Chương 1273 Đề Khắc Tư
Miệng của pho tượng rất lớn, căn bản chính là cánh cửa, chỗ cổ họng là một cái cầu thang, kéo dài xuống phía dưới, đi thông chỗ sâu bên trong đen sì.
Nước chính là từ nơi này đi ra.
Chảy từ dưới lên trên.
Xem tới trong này quả nhiên là có động thiên khác.
Tô Trầm vẫn thả ra Thiên Tai Trùng, để nó ở phía trước dò đường, bản thân thì theo ở phía sau đi qua từng bước một.
Từ cầu thang xuống, trước mắt là một thông đạo hẹp dài, xung quanh che kín bụi gai.
Tô Trầm thử một lần, phát hiện những bụi gai này cực kỳ cứng rắn, muốn chém đứt có chút không dễ, dù là lửa đốt cũng không cháy.
Đang lúc xem xét, đột nhiên một vật từ trong bụi gai bay ra, bắn nhanh tới khuôn mặt Tô Trầm.
Tô Trầm nghiêng đầu né tránh, vật đó sau khi bắn lệch thế mà tự động ở không trung xoay một vòng, lại tiếp tục bắn về Tô Trầm.
Tô Trầm đã bắn ra một luồng chỉ phong, đánh vào trên vật đó.
Chợt nghe ‘BỐP’ một tiếng, vật đó bị một chỉ của Tô Trầm đánh rơi, nổ tung ngay tại chỗ, rơi xuống mặt đất, chảy ra nước đặc màu xanh lục, thì ra là con bọ cánh cứng lớn.
Xem chất lỏng đó rơi xuống mặt đất phát ra tính ăn mòn mạnh, hiển nhiên còn có chứa độc tính mãnh liệt.
Con bọ cánh cứng này vừa chết, trong bụi gai ‘VÙ VÙ’ nháy mắt toát ra vô số bọ cánh cứng tương tự, cùng nhau hướng Tô Trầm bay đi.
“Không ít.” Tô Trầm nâng tay bổ ra một đạo chưởng phong.
Không ngờ lũ bọ cánh cứng này ‘VÙ’ một cái liền lại về tới trong bụi gai.
Chưởng phong bổ tới, bụi gai lay động, thế mà đem uy năng một chưởng này của Tô Trầm ngăn được.
“Ồ?” Tô Trầm khẽ ồ một tiếng: “Thì ra là Tử Tịch Chi Cức.”
Tô Trầm rốt cuộc biết đây là cái gì.
Tử Tịch Chi Cức là một loại thực vật khá phiền toái, chỉ riêng Ám Linh tộc có, chẳng những bản thân cứng rắn khó gãy, sinh sôi không dứt, hơn nữa có thể ngăn cản nguyên lực công kích.
Về phần loại bọ cánh cứng kia là Ám Giáp Trùng.
Ám Giáp Trùng và Tử Tịch Chi Cức là quan hệ cùng tồn tại, Tử Tịch Chi Cức cung cấp cho Ám Giáp Trùng bảo hộ cần thiết, Ám Giáp Trùng sống ở trên Tử Tịch Chi Cức, phân của chúng nó là dinh dưỡng Tử Tịch Chi Cức trưởng thành cần, chúng nó phi hành sẽ gieo hạt giống của Tử Tịch Chi Cức, hình thành càng nhiều khu Tử Tịch, đồng thời cũng mở rộng khu vực sinh sống của mình.
Hai bên ỷ lại vào nhau, do đó hình thành quan hệ cộng sinh cường đại mà độc đáo.
Cho nên ở sau khi thấy một màn như vậy, Tô Trầm liền biết mình đã gặp được cái gì.
Tổ hợp Tử Tịch Chi Cức và Ám Giáp Trùng là tương đối khó đối phó, Tô Trầm nếu muốn thông qua phải qua một cửa ải này trước, hơn nữa hắn không có nhiều thời gian.
Lúc này đám Ám Giáp Trùng kia sau khi tránh thoát Tô Trầm công kích đã bay ra một lần nữa.
Tô Trầm gọn gàng dứt khoát thả ra Thiên Tai Trùng.
Hắn dùng Diêu Quang Huyễn Ảnh tiến vào, mang Thiên Tai Trùng không nhiều, nhưng dùng để đối phó cục diện trước mắt đã là đủ.
Thiên Tai Trùng chính là chí tôn của loài côn trùng, khi Ám Giáp Trùng còn cần mượn dùng lực lượng Tử Tịch Chi Cức thủ hộ mình, Thiên Tai Trùng lại trực tiếp dựa vào chính mình không đặt lực lượng cấp Chúa Tể vào mắt. Cho nên chúng nó vừa xuất hiện, khí tức cường đại nó phát ra trực tiếp liền chấn nhiếp đám Ám Giáp Trùng kia, bản năng sinh mệnh cấp thấp khiến chúng nó ngủ đông ngay tại chỗ.
Dù vậy Thiên Tai Trùng vẫn không thuận theo không buông tha lao tới, một cuộc giết chóc như vậy triển khai.
Mà Tử Tịch Chi Cức bảo hộ đối với Thiên Tai Trùng cũng là trùng loại lại không có tác dụng, chúng nó trực tiếp lao vào trong bụi gai, lấy khu bụi gai làm chiến trường, triển khai chém giết, bụi gai thì ‘SOẠT SOẠT’ không ngừng rơi xuống xác côn trùng. Trong nháy mắt đó khắp nơi có thể nhìn thấy côn trùng đang bò, mỗi thời mỗi khắc đều có côn trùng đang rơi xuống, chỉ ngắn ngủn một lát, Ám Giáp Trùng đã bị Thiên Tai Trùng ăn sạch, ngay cả những Tử Tịch Chi Cức kia cũng bị cắn ăn hết.
Bức tường phòng ngự vốn làm người ta đau đầu, cứ như vậy bị bẻ gãy nghiền nát phá đi, Tô Trầm đạp xác trùng đầy đất, phát ra tiếng vang kẹt... Kẹt... tiến vào.
“Tô Trầm, chàng không sao chứ?” Bên tai là Cố Khinh La thông qua hóa thân thân thiết hỏi thăm.
“Không có việc gì, bên trong có chút quan ải nho nhỏ, nhưng không có vấn đề.” Tô Trầm vừa đi vừa đem tình huống trên đường nói một lần, để Cố Khinh La an tâm.
“Tử Tịch Chi Cức? Đó không phải thứ riêng của Ám Linh tộc sao? Bọn họ bình thường dùng để thủ hộ mộ huyệt của mình.” Cố Khinh La nói.
“Đúng vậy. Bây giờ xem ra, pho tượng này hẳn là không phải Khoa Ni Cách kiến tạo, mà là Ám Linh tộc nào đó, hoặc căn bản chính là Linh tộc làm ra.” Tô Trầm nói: “Khoa Ni Cách chẳng qua là phát hiện nơi này, sau đó đem nó lợi dụng.”
“Không sai. Nhưng đã là mộ huyệt Linh tộc, vậy chàng cũng nên cẩn thận. Đó đều là đám yêu quái bất tử, cho dù chôn dưới đất một vạn năm, sau khi đào ra đột nhiên nhảy nhót hướng chàng khởi xướng công kích cũng không kỳ quái.” Cố Khinh La nhắc nhở.
“Ta biết. Điều kiện tiên quyết là Khoa Ni Cách không đem hắn đào ra.”
Tô Trầm không phải người đầu tiên đến nơi đây, Khoa Ni Cách đã đến trước hắn.
Nếu thật có quái vật gì, cũng nên là Khoa Ni Cách hưởng thụ trước mới đúng.
Về phần Tử Tịch Chi Cức, loại này sức sinh sản rất mạnh, có thể tái sinh, ở sau khi Khoa Ni Cách rời khỏi lại lần nữa sinh sôi nảy nở cũng không phải chuyện gì làm người ta kỳ quái.
Sự thật cũng quả thực như hắn đoán, dọc đường đi tới, Tô Trầm lại trước sau gặp được một ít cơ quan cùng thủ hộ nguyên trận, lại đều đã bị phá hủy.
Cơ quan thật sự giữ lại đến nay, trên thực tế chỉ có ánh sáng trắng phần mắt pho tượng cùng con đường bụi gai kia. Con đường bụi gai là tái sinh, ánh sáng trắng thì có thể là Khoa Ni Cách cố ý giữ lại —— chỉ cần không phải cấm chế không thể không phá, hắn cũng đang tận lực giữ lại, để trở thành vách ngăn trời sinh của Thâm Hải Chi Thương.
Dọc theo dòng nước đi tiếp, rốt cuộc, Tô Trầm tới một mảnh đất rộng rãi.
Nơi này thoạt nhìn thế mà lại là một cái động thiên nhỏ.
Bởi vì Tô Trầm đã nhìn thấy bầu trời.
Đây là một mảnh đất trống trải, ở chính giữa đất trống có cái đầm nước, trong đầm nước sinh trưởng một cái cây lớn vô cùng có thể che trời.
Dòng nước chính là từ trên cái cây đó chảy xuống.
Từ trong từng cái cành rễ treo ngược kia.
Thấy một màn như vậy, Tô Trầm cũng ngây dại.
Tuy lúc trước cũng từng nghĩ tới Thâm Hải Chi Thương rốt cuộc là cái gì, nhưng hắn như thế nào cũng không ngờ được, thế mà sẽ là một cái cây.
Đúng vậy, cái cây này chính là Thâm Hải Chi Thương.
Nó cắm rễ vào trong nước, đầm nước kia, hẳn chính là thông hướng hải vực bên ngoài.
Phần gốc từ đầm nước hút nước, cành xả nước, trải qua bản thân, mang đi nguyên chất.
Loại nguyên chất có thể khiến sinh mệnh tiến hóa kia, chính là đến từ bản thân cái cây này!
Đột nhiên Tô Trầm hiểu ra.
Thâm Hải Chi Thương không phải Khoa Ni Cách phát minh.
Là gã phát hiện.
Gã chỉ là tìm được cái cây này, sau đó đem nó lợi dụng.
Có lẽ quá trình trong đó vẫn phức tạp vô cùng, nhưng chân tướng về Thâm Hải Chi Thương, thật ra chính là đơn giản mà không thú vị như vậy.
Một cái cây!
Một cái cây có thể cung cấp nguyên chất sinh mệnh tiến hóa!
Bị cải tạo thành Thâm Hải Chi Thương thay đổi toàn bộ hải vực, cũng gây họa Hải tộc hai vạn năm.
“Thế mà lại là như vậy.” Bên ngoài Cố Khinh La nghe được phát hiện của Tô Trầm, cũng không nói nên lời.
Nghĩ một chút, nàng hỏi: “Vậy chúng ta bây giờ cần phải làm là đem cái cây này hủy diệt?”
“Không.” Tô Trầm đã phủ nhận nói: “Đây là thần thụ, thần thụ có thể cung cấp cuồn cuộn không ngừng nguyên chất tiến hóa. Nếu có thể đem nó trồng ở Vạn Kiếm Sơn, nàng nói sẽ là kết quả thế nào?”
Cố Khinh La lập tức nói: “Chàng nghĩ không sai, nhưng đừng quên, cái cây này đã bị Khoa Ni Cách sửa đổi. Toàn bộ sinh mệnh thông qua cái cây này đạt được lực lượng cường đại, đều sẽ tuần hoàn chỉ lệnh giấu ở trong cái cây này, thủ hộ đại thụ, công kích Hải tộc.”
“Vậy đem mệnh lệnh này loại bỏ.” Tô Trầm đã nói: “Hắn có thể gieo vào mệnh lệnh, ta có thể đem nó lau đi.”
Có Nguyên Cốt Quyền Trượng, đây thật đúng là không phải chuyện không có khả năng.
“Vậy chàng làm sao mang đi?”
“Cùng nhau hỏi quyền trượng.” Tô Trầm dứt khoát chơi trò vô lại.
Nhưng ngay tại một khắc hắn lấy ra quyền trượng, trước cái cây đột nhiên PHÀNH sinh ra một đám khói bụi.
Sau đó là một bóng người hư ảo xuất hiện ở trước cây.
Đó là một linh thể bộ dáng lão nhân, vừa xuất hiện đã nói: “Nguyên Cốt Quyền Trượng! Siêu Thoát Chi Trượng! Ta rốt cuộc nhìn thấy ngươi rồi.”
A...
Tô Trầm nhìn linh thể kia: “Linh tộc?”
Linh thể trước mắt này rõ ràng chính là một tên Linh tộc, chẳng qua thoạt nhìn lại có chỗ khác biệt với Linh tộc bình thường —— chân lão xâm nhập đến trong cái cây kia, giống như là từ trên cây mọc ra.
“Nhân loại! Nguyên Cốt Quyền Trượng thế mà đến trong tay một nhân loại, chẳng lẽ bọn Bạo tộc dã man kia đã xong đời sao?” Linh thể hỏi Tô Trầm.
“Bọn họ còn tồn tại, chỉ là bảo vật của bọn họ đã không thuộc về bọn họ nữa. Xem ra ngươi cũng nhận ra quyền trượng này?”
“Ồ, ta sao có thể không nhận ra chứ? Đó là mục tiêu ta vẫn luôn theo đuổi. Nguyên Cốt Quyền Trượng... Nếu lúc trước hành động của ta thành công, để ta đạt được Nguyên Cốt Quyền Trượng, Đề Khắc Tư ta cũng sẽ không sẽ rơi vào loại tình trạng này.”
Lão Linh tộc thổn thức nói.
Đề Khắc Tư?
Cái tên này có chút quen tai, chỉ là Tô Trầm nhất thời không nhớ ra.
Lão Linh tộc đã hỏi Tô Trầm: “Bây giờ là lúc nào?”
“Tân Tinh kỷ năm hai vạn sáu ngàn.” Tô Trầm trả lời.
“Hai vạn năm, thì ra ta đã ngủ say hai vạn năm sao.” Lão Linh tộc lúng ta lúng túng nói.
Bên ngoài hóa thân Tô Trầm xoay người nói với Cố Khinh La: “Lời của nàng ứng nghiệm rồi, quả nhiên nhảy ra lão già chôn hai vạn năm.”
Bên trong Tô Trầm thì nhớ tới cái gì, mắt sáng lên: “Đề Khắc Tư? Ngươi nói ngươi tên Đề Khắc Tư? Ngươi là tên ba chữ? Cho nên ngươi hẳn là thành viên trưởng lão hội Linh tộc?”
“Không sai, hơn nữa là trưởng lão cao nhất.” Đề Khắc Tư ngạo nghễ trả lời.
Quy tắc đặt tên của Linh tộc rất đơn giản, Linh tộc bình thường đều chỉ có một chữ làm tên, Linh tộc bậc trung chính là hai chữ, thành viên trưởng lão hội mới có tên ba chữ, tộc trưởng tên bốn chữ thêm tiền tố.
Chính bởi vậy, lịch sử Linh tộc tương đối dễ nhớ, bởi vì bọn họ ít người, tuổi thọ vô hạn, tên đơn giản, tung hoành hai lịch năm lịch sử, đại nhân vật nói được ra danh hiệu có thể cũng chỉ ít ỏi hơn trăm.
Loại tình huống này cũng dẫn tới thượng tầng Linh tộc ít có hiện tượng trùng tên.
Mà Đề Khắc Tư, chính là một nhân vật tương đối nổi tiếng trong lịch sử Linh tộc.
Như lão nói, lão thật là người thời đại kia lão mất tích, trưởng lão cao nhất của trưởng lão hội, gần với tộc trưởng.
Nhưng lão có thể khiến đời sau ghi khắc, vẫn là vì lão mất tích mang đến ảnh hưởng cực lớn cho Linh tộc.
Chính là lão mất tích, khiến kế hoạch Nguồn Suối Vĩnh Hằng của Linh tộc hoàn toàn thất bại.
Tương tự, vì lão mất tích, chôn xuống phục bút cho tai ương dựng cung về sau.
Có thể nói, vị đại trưởng lão này tạo thành ảnh hưởng to lớn đối với tương lai phát triển của Linh tộc, chỉ tiếc tất cả đều là tiêu cực.
Chẳng qua chính lão bây giờ cũng chưa hẳn đã biết một điểm này.
Đột nhiên trong đầu linh quang chợt lóe, Tô Trầm trong tích tắc đã hiểu cái gì rồi.
Hắn nói: “Thì ra Thâm Hải Chi Thương chính là Nguồn Suối Vĩnh Hằng!”