← Quay lại trang sách

Chương 1263 Trở về

Quả nhiên lại là lão ăn mày đó sao?

Sau khi gặp gỡ Lý Đạo Hồng, Tô Trầm đã không kỳ quái đối với điều này nữa.

Cảnh ngộ của mình không phải là có một không hai, ở trước hắn, còn không biết có bao nhiêu người từng được lão khất cái tặng.

Long Phá Quân cũng tương tự.

Có điều khác nhau là, hắn không giống Tô Trầm, Lý Đạo Hồng thống khổ ngủ đông mấy năm như vậy, hắn ở cùng ngày sau khi được đổi xương đã có thể tự do hành động, cũng đạt được lực lượng cường đại. Nhưng hắn cũng có cái giá bản thân phải trả.

“Người ngoài thấy ta dũng mãnh vô song, luyện mãi thành thép, lại không biết tất cả cái này đều là vì nhu cầu của nó. Ta sở dĩ khí lực vô song, là vì nó cho ta lực lượng; ta thân thể sắt thép, là vì nó cho ta bảo hộ. Ta tác chiến anh dũng, giết địch vô tính, là vì nó cần máu thịt kẻ địch để tẩm bổ nó. Càng nhiều kẻ địch, càng nhiều máu thịt, khiến nó càng thêm cường đại, nhưng trái lại, nó cũng sẽ có khẩu vị lớn hơn nữa.”

“Cho nên ngươi liền liều mạng tác chiến, xông ra một cái danh hiệu kim cương chiến thần.”

Long Phá Quân ở trong truyền thuyết, là có tiếng tác chiến dũng mãnh, mỗi trận nhất định xung phong ở phía trước, khát máu hiếu chiến. Có việc chiến đấu giải quyết, không có việc gì thì chế tạo sự tình rồi lại chiến đấu giải quyết.

Những năm đó hắn ở cứ điểm Lưu Kim, là đoạn thời gian Long Tang và Bạo tộc xảy ra số lần ma sát nhiều nhất.

Có việc hay không có việc, Long Phá Quân liền muốn ra khỏi biên giới “đánh dã cốc”.

Đánh dã cốc Bạo tộc, săn đầu bọn họ, lấp đầy khẩu vị của huyết sát cốt.

Chính bởi vậy ở trong truyền thuyết Bạo tộc, Long Phá Quân là ma vương giết người hạng nhất, loại có thể dọa trẻ con ngừng khóc đêm.

Ở trong lòng mọi người, Long Phá Quân càng là một hán tử kiên cường cứng như sắt thép.

“Đã như vậy, ngươi vì sao còn để nó đói? Đem bản thân đói thành bộ dáng quỷ này?”

Long Phá Quân cười khẽ: “Ngươi hỏi ta vì sao? Bởi vì ta không thể không cho nó đói! Khẩu vị của nó càng lúc càng lớn, lúc ban đầu ta giết một người đã có thể thỏa mãn nó, nhưng về sau ta giết một cánh quân cũng không nhất định có thể thỏa mãn nó. Ta biết sớm muộn gì có một ngày, ta sẽ bởi vì không thỏa mãn được nó mà chết đi. Ta muốn sống sót, cách duy nhất chính là để khẩu vị của nó nhỏ đi. Nhỏ đi rất đơn giản nha, mỗi một lần đều đừng thỏa mãn nó, để “dạ dày” của nó một lần nữa co rút lại. Nhưng khi ta làm như vậy, huyết sát chi cốt sẽ cắn trả ta. Ta bỏ đói nó mỗi một lần, nó sẽ ăn một chút máu thịt của ta. Đói thời gian dài, nó khẩu vị nhỏ, ta cũng trở thành như vậy.”

“Vậy ngươi bây giờ...” Tô Trầm hỏi.

“Đã khống chế được nó, bây giờ ta mỗi ngày chỉ cần cho nó chút ít máu thịt hải thú, đã có thể thỏa mãn nó.” Long Phá Quân nói xong, trên mặt hiện ra một chút mỉm cười: “Ta cả đời này cường đại, dũng mãnh, đều là giả, nhưng ở trên đối kháng nó, ta là thật. Ngươi sẽ không hiểu được, thống khổ mỗi ngày mỗi đêm bị vạn con côn trùng chui vào người, ăn tim. Vì ăn, nó liều mạng tra tấn ta, nhưng ta lại chống đỡ qua được... Vì sống sót.”

Thì ra là như thế sao.

Một người cường đại lâu rồi, cho dù là ngụy trang, cũng dần dần sẽ nhập vai, cũng thật sự cường đại hẳn lên.

Long Phá Quân cả đời này cường đại đều là vì huyết sát cốt, nhưng hắn đối kháng huyết sát cốt cường đại, lại là dựa vào chính hắn.

Chỉ một hạng này, liền chứng minh hắn vẫn có một mặt hơn người.

“Biết không? Thật ra ta không tên là Long Phá Quân.”

“Từ trước tới nay chưa từng có Long Phá Quân người này.”

“Tên thật của ta là A Cẩu, bởi vì là từ trong vùng núi hẻo lánh đi ra, ngay cả họ cũng không có.”

“Long Phá Quân thật sự là máu sát cốt, ta chỉ là phụ thuộc nó.”

“Long Phá Quân cái tên này... Là nghĩa phụ đặt cho ta. Ồ, nghĩa phụ của ta chính là Lâm Nhiễu Huyền.”

Tựa vào trên lan can hành cung, Long Phá Quân đứng trên cao nhìn ra phương xa, từ từ nói.

“Lâm Nhiễu Huyền là nghĩa phụ của ngươi? Hắn biết chuyện huyết sát cốt của ngươi?”

“Ừm.” Long Phá Quân gật đầu: “Ta sau khi bị đổi huyết sát cốt, lúc đầu không khoẻ, trong cơ thể huyết khí sôi trào, nhịn không được sẽ bùng nổ. May mắn lúc đó ở núi rừng, không có bất cứ người ngoài nào, cho nên bao nhiêu dã thú hấp thu huyết khí. Nhưng khi đó ta chẳng là cái gì cả, có mỗi huyết sát cốt, thật ra thực lực còn rất yếu. Vận khí không tốt, ở ngày thứ ba ta đạt được huyết sát cốt, liền gặp một hung thú cường đại. Ta đánh không lại hung thú đó, mắt thấy đã sắp chết ở dưới vuốt sắc của hung thú, là nghĩa phụ đi ngang qua, cứu ta.”

“Cho nên hắn biết bí mật huyết sát cốt của ngươi.”

“Ừm, khi đó ta còn nhỏ, không biết lòng người khó lường, nhưng ta vận khí tốt, gặp được một người tốt. Nghĩa phụ tuy là vương tộc, lại cả đời tính tình vô tranh, thích nhàn vân dã hạc, khuyết điểm duy nhất chính là phong lưu, từng truyền không ít tình yêu. Cùng ngày nghĩa phụ cứu ta, liền phát hiện huyết sát cốt của ta, bởi vì huyết sát cốt đó... Vốn là dùng Long Ngô chi cốt (xương của Rết Rồng) luyện thành, cho nên đối với Long Ngô huyết mạch có lực hấp dẫn trí mạng.”

Tô Trầm bắt đầu hiểu tiền căn hậu quả của tất cả cái này: “Thì ra là như thế... Đây chính là nguyên nhân Lâm Mộng Trạch xuống tay với ngươi. Hắn muốn huyết sát cốt của ngươi, là vì cường đại huyết mạch của chính hắn. Mà ngươi mất tích, hẳn cũng là đã nhận ra mục đích của hắn, cho nên đào tẩu trước một bước.”

Long Phá Quân gật gật đầu: “Đều để ngươi đoán được rồi.”

“Nhưng Lâm Nhiễu Huyền quả là người tốt, thế mà chống lại được dụ hoặc, chưa hấp thu huyết sát cốt của ngươi.”

Long Phá Quân gật đầu: “Phải, theo nghĩa phụ nói, nếu hắn hấp thu huyết sát cốt của ta, thì không có chuyện tham lam khát máu, ngược lại có thể thành tựu Hoàng Cực. Nếu để Lâm Mộng Trạch hấp thu huyết sát cốt, thậm chí có thể đột phá Hoàng Cực, thành tựu cảnh giới mới. Nhưng hắn không muốn làm như vậy, không muốn bị vận mệnh bài bố.”

“Không muốn bị vận mệnh bài bố... Chẳng lẽ nói?” Mắt Tô Trầm sáng lên.

“Phải, nghĩa phụ biết lão nhân thần bí kia. lão nhân thần bí đó... Thật ra sớm không phải bí mật gì cả. Ngàn vạn năm qua, lão vẫn luôn tồn tại.”

Ngàn vạn năm?

Trong lòng Tô Trầm chấn động.

Lão nhân thần bí thì ra đã tồn tại ngàn vạn năm sao?

Long Phá Quân thản nhiên trả lời: “Cây huyết sát cốt này trên người ta, thật ra vốn là chuẩn bị cho hắn. Vận mệnh an bài sẵn ta làm người chịu tải huyết sát cốt, cũng an bài hắn tới, lấy xương của ta luyện hóa để thành tựu hắn. Nhưng nghĩa phụ không thích vận mệnh an bài, hắn có sự theo đuổi của mình. Hắn đã từ chối... không những như thế, hắn còn dạy ta làm sao thật sự luyện hóa cái xương này, dẫn để mình dùng, càng truyền ta nguyên kỹ cùng phương pháp tu luyện, dạy ta đọc sách biết chữ. Nghĩa phụ cả đời thích du đãng, chưa bao giờ nán lại ở một chỗ quá nửa năm. Nhưng vì ta, hắn ở lại trong sơn thôn nhỏ đó suốt ba năm, mới rời đi.”

Tô Trầm nghe xong cũng không khỏi thở ra một hơi thật dài.

Bởi vì Lâm Mộng Trạch, danh tiếng Lâm Nhiễu Huyền cũng không lớn, chỉ là một vương gia nhàn tản.

Nhưng ai cũng không ngờ, vị vương gia nhàn tản này lại là một người như thế.

Đối kháng vận mệnh bài bố...

Có ý tứ!

Như vậy lão nhân thần bí kia chính là vận mệnh sao?

Vận mệnh làm như vậy, rốt cuộc là muốn làm gì?

Tô Trầm không biết, hắn chỉ là lẳng lặng nghe Long Phá Quân kể tiếp.

“Ba năm sau, nghĩa phụ đi rồi. Hắn trước khi đi nói với ta, ta đã có được huyết cốt, tương lai nhất định thành rồng trong loài người, đại tướng sa trường, sở dĩ ban tên Long Phá Quân cho ta, chính là muốn ta vào trong quân, cống hiến cho quốc gia. Cũng chỉ có như vậy, mới có thể thỏa mãn khẩu vị tham lam vô cùng vô tận của huyết sát cốt kia.”

“Đã như vậy, Lâm Mộng Trạch lại là làm sao biết ngươi có huyết sát cốt? Ngươi không phải đã đem huyết sát cốt hoàn toàn luyện hóa sao?” Tô Trầm hỏi.

Huyết sát cốt bây giờ hiện hình, là vì Long Phá Quân bỏ đói nó nhiều năm như vậy, làm chính mình đói đến mức da bọc xương, không thể che giấu. Nhưng năm đó Long Phá Quân cũng chưa có bệnh dưới da bọc xương hiện ra ánh sáng màu máu, nếu không mọi người đã sớm phát hiện.

Nghe được câu hỏi của Tô Trầm, khuôn mặt Long Phá Quân run rẩy vài cái, thấp giọng nói: “Đó là bởi vì một nữ nhân...”

Nghe được lời này, Tô Trầm đã hiểu.

Long Phá Quân trẻ tuổi khí thịnh, huyết khí phương cương, kẻ địch cường đại không thể chinh phục, một nữ nhân lại nhẹ nhàng khéo léo lừa được hắn.

Có lẽ là biết trước lai lịch huyết sát cốt sau đó lại bán cho Lâm Mộng Trạch, cũng có thể căn bản chính là người Lâm Mộng Trạch phái tới nằm vùng, dù sao một người vô huyết có thể thành tựu thực lực mạnh như vậy, dẫn tới chú ý cũng không phải chuyện là gì cả.

Đáp án rốt cuộc là cái nào đã không quan trọng, đây là chuyện đau lòng của Long Phá Quân, đau không chỉ có là lòng, càng là tình, cho nên Tô Trầm không hỏi tiếp nữa.

Chỉ là hỏi: “Lâm Mộng Trạch biết quan hệ của ngươi cùng Lâm Nhiễu Huyền không?”

Long Phá Quân nhẹ nhàng gật đầu.

“Trách không được hắn sẽ xuống tay đối với Thiên Uy quân, thì ra là vì cái này... Hắn muốn dùng Lâm Thiếu Hiên và Thiên Uy quân câu ngươi ra, thẳng tới bây giờ... Hít.” Tô Trầm đột nhiên có chút hiểu vì sao một lần này Long Tang phải tích cực ra tay đối với hắn.

Lâm Mộng Trạch vẫn chưa bỏ qua tâm tư đạt được huyết sát cốt.

Đối phó Vô Cực Tông, thật ra là giống với lúc trước đối phó Thiên Uy quân.

Chỉ là chuyện lúc trước đã chứng minh muốn thông qua cưỡng bức Thiên Uy quân bức ra Long Phá Quân là không thể được, vì sao bây giờ lại muốn làm một lần nữa?

Đây là không cam lòng, không từ bỏ nha.

Tô Trầm có thể lý giải loại tâm tính này, đối với những người không muốn dễ dàng tiếp nhận thất bại mà nói, rất nhiều thất bại thường thường phải nếm thử nhiều lần mới bằng lòng bỏ cuộc.

Nhưng ở trên chính trị, điều này không thể nghi ngờ là ngu xuẩn.

Vì một chuyện đã chứng thật hy vọng thành công xa vời đi tìm phiền toái lớn cho mình, đi đối phó một đối thủ có thực lực cường đại, tuyệt đối thuộc loại hành vi không khôn ngoan.

Là cái gì khiến Lâm Mộng Trạch biết rõ hy vọng xa vời, cũng vẫn muốn làm như vậy chứ?

Tô Trầm nghĩ đi nghĩ lại, linh hồn tinh não nhanh chóng chuyển động, nhanh chóng nghĩ đến vô số khả năng.

Sau đó hắn ý thức được điều gì, nói: “Thân thể Lâm Mộng Trạch chỉ sợ không ổn rồi.”

“Cái gì?” Long Phá Quân ngạc nhiên.

“Bằng không hắn sẽ không không tiếc trả giá muốn tìm được ngươi như vậy. Nếu có thể đạt được huyết sát cốt, để hắn lên thêm tầng nữa, có lẽ có thể kéo dải tuổi thọ cho hắn.”

“Nhưng tuổi thọ của hắn chưa hết.” Long Phá Quân nói.

Huyết mạch hoang thú, cảnh giới Hoàng Cực, trên lý luận có thể sống một ngàn đến một ngàn tám trăm năm, nếu là nguyên thú huyết mạch thậm chí có thể đạt tới ba ngàn năm trở lên. Cho nên năm đó Quang Huy thần triều hai lịch năm lịch sử, cũng mới chỉ hơn mười quân chủ.

Lâm Mộng Trạch hôm nay mới hơn tám trăm tuổi, khoảng cách đại nạn còn sớm lắm, sao có thể không được?

Sau đó hắn đột nhiên nghĩ tới cái gì, cả kinh kêu lên: “Chẳng lẽ là nàng... Nàng... Nàng...”

Hắn run run liên tục nói ba tiếng ‘nàng’, lại chung quy chưa thể nói ra cái gì, chỉ là trên mặt lần đầu tiên xuất hiện nét vui sướng.

Tô Trầm nhìn ra suy nghĩ trong lòng hắn, bất động thanh sắc: “Chuyện giữa nam nữ, ta không rõ, nhưng thân thể Lâm Mộng Trạch xảy ra tình trạng khả năng là rất lớn. Chính bởi vậy, hắn cho dù biết rõ không bức ngươi ra được, cũng muốn thử một lần nữa. Xem ra ta vạch trần đối với ngươi, ngược lại theo ý hắn rồi.”

Không ngờ Long Phá Quân lại nâng tay nói: “Ta phải trở về!”

“Hả?” Tô Trầm ngẩn người.

Hắn vốn đã từ bỏ ý tưởng khuyên bảo Long Phá Quân trở về, không ngờ Long Phá Quân lại chủ động muốn về.

Lại nhìn Long Phá Quân, chỉ thấy ánh mắt hắn kiên định nói: “Ta phải trở về, ta muốn biết... Nàng...”

Tô Trầm rõ ràng.

Rất hiển nhiên, lời Tô Trầm nói, đã cho hắn hy vọng mới.

Tình cảm tan vỡ kia, lại có khả năng bù lại.

“Nhưng thân thể của ngươi...” Tô Trầm cau mày nhìn thân thể tàn phá gầy yếu kia của Long Phá Quân.

Thân thể như của hắn, còn có thể khôi phục bộ dáng vô song chiến thần ngày xưa sao?

Long Phá Quân lại cười ngạo nghễ: “Một lần nữa cho nó ăn noi không phải được rồi. Huyết sát cốt ơi huyết sát cốt, ta bỏ đói ngươi nhiều năm như vậy, bây giờ chúng ta lại có thể một lần nữa bước lên hành trình rồi.”

Giống như cảm nhận được quyết tâm của Long Phá Quân, huyết cốt trong cơ thể hắn phóng ra hào quang khát máu cường thịnh.