều ngày mới có thể khôi phục như cũ.”

“Không sao, chiến y không gian này dùng để phòng ngự cũng không yêu cầu nhiều thần lực. Hơn nữa… còn nhìn rất đẹp.”

Cố Khinh La uyển chuyển quay một vòng, nhìn mình trong gương, rất thích dáng vẻ hiện tại của mình.

Đối với nữ nhân mà nói, quần áo đẹp mới là đệ nhất thần kỹ.

“Đúng là rất đẹp. Đáng tiếc thần lực đã hao hết, hào quang cũng giảm, bằng không sẽ càng lấp lánh.”

Tô Trầm nói.

“Đúng vậy.”

Cố Khinh La than thở, nàng cũng chú ý tới biến hóa của chiến y thiên không, mất đi thần lực hoa văn cũng không lấp lánh như cũ nữa, nhân tiện nói:

“Xem ra sau này phải để lại một chút thần lực.”

Nàng hạ quyết tâm sẽ để lạ một chút thần lực mấu chốt để bảo đảm ánh sáng lộng lẫy của chiến y, Tô Trầm thấy vậy cũng chỉ có thể cười bất đắc dĩ.

Thưởng thức xong, Cố Khinh La cũng cởi chiến y ra.

Lúc cởi chiến y, Cố Khinh La nhìn thấy ở ống tay áo chiến y có một có cái đai màu đen.

“Đây là cái gì?”

Cố Khinh La sờ vào đai hỏi.

“Có lẽ là vật trang sức.”

Tô Trầm trả lời.

Vừa dứt lời thì thấy cái đai kia chuyển động, đột nhiên trừ trong đai vươn ra một loạt kim châm, đâm vào cổ tay Cố Khinh La.

“A!”

Cố Khinh La có khí lực như vậy nhưng vẫn kêu ra một tiếng thống khổ.

Ngay sau đó, chiến y thiên không vốn đã tiêu hao hết thần lực đột nhiên sáng hẳn lên.

Giống như thái dương bùng nổ chiếu sáng bầu trời đêm.

Chiến y thiên không dị động khiến cho Tô Trầm chấn động, trước đó hắn chưa từng thấy tình huống này.

“Khinh La, nàng sao vậy?”

Cố Khinh La chặn tay lại, kinh hoàng nói:

“Nó đang hút máu của ta… Trời ạ, nó đang hấp thu sức mạnh của ta.”

Tô Trầm vội tháo chiến y xuống, nhưng chiến y thiên không cực kỳ cứng cỏi, hắn toàn lực công kích nhưng không thể loại bỏ, nhất thời làm sao để cởi nó ra?

Cố Khinh La kêu lên sợ hãi:

“Là lực lượng huyết mạch của ta, nó hấp thu lực lượng huyết mạch của ta.”

Làm thế nào đây?

Tô Trầm ngẩn ngơ.

Chẳng lẽ nguyên thú trong lực lượng huyết mạch có tác dụng với chiến y thiên không?

Đợi một chút!

Hắn đột nhiên nhớ tới huyết mạch Cố gia là căn nguyên để luyện thành sinh mệnh nguyên chúc, tác dụng chính là tăng cao thực lực, hiệu dụng kinh người tương tự như bổ trợ thần lực.

Chẳng lẽ nói, cái gọi là thần linh chính là…

Trong đầu Tô Trầm hiện lên một đường linh quang.

Nhưng lúc này không phải là lúc làm chuyện đó, sức mạnh huyết mạch của Cố Khinh La còn đang bị hấp thụ, Tô Trầm lấy lại bình tĩnh nói:

“Khinh La, khống chế sức mạnh của nàng, nàng mới chủ nhân của nó! Nàng muốn cho nó, nàng sẽ cho, nàng không muốn cho nó, nó không thể cướp!”

“Ta phải làm thế nào?”

Cố Khinh La cũng nóng vội.

Nói thì dễ, nhưng vấn đề là hiện tại nó không có ý định cần mình cho phép.

Tô Trầm cúi đầu nghĩ:

“Vạn vật có linh, thần cũng có linh. Chiến y thiên không cũng có linh tính của chính mình. Chí có lấy linh thông linh…”

“Tak hông làm được, thần thực của ta chưa đủ, nó đề kháng ta.”

Cố Khinh La lắc đầu.

“Còn có ta.”

Tô Trầm tiến lên, ôm lấy Cố Khinh La, nói nhỏ:

“Buông lỏng tâm linh của nàng, để cho ta tiến vào.”

Cố Khinh La nhắm mắt lại, vào lúc này không hề giữ tâm linh mà mở rộng về phía Tô Trầm.

Mở rộng toàn bộ nội tâm của nàng.

Tâm linh hai người vào lúc này chân chính đã câu thông, trong ngươi có ta, trong ta có ngươi, hai người tựa như một người, tuy hai mà một.

Nhưng mà đúng lúc này, một ý chí cường đại lại xuất hiện.

Cùng với ý chí này là một giọng nói to lớn:

“Khinh La đã xảy ra chuyện gì?”

Là lão tổ tông!

Cố Khinh La chấn động.

Động tĩnh Chiến y thiên không phát ra có hạn nhưng thần lực dao động đã kinh động tới lão tổ tông Cố gia.

Người xuất hiện lúc này là Cố gia tứ tổ Cố Tâm Dong.

Tô Trầm tới đây đối với vài vị lão tổ tông Cố gia mà nói thì đều là đại sự, cho nên Cố Tâm Dong vẫn lưu ý bên này, vừa thấy có động tĩnh, lập tức phân thần điều tra.

Cố Khinh La đang muốn trả lời lại cảm nhận được ý chí của Tô Tràm: chớ phân tâm.

Lcus này đang vào thời khắc mấu chốt hai người kết hợp với nhau, không thể bị quấy rầy.

Tuy Cố Tâm Dong có lòng tốt nhưng Tô Trầm không còn cách nào khác.

Cố Tâm Dong không thấy trả lời, trong lòng ngạc nhiên, theo bản năng nghĩ tới chuyện vào phòng.

Ý nghĩ tinh thần của nàng quá mạnh mẽ, một khi vào phòng sẽ tạo ảnh hưởng với Tô Trầm bọn họ, bất luận thế nào Tô Trầm cũng không thể để cho Cố Tâm Dong phá hoại, hắn quyết tâm phóng thích thần lực tự thân ra.

ầm!

Một tòa phong luân thần cung hiện ra từ sau đầu, một thần lực khổng lộ trong nháy mắt bao phủ toàn bộ gian phòng.

Cố Tam Dong ngạc nhiên phát hiện, phân thần của mình bị chắn ở bên ngoài.

Đây là có chuyện gì?

Mặc dù chỉ là phân thần của mình nhưng dù sao cũng là hoàng cực nguyên huyết, là nhân vật đứng đầu thiên hạ mà lại bị nguiwof khác nhẹ nhàng chắn ở bên ngoài, Cố Tâm Dong cảm thấy bị mất mặt.

Thật ra Cố Tâm Dong cũng biết, Tô Trầm sẽ không gây bất lợi với Cố Khinh La, ngăn cản nàng khẳng định là có nguyên do. Nhưng lão thái bà lại có tính tình mạnh mẽ, nôn nóng, thấy tiểu bối ngăn cản mình ngược lại cảm thấy hứng thú.

Ai da? Dám không cho ta vào cửa? Ta không vào được sao?

Tâm niệm thay đổi nhanh nàng bắt đầu tăng thần lực. Cuối cùng cũng coi như lão thái bà biết nặng nhẹ, không toàn lực ứng phó mà chỉ tăng thần lực một chút.

Tô Trầm nhanh chóng cảm nhận được áp lực càng mạnh, trong lòng cũng cảm thấy bất đắc dĩ.

Nhưng thời gian cấp bách, hắn cũng không thể để ý tới nữa, chỉ có thể vừa toàn lực dung hợp tinh thần với Cố Khinh La vừa tăng thần lực phóng thích ra.

Tuy người khác chỉ ở bậc nhiên linh, nhưng nhiên linh thành công, Thần cung vững chắc, bản thân lại sở trường tâm linh.. lên cấp sau nhiên linh, liên đới với tâm linh áo thuật của hắn cũng sẽ đột phá tới quan ải cuối cùng.

Mười phần áo thuật sư của bản thân cũng tương đương với hóa ý đỉnh phong tới sơ cảnh Hoàng cực. Hơn nữa Tô Trầm tu vi nhiên linh cộng với lực lượng thần lực siêu cao dẫn tới về hpong diện thần lực đã không kém bất kỳ nhân vật nào.

Vì vậy thời khắc này hắn toàn lực phóng thích khiến cho Cố Tâm Dong phát hiện mình giống như gặp phải tường đống vách sắc, không thể công phá.

Điều này làm cho lão thái bà bị chấn động, thân mình không ngừng tăng thêm lực lượng thần lực.

Điều này lại khiến cho Tô Trầm tức giận, thầm mắng trong lòng.

Tuy thần lực của hắn không kém gì Cố Tâm Dong nhưng dù sao thần lực cũng không phải là duy nhất, giống như dựa vào thực lực của bản thân. Quan trọng nhất là lúc này hắn còn phân tán tinh thần để dung hợp cùng Cố Khinh La, mỗi một phần áp lực của Cố Tâm Dong đều làm giảm sức mạnh của hắn.

Đối mặt với tình hình này, Tô Trầm vừa thầm mắng lão thái bà không thức thời vừa khổ sở chống đỡ.

Vì thế hai bên triển khai so đầu thần lực một cách khó hiểu.