← Quay lại trang sách

Chương 1214 Phi Tiên tâm pháp

Lý Sùng Sơn nói:

“Hồi Tông chủ, hiện các môn nhân đệ tử có tổng tộng ba vạn hai ngàn hai trăm bốn mươi người.”

“Nhiều như vậy?”

Tô Trầm bị dọa giật mình.

Năm đó khi Vô Cực Tông mới khởi đầu, lấy thiên uy quân làm chủ thể, nhân số chỉ một vạn, lúc này mới mấy năm ngắn ngủi đã đột phá trên ba vạn, gấp ba lần.

Phải biết rằng nơi này không phải là phố xá sầm uất, mà là một Vạn Kiếm sơn rất ít người ở, tất cả người quanh thân Vạn Kiếm sơn gộp lại có đủ năm ngàn người hay không cũng là một vấn đề.

Sở Anh Uyên cười nói:

“Đều nhờ phúc của Tông chủ. Có tông chủ đại hiền của Nhân tộc, cộng thêm Vô Cực Tông Vô Huyết xung kích Diêu Quang mê hoặc, người muốn gia nhập Vô Cực Tông của ta như cá diếc sang sông, nối liền không dứt. Hơn hai vạn người này là chúng ta chọn lựa nhiều lần mới chọn ra được.”

Năm đó Tô Trầm đồng ý với Long Tang, không công bố Vô Huyết xung kích Diêu Quang pháp, chỉ truyền cho môn nhân đệ tử, nhưng để lại một đường lui là không giớ giạn Vô Cực Tông thu bao nhiêu đệ tử.

Trong mấy năm đầu cũng không có gì nhưng Vô huyết pháp phổ dần dần phổ cập, càng ngày càng có nhiều người muốn tiến vào Vô huyết pháp, lúc này Vô Cực Tông đã truyền Diêu Quang bí pháp, có điều chỉ dạy môn nhân đệ tử nên kết quả có thể nghĩ.

Theo như lời của Sở Anh Uyển, hai vạn người này là do hắn tuyển chọn rất tỉ mỉ, sự thực là mỗi ngày đều có một lượng lớn người từ nơi khác tới dây, muốn bái làm môn hạ của Vô Cực Tông.

Vô Cực Tông tuyển chọn đệ tử cực kỳ nghiêm ngặt, không chỉ có tư chất mà càng phải có tâm trí, lễ tiết.

Môn phái không giống như gia tộc, không có liên hệ huyết thống, dựa cả vào tình cảm thụ nghệ, ân đức thầy trò, chính vì như vậy nên dặc biệt coi trọng truyền thống lễ giáo.

Mỗi một người muốn gia nhập Vô Cực Tông đều phải vào lễ pháp đường, học ba năm lễ nghi, nói trắng ra là trả qua tảy não trọng giáo tôn sư mới cho phép tiến vào.

Vì vậy rất nhiều người đã bỏ cuộc, nhưng càng có nhiều người không oán không hối hận tiến vào.

Không có cách nào khác, dụ hoặc của Vô huyết trùng kích pháp quá lớn.

Những cái khác không nói, chỉ lấy riêng Vô Cực Tông là một ví dụ.

Vào lúc khởi đầu của thiên uy quân, chưa tới hai mươi người đạt tới tu vi Diêu Quang, nhưng hiện tại Vô Huyế pháp phổ cập, qua thời gian mấy năm bồi dưỡng, tu vi quá Diêu Quang đã đạt tới năm trăm người.

Cái này còn chư là gì, đáng sợ nhất là những người chưa đột phá Diêu Quang thì mỗi người cũng đạt tới cảnh giới khai dương, từ kha dương trở xuống, không còn một ai.

Mà theo thời gian trôi qua, con số này còn tiếp tục gia tăng. Căn cứ theo phán đoán, mặc dù là một người tu luyện chậm nhất, nhiều nhất là năm năm sau là có thể đạt tới thành tựu Diêu Quang.

Nói cách khác, tương lai năm năm sau, thiên uy quân có khả năng toàn viên cụ diện Diêu Quang.

Chuyện này truyền ra ngoài tuyệt đối là thành tựu làm chấn động lòng người.

Nhưng đây là thành quả đương nhiên của tu hành pháp thông dụng, trên thực tế đừng nói Vô Cực Tông, ngay cả thực tự của Nhân tộc đại bộ phận đều tăng lên, phí huyết khai dương đã đầy đường.

Đây là Tô Trầm chịu giới hạn hiệp nghị với Long Tang, không công khai Diêu Quang pháp, nếu không Diêu Quang pháp đã tăng lên rất nhiều.

Dù vậy, số lượng người đạt Diêu Quang cũng tăng trưởng cực nhanh.

Nguyên nhân rất đơn giản, trước đây không có Vô huyết trùng huyết pháp mọi người phải mượn sức mạnh huyết mạch để hoàn thành xung kích, mà sự phụ trợ của huyết mạch hỗn tạp có giới hạn, đạt tới Diêu Quang đã là đỉnh cao.

Hiện tại sau khi có xung kích pháp, đại đa số người đều chọn Vô huyết xung kích cảnh giới khai dương, sau đó sẽ thực nhập vào lực lượng huyết mạch.

Kể từ đó, lực lượng huyết mạnh vẫn có thể phát huy nhưng vì có cơ sở cao nên có thể phụ trợ tăng lên cấp độ cao hơn.

Trước kia huyết mạch hỗn tạp nên cảnh giới cao nhất là Diêu Quang, hiện tại trên lý thuyết có thể đạt tới hóa ý cảnh.

Sở dĩ nói là trên lý thuyết là vởi vì thời gian quá ngắn nên tạm thời chưa có ai làm được.

Nếu như lại học tới vô huyết xung kích Diêu Quang pháp, trên lý thuyết huyết mạch hỗn tạp thậm chsi có thể xung kích tới hoàng cực cảnh, người của Vô huyết mạch dạt tới cảnh giới đỉnh cao không phải là mơ, người đỉnh cao cũng không làm lũng đoạn huyết mạch của gia tộc.

Đây cũng là nguyên nhân những người đó dù bất cứ giá nào cũng phải vào Vô Cực Tông.

Thật sự là quá dụ hoặc, hoạc xong vô huyết xung kích Diêu Quang pháp, lại dùng huyết mạch, tương lai có thể đạt tới xung kích hoàng cực cảnh.

Đó là cảnh giới cao nhất của Nhân tộc.

Nghe nói Tông chủ đã nghiên cứu ra vô huyết xung kích nhiên linh pháp, nếu như ở cảnh giới nhiên linh sử dụng huyết mạch, thì tỉ lệ đạt hoàng cực cảnh càng cao.

Mà tất cả những cái này, đều phải gia nhập Vô Cực Tông mới có thể thành hiện thực.

Cho nên ba năm tẩy não không tính là gì, nếu không sinh mệnh chỉ có một, moi tim móc gan cũng đều có thể.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao huyết mạch quý tộc hận Tô Trầm đến nghiến răng nghiên lợi.

Tô Trầm không ở nhà vài năm, Vô Cực Tông cũng ít lần bị phiền toái. Cũng may Vô Cực Tông ở nơi hoang vắng, tự cung tự cấp, thực lực cũng không yếu, người bình thường đúng là không làm gì được bọn họ.

Tối quan trọng là năm đso Chư gia thất bại dã chứng minh một điều: Vây chặt người truyền bá tri thức là việc ngu xuẩn nhất cũng là không có cách nào thực hiện được.

Chỉ có giết chết nhân tài phát minh ra tri thức mới là căn bản.

Mà căn bản Tô Trầm không ở trong nước để chơi cùng bọn họ, dẫn tới huyết mạch quý tộc không làm gì được hắn.

Cuối cùng lại là thực lực của Vô Cực Tông tăng lên, không phải huyết mạch quý tộc có thể tùy tiện tiêu diệt.

Những cái khác không nói, riêng năm trăm Diêu Quang đã không phải ai cũng có thể tùy tiện đối phó.

Người xuất thân thiên uy quân thiên về liên thủ, thực lực cá nhân chỉ là ở phía sau, nếu liên hợp lại cũng có thể đánh lại cảnh giới hoàng cực cảnh.

Cho nên mấy năm qua, tuy Vô Cực Tông gặp nhiều phiền toái nhưng không có nguy cơ diệt môn.

Cái này có thể nói là công lao của mấy người Lý Sùng Sơn, Thạch Khai Hoang.

“Nhưng tuy chúng ta đã cố gắng sàng lọc nhưng cũng rất khó bảo đảm tất cả mọi người đều trung tâm với bản phái, trong đó có thể có người của gia tộc lẻn vào nằm vùng.”

Quach Văn Trường phụ trách giám sát lo lắng nói:

“Trước đó vài ngày đã bắt được một phản đồ muốn đem công pháp về. Đó là một tiểu tử ta từng thực sự xem trọng, cũng là người ta nhận đầu tiên. Cuối cùng lại không thể vượt qua dụ hoặc, bán đứng môn phái. May phát hiện đúng lúc…”

Tô Trầm gật đầu nói:

“Mở rộng ra cũng không tránh được những chuyện như vậy. Có điều cũng không có gì, kỳ thực nếu không thỏa thuận với Long Tang, ta vốn dự đình truyền Vô huyết xung kích Diêu Quang pháp ra ngoài. Sau đó cân nhắc tới sự phát triển lớn mạnh của Vô Cực Tông mới tạm thời để lại. Tương lai nếu thật sự có một ngày truyền ra ngoài, cũng không sao, không cần để tâm.”

Lâm Thiếu Hiên nói:

“Thế nhưng cân nhắc tới tương lai lâu dài của Vô Cực Tông, xugn kích Diêu Quang có thể truyền bá nhưng tốt nhân là chậm một chút thời gian.”

Tô Trầm cười nói:

“Cho nên với mục đích của chúng ta, không cần lũng đoạn bí pháp, mà chỉ là nhờ vào đó mà lớn mạnh. Công tác của Quách trưởng lão vẫn vô cùng trọng yếu. việc truyền bá Vô huyết pháp có thể chặn thì chặn, nếu không chặn nổi thì cũng không cần lo lắng, khi thời cơ tối, chúng ta ăn no thì cũng đã đến lúc tạo phúc cho Nhân tộc. Vạn sự… thuận theo tự nhiên là được.

Nghe nói như vậy, Quách Văn Trường thở phào nhẹ nhõm.

Thật sự những gia tộc này quá lợi hại, khiến hắn thật sự đau đầu.

Có những lời này của Tô Trầm, hắn cũng yên tâm hơn.

“Nhưng Vô Huyết trùng kích pháp là căn bản của Nhân tộc, không nên giấu làm của riêng,còn những bí pháp tăng sức chiến đấu kahcs nên giữ thì giữ. Ta nghĩ về sau môn hạ đệ tử cũng phân chia một chút. Tỷ như chúng ta có thể làm ột nội môn, ngoại môn, thân truyền khác nhau. Các đệ tử cũng có thể học Trùng kích pháp môn, chỉ cần tu vi đạt là có thể học, nhưng những loại pháp tướng bí kỹ thì phải đi vào nội môn mới được. Còn một số ít trưởng lão có độc môn bí kỹ, thì không phải thân truyền không được học.

Tô Trầm chuyển đề tài nói.

Mọi người nghe xong đều trầm trồ khen ngợi.

Phân chia như thế, cũng khiến cho bên trong có sự cạnh tranh, có lợi cho môn hạ tăng thêm một bước, đồng thời cũng có thể ngăn cách tất cả những môn nhân bị hoài nghi, tiến một bước làm giảm số người có ý đồ gây rối.

Trong lòng Tô Trầm hướng về Nhân tộc, nhưng vẫn nghiêng về huynh đệ cốt nhục, hắn không phải là thánh nhân đến vì đại nghiệp Nhân tộc, hoàn toàn không cân nhắc tới môn nhân của mình, thánh nhân cũng không làm được chuyện như vậy, dù sao cũng không ai đồng ý với ngươi.

Vào lúc đó, Cố Khinh La từ từ nói:

“Chủ ý này rất tốt nhưng lại có một vấn đề.”

“Vấn đề gì?”

Tô Trầm hỏi.

Cố Khinh La nói:

“Các người không biết cái tên Vô huyết trùng kích pháp không dễ nghe chút nào sao?”

Lời này nói ra, một đám đại lão hai mắt nhìn nhau.

Nghĩ tới nhiều chuyện, nhưng chỉ để lọt cái này.

Bị Cố Khinh La nói tới mới tỉnh, mọi người cảm thấy thật là có đạo lý.

Cả ngày Vô huyết trùng xung kích dẫm khí, xung kích sôi huyết, tên gọi cũng khó nghe.

Thạch Khai Hoang vuốt râu nói:

“Tông chủ phu nhân nói không sai, pháp này là căn bản lập pháp, hẳn là nên lấy cái tên hay, không thể gọi qua loa như vậy. Tông chủ, mời ngươi cho một cái tên đi.”

“Đặt tên sao?”

Tô Trầm híp mắt lại.

Đứng trên đỉnh Kình Thiên Phong, Tô Trầm nhìn về phương xa.

Hắn lẩm bẩm nói:

“Vô Cực Tông ta sống yên bình trên Vạn Kiếm sơn, người ở đỉnh núi, làm một cái tên thần tiên. Thần tiên tồn tạ mơ hồ, người cổ lại không thấy, chỉ còn lại người trong ảo tưởng. Thế nhưng ta khai sáng Vô huyết pháp, vì thế nhân tộc ta không ngừng tiến về phía trước, như càng trèo càng cao, đặt chân lên đỉnh núi. Nếu như có một ngày, Nhân tộc ta có thể đạt thành tựu Vô huyết hoàng cực cảnh, thậm chí khai sáng ra cảnh giới mới thì đó chính là giấc mông cảnh giới thần tiên.”

“Cho nên, vô huyết trùng kích pháp… gọi nó là Phi Tiên Tâm Pháp đi.”