← Quay lại trang sách
Chương 35
Chỉ vài phút sau, Maeve mở cửa căn nhà nhỏ màu nâu. Cô mỉm cười với tôi, và với những mẩu vải phất phơ trong gió sớm.
Và một tiếng khóc vang lên.
Nó giống tiếng rên rỉ nhiều hơn.
Tiếng động phát ra từ… tôi.
Không phải tiếng chíp nhỏ xíu của chim hồng tước non. Cũng không phải tiếng chít lí nhí của chuột con. Đó là tiếng khóc rống đầy khó chịu.
Đó là một đứa bé.